古诗词

挽张丞泳

许月卿

异时两举遂登科,人谓功名当若何。yì shí liǎng jǔ suì dēng kē,rén wèi gōng míng dāng ruò hé。
三十馀年空屈曲,七咨脱选竟蹉跎。sān shí yú nián kōng qū qū,qī zī tuō xuǎn jìng cuō tuó。
为丞再出簿尉下,斯世浑如梦觉过。wèi chéng zài chū bù wèi xià,sī shì hún rú mèng jué guò。
同里同年老御史,谅难如此不悲歌。tóng lǐ tóng nián lǎo yù shǐ,liàng nán rú cǐ bù bēi gē。

许月卿

宋徽州婺源人,字太空,后改字宋士,号泉田子,人称山屋先生。理宗淳祐四年进士。授濠州司户参军。历本州及临安府学教授,屡疏斥丁大全等奸邪,出干办江西提举常平事。贾似道当政,召试馆职,以言不合罢归,遂闭门著书。宋亡,深居不出。谢枋得甚为推崇。有《先天集》、《百官箴》等。 许月卿的作品>>

猜您喜欢

木犀

许月卿

诗到黄初上,高标不肯唐。shī dào huáng chū shàng,gāo biāo bù kěn táng。
分封在香国,筮仕得黄裳。fēn fēng zài xiāng guó,shì shì dé huáng shang。
锦昼累金印,瑶英案玉皇。jǐn zhòu lèi jīn yìn,yáo yīng àn yù huáng。
黄香天下士,谁得并清芳。huáng xiāng tiān xià shì,shuí dé bìng qīng fāng。

晓幄

许月卿

晓幄明初日,晨钟递北风。xiǎo wò míng chū rì,chén zhōng dì běi fēng。
人生行乐著,天道好还同。rén shēng xíng lè zhù,tiān dào hǎo hái tóng。
我友诗三昧,吾衰酒一中。wǒ yǒu shī sān mèi,wú shuāi jiǔ yī zhōng。
万间君雅志,突兀倚晴空。wàn jiān jūn yǎ zhì,tū wù yǐ qíng kōng。

云边

许月卿

云边人种麦,天际我归舟。yún biān rén zhǒng mài,tiān jì wǒ guī zhōu。
月色轻寒夜,笛声何处楼。yuè sè qīng hán yè,dí shēng hé chù lóu。
久晴人渴雨,倦仕我思休。jiǔ qíng rén kě yǔ,juàn shì wǒ sī xiū。
高士传闲看,东篱花正幽。gāo shì chuán xián kàn,dōng lí huā zhèng yōu。

明月

许月卿

明月天双鉴,清湖地万弓。míng yuè tiān shuāng jiàn,qīng hú dì wàn gōng。
人行杨柳外,身在画图中。rén xíng yáng liǔ wài,shēn zài huà tú zhōng。
天阔双眸快,楼高万象融。tiān kuò shuāng móu kuài,lóu gāo wàn xiàng róng。
故山应更好,杨柳映芙蓉。gù shān yīng gèng hǎo,yáng liǔ yìng fú róng。

吊程贡元

许月卿

洒泪陈情表,何心贡泽宫。sǎ lèi chén qíng biǎo,hé xīn gòng zé gōng。
波平看跃鲤,浪急不成龙。bō píng kàn yuè lǐ,làng jí bù chéng lóng。
花诰荣孀母,蓝袍付画工。huā gào róng shuāng mǔ,lán páo fù huà gōng。
无人俦孝友,烟树惨新封。wú rén chóu xiào yǒu,yān shù cǎn xīn fēng。

代仍六弟吊程贡元

许月卿

仁者竟不寿,世事空悠悠。rén zhě jìng bù shòu,shì shì kōng yōu yōu。
霜满人洪墓,月寒尊美楼。shuāng mǎn rén hóng mù,yuè hán zūn měi lóu。
慈乌千载恨,荐鹗一生休。cí wū qiān zài hèn,jiàn è yī shēng xiū。
画史成何事,青山烱照眸。huà shǐ chéng hé shì,qīng shān jiǒng zhào móu。

代仍六弟吊程贡元

许月卿

嚚讼渐成俗,如君今岂多。yín sòng jiàn chéng sú,rú jūn jīn qǐ duō。
仲尼仁者静,下惠圣之和。zhòng ní rén zhě jìng,xià huì shèng zhī hé。
夜月数声笛,春风一再歌。yè yuè shù shēng dí,chūn fēng yī zài gē。
纷纷当泚颡,视此石嵯峨。fēn fēn dāng cǐ sǎng,shì cǐ shí cuó é。

代仍六弟吊程贡元

许月卿

松下草不殖,豪家多不仁。sōng xià cǎo bù zhí,háo jiā duō bù rén。
惟君淡于水,与物静为春。wéi jūn dàn yú shuǐ,yǔ wù jìng wèi chūn。
多为流涕者,应无切齿人。duō wèi liú tì zhě,yīng wú qiè chǐ rén。
墓前有梧槚,那复见荆榛。mù qián yǒu wú jiǎ,nà fù jiàn jīng zhēn。

挽番阳戴如曾贡士母金氏

许月卿

霜气凛闺妹,严风老更癯。shuāng qì lǐn guī mèi,yán fēng lǎo gèng qú。
诗书谓有子,门户可无夫。shī shū wèi yǒu zi,mén hù kě wú fū。
雏凤横秋鹗,孤鸾啼夜乌。chú fèng héng qiū è,gū luán tí yè wū。
长松有风雨,枯草但平芜。zhǎng sōng yǒu fēng yǔ,kū cǎo dàn píng wú。

挽汪士洪

许月卿

昔日杜小侄,中年马少游。xī rì dù xiǎo zhí,zhōng nián mǎ shǎo yóu。
不知身外事,只觉鬓边秋。bù zhī shēn wài shì,zhǐ jué bìn biān qiū。
有子三株柳,同公荒草邱。yǒu zi sān zhū liǔ,tóng gōng huāng cǎo qiū。
梅溪一夜雪,片片逐寒流。méi xī yī yè xuě,piàn piàn zhú hán liú。

同滕推游朱绯堂二首

许月卿

当日朱绯梦,荒烟化鹤城。dāng rì zhū fēi mèng,huāng yān huà hè chéng。
斜阳边草色,深树里禽声。xié yáng biān cǎo sè,shēn shù lǐ qín shēng。
欲雨路微湿,出云山半青。yù yǔ lù wēi shī,chū yún shān bàn qīng。
神游应故里,只欠爱翁亭。shén yóu yīng gù lǐ,zhǐ qiàn ài wēng tíng。

同滕推游朱绯堂二首

许月卿

此翁有山癖,曾此梦魂惊。cǐ wēng yǒu shān pǐ,céng cǐ mèng hún jīng。
慷慨思逾淡,郊行酒易醒。kāng kǎi sī yú dàn,jiāo xíng jiǔ yì xǐng。
石苔和梦湿,归棹载诗轻。shí tái hé mèng shī,guī zhào zài shī qīng。
回首暮云碧,两贤沙碛行。huí shǒu mù yún bì,liǎng xián shā qì xíng。

挽外舅二首

许月卿

人间三十二,名字几千春。rén jiān sān shí èr,míng zì jǐ qiān chūn。
慷慨汉游侠,孝慈周吉人。kāng kǎi hàn yóu xiá,xiào cí zhōu jí rén。
视物犹视己,顾亲宁顾身。shì wù yóu shì jǐ,gù qīn níng gù shēn。
山中当出相,嗣子世其仁。shān zhōng dāng chū xiāng,sì zi shì qí rén。

挽外舅二首

许月卿

月卿方髻时,公欲东床之。yuè qīng fāng jì shí,gōng yù dōng chuáng zhī。
我姑已黄土,公鬓正青丝。wǒ gū yǐ huáng tǔ,gōng bìn zhèng qīng sī。
忽忽成今古,茫茫问孰谁。hū hū chéng jīn gǔ,máng máng wèn shú shuí。
但能抱茂子,洒泪读新碑。dàn néng bào mào zi,sǎ lèi dú xīn bēi。

有感

许月卿

一饮地黄酒,冤哉入九泉。yī yǐn dì huáng jiǔ,yuān zāi rù jiǔ quán。
云孤无葬地,雪霁有苍天。yún gū wú zàng dì,xuě jì yǒu cāng tiān。
今岁难张咏,他年高董宣。jīn suì nán zhāng yǒng,tā nián gāo dǒng xuān。
视吾匣中剑,光射斗牛边。shì wú xiá zhōng jiàn,guāng shè dòu niú biān。
2231234567»