古诗词

禁林宴会之什

王旦

喜缀真仙宴禁林,玉堂新事好供吟。xǐ zhuì zhēn xiān yàn jìn lín,yù táng xīn shì hǎo gōng yín。
天章刻石兴风雅,宸翰书牌耀古今。tiān zhāng kè shí xīng fēng yǎ,chén hàn shū pái yào gǔ jīn。
势逸夺回龙凤迹,调高流入管弦音。shì yì duó huí lóng fèng jì,diào gāo liú rù guǎn xián yīn。
光凝玉斝琼浆润,冷布花砖药树阴。guāng níng yù jiǎ qióng jiāng rùn,lěng bù huā zhuān yào shù yīn。
地贵每朝金殿近,景清如到玉壶深。dì guì měi cháo jīn diàn jìn,jǐng qīng rú dào yù hú shēn。
得陪嘉会荣观大,虔效赓歌乐圣心。dé péi jiā huì róng guān dà,qián xiào gēng gē lè shèng xīn。

王旦

宋大名莘县人,字子明。王祜子。太宗太平兴国五年进士。以著作郎预编《文苑英华》。真宗咸平时,累官同知枢密院事、参知政事。契丹进犯,从真宗至澶州,因东京留守雍王暴疾,驰还权留守事。景德三年拜相,监修《两朝国史》。尝劝真宗行祖宗之法,慎所改变。善知人,多荐用厚重之士。天禧元年,以疾罢相。卒赠太师,谥文正。有文集。 王旦的作品>>

猜您喜欢

赠淳于公归养

王旦

年少复家贫,悬车去养亲。nián shǎo fù jiā pín,xuán chē qù yǎng qīn。
铜扉沾美命,彩服称闲身。tóng fēi zhān měi mìng,cǎi fú chēng xián shēn。
纯孝敦时俗,高风似古人。chún xiào dūn shí sú,gāo fēng shì gǔ rén。
禁林荣华者,羞见二毛新。jìn lín róng huá zhě,xiū jiàn èr máo xīn。

十洲阁

王旦

山川如幻阁长秋,一岛飞来伴九洲。shān chuān rú huàn gé zhǎng qiū,yī dǎo fēi lái bàn jiǔ zhōu。
不碍渔樵双桨过,何妨罗绮四时游。bù ài yú qiáo shuāng jiǎng guò,hé fáng luó qǐ sì shí yóu。
云疑泰华分张去,永忆蓬瀛散漫浮。yún yí tài huá fēn zhāng qù,yǒng yì péng yíng sàn màn fú。
禁苑未知湖海乐,生绡写取献九州。jìn yuàn wèi zhī hú hǎi lè,shēng xiāo xiě qǔ xiàn jiǔ zhōu。

诗一首

王旦

迥与群芳异,含芳向暮春。jiǒng yǔ qún fāng yì,hán fāng xiàng mù chūn。
不如松柏木,常保岁寒新。bù rú sōng bǎi mù,cháng bǎo suì hán xīn。