古诗词

赠王君仪

陆佃

尝思孔子昔在世,门生弟子三千人。cháng sī kǒng zi xī zài shì,mén shēng dì zi sān qiān rén。
大哉卷舒圣人道,弦歌讲诵邹鲁滨。dà zāi juǎn shū shèng rén dào,xián gē jiǎng sòng zōu lǔ bīn。
立身非以利欲诱,至诚惟学义与仁。lì shēn fēi yǐ lì yù yòu,zhì chéng wéi xué yì yǔ rén。
雍容德艺愈磨厉,烜赫光辉弥日新。yōng róng dé yì yù mó lì,xuǎn hè guāng huī mí rì xīn。
追尘力行慕汲汲,忘疲善诱思循循。zhuī chén lì xíng mù jí jí,wàng pí shàn yòu sī xún xún。
外荣岂就卿相位,内乐惟知探道真。wài róng qǐ jiù qīng xiāng wèi,nèi lè wéi zhī tàn dào zhēn。
所以万世作师法,望之仰之如北辰。suǒ yǐ wàn shì zuò shī fǎ,wàng zhī yǎng zhī rú běi chén。
吾尝苦爱孟子语,渊源事业醇乎醇。wú cháng kǔ ài mèng zi yǔ,yuān yuán shì yè chún hū chún。
得君达欲善天下,陋巷穷惟周一身。dé jūn dá yù shàn tiān xià,lòu xiàng qióng wéi zhōu yī shēn。
当时举世谓迂阔,进退何妨吾屈伸。dāng shí jǔ shì wèi yū kuò,jìn tuì hé fáng wú qū shēn。
纷纷流俗何足托,以道优游能自遵。fēn fēn liú sú hé zú tuō,yǐ dào yōu yóu néng zì zūn。
瞥然顾彼万钟禄,有如聚散空中云。piē rán gù bǐ wàn zhōng lù,yǒu rú jù sàn kōng zhōng yún。
乃知君子所为学,志将忧道不忧贫。nǎi zhī jūn zi suǒ wèi xué,zhì jiāng yōu dào bù yōu pín。
君仪建德一儒士,笃学沧溟陶粹纯。jūn yí jiàn dé yī rú shì,dǔ xué cāng míng táo cuì chún。
年强有志辟邪说,气壮力苦锄荆榛。nián qiáng yǒu zhì pì xié shuō,qì zhuàng lì kǔ chú jīng zhēn。
放出森森梓杞材,秀枝烂漫敷青春。fàng chū sēn sēn zǐ qǐ cái,xiù zhī làn màn fū qīng chūn。
读书侵暮即然烛,为文夜坐常达晨。dú shū qīn mù jí rán zhú,wèi wén yè zuò cháng dá chén。
谁悯颜瓢啖藜藿,自怜范甑生埃尘。shuí mǐn yán piáo dàn lí huò,zì lián fàn zèng shēng āi chén。
每云外物未尝恤,披卷动能经累旬。měi yún wài wù wèi cháng xù,pī juǎn dòng néng jīng lèi xún。
有时挥笔泻霖雨,但闻霹雳飞车轮。yǒu shí huī bǐ xiè lín yǔ,dàn wén pī lì fēi chē lún。
云开雾散却晴霁,清风淅淅无纤尘。yún kāi wù sàn què qíng jì,qīng fēng xī xī wú xiān chén。
佳花美木竞妍秀,高山远岫皆嶙峋。jiā huā měi mù jìng yán xiù,gāo shān yuǎn xiù jiē lín xún。
有时高谈倾耳听,又如天马超昆仑。yǒu shí gāo tán qīng ěr tīng,yòu rú tiān mǎ chāo kūn lún。
回顾驽骀百千辈,疲筋竭力安可群。huí gù nú dài bǎi qiān bèi,pí jīn jié lì ān kě qún。
我嗟才识顽且鄙,书斋日得相依亲。wǒ jiē cái shí wán qiě bǐ,shū zhāi rì dé xiāng yī qīn。
勤勤顾子能如此,固宜使人长书绅。qín qín gù zi néng rú cǐ,gù yí shǐ rén zhǎng shū shēn。

陆佃

宋越州山阴人,字农师,号陶山。神宗熙宁三年进士。曾受经于王安石。授蔡州推官,召补国子直讲。元丰时,擢中书舍人、给事中。哲宗初,迁吏部侍郎,预修《神宗实录》。屡更外任,治狱有声。徽宗立,召为礼部侍郎,预修《哲宗实录》。迁吏部尚书,拜尚书右丞,转左丞。以主张参用元祐人材,反对穷治元祐余党,遭谗,罢知亳州而卒。有《埤雅》、《礼象》、《春秋后传》、《陶山集》等。 陆佃的作品>>

猜您喜欢

景德寺考试秋日即事四首

陆佃

秋声一夜满长安,密雨疏风次第寒。qiū shēng yī yè mǎn zhǎng ān,mì yǔ shū fēng cì dì hán。
幽草落花归思乱,寂寥终日倚阑干。yōu cǎo luò huā guī sī luàn,jì liáo zhōng rì yǐ lán gàn。

景德寺考试秋日即事四首

陆佃

西风吹绉一池秋,故殿疏帘半上钩。xī fēng chuī zhòu yī chí qiū,gù diàn shū lián bàn shàng gōu。
满眼夕阳归未得,菊花桐叶伴人愁。mǎn yǎn xī yáng guī wèi dé,jú huā tóng yè bàn rén chóu。

景德寺考试秋日即事四首

陆佃

看尽斜阳夕未还,夜天如水断云闲。kàn jǐn xié yáng xī wèi hái,yè tiān rú shuǐ duàn yún xián。
玉楼咫尺无人去,月上珠帘第几间。yù lóu zhǐ chǐ wú rén qù,yuè shàng zhū lián dì jǐ jiān。

又景德再考试秋日即事

陆佃

重来时节又秋深,黄菊香中一炷沈。zhòng lái shí jié yòu qiū shēn,huáng jú xiāng zhōng yī zhù shěn。
浑觉去年无限恨,物华人意总如今。hún jué qù nián wú xiàn hèn,wù huá rén yì zǒng rú jīn。

试院夜雨思秦叔仲至呈信道

陆佃

秋声秋色总无聊,千里相思鬓欲凋。qiū shēng qiū sè zǒng wú liáo,qiān lǐ xiāng sī bìn yù diāo。
独绕曲廊花院闭,夜深灯火雨萧萧。dú rào qū láng huā yuàn bì,yè shēn dēng huǒ yǔ xiāo xiāo。

依韵和程给事赠法云长老重喜

陆佃

识字如今尚未深,扫廊才悟便能吟。shí zì rú jīn shàng wèi shēn,sǎo láng cái wù biàn néng yín。
法云香火修行久,夜半潮声避梵音。fǎ yún xiāng huǒ xiū xíng jiǔ,yè bàn cháo shēng bì fàn yīn。

送俞括知贡州

陆佃

太守官清著破衫,只应泉水误名贪。tài shǒu guān qīng zhù pò shān,zhǐ yīng quán shuǐ wù míng tān。
遥知雁足书难到,州在衡阳尽近南。yáo zhī yàn zú shū nán dào,zhōu zài héng yáng jǐn jìn nán。

悼亡八首

陆佃

索寞还寻静处行,物华如旧岁华更。suǒ mò hái xún jìng chù xíng,wù huá rú jiù suì huá gèng。
绿槐苍桧曾相识,想见英雄讶瘦生。lǜ huái cāng guì céng xiāng shí,xiǎng jiàn yīng xióng yà shòu shēng。

悼亡八首

陆佃

深炷炉香浅点茶,午庭愁寂下寒鸦。shēn zhù lú xiāng qiǎn diǎn chá,wǔ tíng chóu jì xià hán yā。
佳人仙去无消息,肠断春风一院花。jiā rén xiān qù wú xiāo xī,cháng duàn chūn fēng yī yuàn huā。

悼亡八首

陆佃

雪消姑射丰肌尽,云入阳台短梦频。xuě xiāo gū shè fēng jī jǐn,yún rù yáng tái duǎn mèng pín。
可惜舞衣犹粉黛,不堪歌扇已埃尘。kě xī wǔ yī yóu fěn dài,bù kān gē shàn yǐ āi chén。

悼亡八首

陆佃

春远落花随水尽,夜深明月向人圆。chūn yuǎn luò huā suí shuǐ jǐn,yè shēn míng yuè xiàng rén yuán。
昆仑欲使知无路,仙苑分明隔洞天。kūn lún yù shǐ zhī wú lù,xiān yuàn fēn míng gé dòng tiān。

悼亡八首

陆佃

风月相望也不多,只应清浅隔天河。fēng yuè xiāng wàng yě bù duō,zhǐ yīng qīng qiǎn gé tiān hé。
欲凭乌鹊传消息,一度逢秋一度过。yù píng wū què chuán xiāo xī,yī dù féng qiū yī dù guò。

悼亡八首

陆佃

忽地轻红四散飞,寻常春色未应稀。hū dì qīng hóng sì sàn fēi,xún cháng chūn sè wèi yīng xī。
东风大是无情思,吹落馀香便不归。dōng fēng dà shì wú qíng sī,chuī luò yú xiāng biàn bù guī。

悼亡八首

陆佃

百花流转逐浮萍,柔质那堪殒妙龄。bǎi huā liú zhuǎn zhú fú píng,róu zhì nà kān yǔn miào líng。
画手若能图列女,玉颜应许上丹青。huà shǒu ruò néng tú liè nǚ,yù yán yīng xǔ shàng dān qīng。

悼亡八首

陆佃

淡红浓紫总销魂,春恨无人可共论。dàn hóng nóng zǐ zǒng xiāo hún,chūn hèn wú rén kě gòng lùn。
徙倚暮寒襟袖薄,落花门巷月黄昏。xǐ yǐ mù hán jīn xiù báo,luò huā mén xiàng yuè huáng hūn。