古诗词

赠王君仪

陆佃

尝思孔子昔在世,门生弟子三千人。cháng sī kǒng zi xī zài shì,mén shēng dì zi sān qiān rén。
大哉卷舒圣人道,弦歌讲诵邹鲁滨。dà zāi juǎn shū shèng rén dào,xián gē jiǎng sòng zōu lǔ bīn。
立身非以利欲诱,至诚惟学义与仁。lì shēn fēi yǐ lì yù yòu,zhì chéng wéi xué yì yǔ rén。
雍容德艺愈磨厉,烜赫光辉弥日新。yōng róng dé yì yù mó lì,xuǎn hè guāng huī mí rì xīn。
追尘力行慕汲汲,忘疲善诱思循循。zhuī chén lì xíng mù jí jí,wàng pí shàn yòu sī xún xún。
外荣岂就卿相位,内乐惟知探道真。wài róng qǐ jiù qīng xiāng wèi,nèi lè wéi zhī tàn dào zhēn。
所以万世作师法,望之仰之如北辰。suǒ yǐ wàn shì zuò shī fǎ,wàng zhī yǎng zhī rú běi chén。
吾尝苦爱孟子语,渊源事业醇乎醇。wú cháng kǔ ài mèng zi yǔ,yuān yuán shì yè chún hū chún。
得君达欲善天下,陋巷穷惟周一身。dé jūn dá yù shàn tiān xià,lòu xiàng qióng wéi zhōu yī shēn。
当时举世谓迂阔,进退何妨吾屈伸。dāng shí jǔ shì wèi yū kuò,jìn tuì hé fáng wú qū shēn。
纷纷流俗何足托,以道优游能自遵。fēn fēn liú sú hé zú tuō,yǐ dào yōu yóu néng zì zūn。
瞥然顾彼万钟禄,有如聚散空中云。piē rán gù bǐ wàn zhōng lù,yǒu rú jù sàn kōng zhōng yún。
乃知君子所为学,志将忧道不忧贫。nǎi zhī jūn zi suǒ wèi xué,zhì jiāng yōu dào bù yōu pín。
君仪建德一儒士,笃学沧溟陶粹纯。jūn yí jiàn dé yī rú shì,dǔ xué cāng míng táo cuì chún。
年强有志辟邪说,气壮力苦锄荆榛。nián qiáng yǒu zhì pì xié shuō,qì zhuàng lì kǔ chú jīng zhēn。
放出森森梓杞材,秀枝烂漫敷青春。fàng chū sēn sēn zǐ qǐ cái,xiù zhī làn màn fū qīng chūn。
读书侵暮即然烛,为文夜坐常达晨。dú shū qīn mù jí rán zhú,wèi wén yè zuò cháng dá chén。
谁悯颜瓢啖藜藿,自怜范甑生埃尘。shuí mǐn yán piáo dàn lí huò,zì lián fàn zèng shēng āi chén。
每云外物未尝恤,披卷动能经累旬。měi yún wài wù wèi cháng xù,pī juǎn dòng néng jīng lèi xún。
有时挥笔泻霖雨,但闻霹雳飞车轮。yǒu shí huī bǐ xiè lín yǔ,dàn wén pī lì fēi chē lún。
云开雾散却晴霁,清风淅淅无纤尘。yún kāi wù sàn què qíng jì,qīng fēng xī xī wú xiān chén。
佳花美木竞妍秀,高山远岫皆嶙峋。jiā huā měi mù jìng yán xiù,gāo shān yuǎn xiù jiē lín xún。
有时高谈倾耳听,又如天马超昆仑。yǒu shí gāo tán qīng ěr tīng,yòu rú tiān mǎ chāo kūn lún。
回顾驽骀百千辈,疲筋竭力安可群。huí gù nú dài bǎi qiān bèi,pí jīn jié lì ān kě qún。
我嗟才识顽且鄙,书斋日得相依亲。wǒ jiē cái shí wán qiě bǐ,shū zhāi rì dé xiāng yī qīn。
勤勤顾子能如此,固宜使人长书绅。qín qín gù zi néng rú cǐ,gù yí shǐ rén zhǎng shū shēn。

陆佃

宋越州山阴人,字农师,号陶山。神宗熙宁三年进士。曾受经于王安石。授蔡州推官,召补国子直讲。元丰时,擢中书舍人、给事中。哲宗初,迁吏部侍郎,预修《神宗实录》。屡更外任,治狱有声。徽宗立,召为礼部侍郎,预修《哲宗实录》。迁吏部尚书,拜尚书右丞,转左丞。以主张参用元祐人材,反对穷治元祐余党,遭谗,罢知亳州而卒。有《埤雅》、《礼象》、《春秋后传》、《陶山集》等。 陆佃的作品>>

猜您喜欢

依韵和徐大夫凤凰池九首

陆佃

使君年老强搜奇,来傍吟窗拥被池。shǐ jūn nián lǎo qiáng sōu qí,lái bàng yín chuāng yōng bèi chí。
明月清风初未觉,白鸥黄鸟旧相知。míng yuè qīng fēng chū wèi jué,bái ōu huáng niǎo jiù xiāng zhī。
水通河汉无多地,凤在梧桐第几枝。shuǐ tōng hé hàn wú duō dì,fèng zài wú tóng dì jǐ zhī。
好是与民同此乐,丰穰仍值太平时。hǎo shì yǔ mín tóng cǐ lè,fēng ráng réng zhí tài píng shí。

依韵和徐大夫凤凰池九首

陆佃

池就台成竟大奇,画堂新燕亦差池。chí jiù tái chéng jìng dà qí,huà táng xīn yàn yì chà chí。
人非杨柳看来瘦,春有梅花探得知。rén fēi yáng liǔ kàn lái shòu,chūn yǒu méi huā tàn dé zhī。
华发渐惊强半白,素娥曾与第三枝。huá fā jiàn jīng qiáng bàn bái,sù é céng yǔ dì sān zhī。
海邦莫道无宾客,冠盖如今盛一时。hǎi bāng mò dào wú bīn kè,guān gài rú jīn shèng yī shí。

依韵和徐大夫凤凰池九首

陆佃

东君着力信神奇,桃李中间水满池。dōng jūn zhe lì xìn shén qí,táo lǐ zhōng jiān shuǐ mǎn chí。
定是只教淮甸有,若为长得泰州知。dìng shì zhǐ jiào huái diān yǒu,ruò wèi zhǎng dé tài zhōu zhī。
行藏正倚楼千尺,勋业初横草一枝。xíng cáng zhèng yǐ lóu qiān chǐ,xūn yè chū héng cǎo yī zhī。
投老尚堪驱使在,问春何似少年时。tóu lǎo shàng kān qū shǐ zài,wèn chūn hé shì shǎo nián shí。

依韵和徐大夫凤凰池九首

陆佃

公事稀疏已自奇,那堪园更胜舒池。gōng shì xī shū yǐ zì qí,nà kān yuán gèng shèng shū chí。
诱将醉尹来无数,禁得诗人瘦不知。yòu jiāng zuì yǐn lái wú shù,jìn dé shī rén shòu bù zhī。
蝶梦几随蝴蝶远,凤雏仍在凤凰枝。dié mèng jǐ suí hú dié yuǎn,fèng chú réng zài fèng huáng zhī。
赏心乐事知多少,雪月风花是四时。shǎng xīn lè shì zhī duō shǎo,xuě yuè fēng huā shì sì shí。

依韵和徐大夫凤凰池九首

陆佃

平生仕宦不求奇,谁怕他人夺我池。píng shēng shì huàn bù qiú qí,shuí pà tā rén duó wǒ chí。
地胜更无尘可到,天阴惟有病先知。dì shèng gèng wú chén kě dào,tiān yīn wéi yǒu bìng xiān zhī。
从教宝塔来当面,消得云楼为折枝。cóng jiào bǎo tǎ lái dāng miàn,xiāo dé yún lóu wèi zhé zhī。
看取鶠堂何似好,夜深歌管月明时。kàn qǔ yǎn táng hé shì hǎo,yè shēn gē guǎn yuè míng shí。

依韵和徐大夫凤凰池九首

陆佃

老懒由来怕立奇,偶然寻得旧家池。lǎo lǎn yóu lái pà lì qí,ǒu rán xún dé jiù jiā chí。
一州只此为无及,累政因何尽不知。yī zhōu zhǐ cǐ wèi wú jí,lèi zhèng yīn hé jǐn bù zhī。
歌吹彻云城百尺,楼台侵夜火千枝。gē chuī chè yún chéng bǎi chǐ,lóu tái qīn yè huǒ qiān zhī。
凭谁为报莺花道,一日须来十二时。píng shuí wèi bào yīng huā dào,yī rì xū lái shí èr shí。

依韵和徐大夫凤凰池九首

陆佃

仿佛华胥一梦奇,斩新楼阁旧城池。fǎng fú huá xū yī mèng qí,zhǎn xīn lóu gé jiù chéng chí。
夜深犹有人家看,昼寝惟应燕子知。yè shēn yóu yǒu rén jiā kàn,zhòu qǐn wéi yīng yàn zi zhī。
疏雨有时三两点,好花何啻万馀枝。shū yǔ yǒu shí sān liǎng diǎn,hǎo huā hé chì wàn yú zhī。
诸公若肯相追逐,趁取春风烂漫时。zhū gōng ruò kěn xiāng zhuī zhú,chèn qǔ chūn fēng làn màn shí。

依韵和徐大夫凤凰池九首

陆佃

恰似蒲萄水亦奇,游人多似后园池。qià shì pú táo shuǐ yì qí,yóu rén duō shì hòu yuán chí。
壶中日在归前落,醉里诗成醒后知。hú zhōng rì zài guī qián luò,zuì lǐ shī chéng xǐng hòu zhī。
芳径绰开杨柳树,小墙阑出杏花枝。fāng jìng chuò kāi yáng liǔ shù,xiǎo qiáng lán chū xìng huā zhī。
老拳毒手浑相若,望立降旗是几时。lǎo quán dú shǒu hún xiāng ruò,wàng lì jiàng qí shì jǐ shí。

朝散

陆佃

使君竟亦不能奇,赖有诗翁壮观池。shǐ jūn jìng yì bù néng qí,lài yǒu shī wēng zhuàng guān chí。
二百年来无此作,两三人外有谁知。èr bǎi nián lái wú cǐ zuò,liǎng sān rén wài yǒu shuí zhī。
鱼应变化垂天翼,鹊不经营堕地枝。yú yīng biàn huà chuí tiān yì,què bù jīng yíng duò dì zhī。
况复凤毛如得凤,古来遭遇或同时。kuàng fù fèng máo rú dé fèng,gǔ lái zāo yù huò tóng shí。

依韵和张椿

陆佃

一年三十有馀旬,最爱韶华是令辰。yī nián sān shí yǒu yú xún,zuì ài sháo huá shì lìng chén。
坐久落花深一尺,睡馀浅粉看重匀。zuò jiǔ luò huā shēn yī chǐ,shuì yú qiǎn fěn kàn zhòng yún。
况当诸县无公事,且与云楼作主人。kuàng dāng zhū xiàn wú gōng shì,qiě yǔ yún lóu zuò zhǔ rén。
今日与君俱白发,看花情味尚青春。jīn rì yǔ jūn jù bái fā,kàn huā qíng wèi shàng qīng chūn。

依韵和查朝散赠新恩先辈

陆佃

收得宫花上带春,绿袍仍共草争新。shōu dé gōng huā shàng dài chūn,lǜ páo réng gòng cǎo zhēng xīn。
发扬杜老诗无敌,盖覆吴侯政不神。fā yáng dù lǎo shī wú dí,gài fù wú hóu zhèng bù shén。
平地彩云看接武,一天明月负垂纶。píng dì cǎi yún kàn jiē wǔ,yī tiān míng yuè fù chuí lún。
怪来濒海多儒士,龙阁从来是里人。guài lái bīn hǎi duō rú shì,lóng gé cóng lái shì lǐ rén。

依韵和徐大夫

陆佃

朱丝同直水同清,红袖何妨当使令。zhū sī tóng zhí shuǐ tóng qīng,hóng xiù hé fáng dāng shǐ lìng。
可惜去年他处看,不知今夜几州明。kě xī qù nián tā chù kàn,bù zhī jīn yè jǐ zhōu míng。
年华老去知无补,眉妩初闲似有情。nián huá lǎo qù zhī wú bǔ,méi wǔ chū xián shì yǒu qíng。
且向云楼拌共醉,尽他灯火暮禽惊。qiě xiàng yún lóu bàn gòng zuì,jǐn tā dēng huǒ mù qín jīng。

中秋微阴

陆佃

年年月色是中秋,莫为今宵海上楼。nián nián yuè sè shì zhōng qiū,mò wèi jīn xiāo hǎi shàng lóu。
要得长圆真妄意,放教微暗亦良筹。yào dé zhǎng yuán zhēn wàng yì,fàng jiào wēi àn yì liáng chóu。
步金砖上颜仍好,颓玉山前德尽柔。bù jīn zhuān shàng yán réng hǎo,tuí yù shān qián dé jǐn róu。
生怪嫦娥苦羞涩,都缘瞋不强公游。shēng guài cháng é kǔ xiū sè,dōu yuán chēn bù qiáng gōng yóu。

中秋用别韵答张椿兼呈徐瓘

陆佃

偶被微云掩素娥,昏昏如似隔轻罗。ǒu bèi wēi yún yǎn sù é,hūn hūn rú shì gé qīng luó。
只应梦里朦胧惯,可是秋来淡薄多。zhǐ yīng mèng lǐ méng lóng guàn,kě shì qiū lái dàn báo duō。
舍此岂无珠可玩,学渠犹有扇能歌。shě cǐ qǐ wú zhū kě wán,xué qú yóu yǒu shàn néng gē。
会须明夜分明在,况有诗人为琢磨。huì xū míng yè fēn míng zài,kuàng yǒu shī rén wèi zuó mó。

依韵和查许国二首

陆佃

重渊谁道探珠难,恰值骊龙睡重间。zhòng yuān shuí dào tàn zhū nán,qià zhí lí lóng shuì zhòng jiān。
工部藩篱今梦草,司空门馆旧衔环。gōng bù fān lí jīn mèng cǎo,sī kōng mén guǎn jiù xián huán。
心肠何啻吞云梦,身手犹堪擘华山。xīn cháng hé chì tūn yún mèng,shēn shǒu yóu kān bāi huá shān。
况有旧家仙桂在,姮娥留着待君攀。kuàng yǒu jiù jiā xiān guì zài,héng é liú zhe dài jūn pān。