古诗词

小松

赵顺孙

小小青松未透栏,枝枝叶叶傲霜寒。xiǎo xiǎo qīng sōng wèi tòu lán,zhī zhī yè yè ào shuāng hán。
如今正好低头看,异日冲霄仰望难。rú jīn zhèng hǎo dī tóu kàn,yì rì chōng xiāo yǎng wàng nán。

赵顺孙

宋处州缙云人,字和仲。理宗淳祐十年进士。自秘书郎五迁至侍御史,皆兼讲读。遇灾异,辄援据经传及累朝故实,随时致戒。累官同知枢密院事兼参知政事。尝直言陈政弊而忤贾似道,然颇为度宗所重。后为福建安抚使兼知福州,知时事不可为而归,忧愤疾笃卒。学者称格斋先生。有《四书纂疏》、《近思录精义》、《中兴名臣言行录》、《格斋集》等。 赵顺孙的作品>>

猜您喜欢

建回吟

赵顺孙

烽火年来报虏尘,每回回首即长颦。fēng huǒ nián lái bào lǔ chén,měi huí huí shǒu jí zhǎng pín。
明眸皓齿今何在,异服殊音不可亲。míng móu hào chǐ jīn hé zài,yì fú shū yīn bù kě qīn。
几树好花闲白昼,数株残柳不胜春。jǐ shù hǎo huā xián bái zhòu,shù zhū cán liǔ bù shèng chūn。
狂风落尽深红色,水远山长愁杀人。kuáng fēng luò jǐn shēn hóng sè,shuǐ yuǎn shān zhǎng chóu shā rén。

伤景吟

赵顺孙

门前不改旧山河,莲渚愁红荡碧波。mén qián bù gǎi jiù shān hé,lián zhǔ chóu hóng dàng bì bō。
坠叶飘花难再复,浮云流水竟如何。zhuì yè piāo huā nán zài fù,fú yún liú shuǐ jìng rú hé。
鱼龙寂寞秋江冷,鸿雁不来风雨多。yú lóng jì mò qiū jiāng lěng,hóng yàn bù lái fēng yǔ duō。
穷巷悄然车马绝,磬声深戛出烟霞。qióng xiàng qiāo rán chē mǎ jué,qìng shēng shēn jiá chū yān xiá。

感情吟

赵顺孙

豪杰消磨叹五陵,发冲乌帽气填膺。háo jié xiāo mó tàn wǔ líng,fā chōng wū mào qì tián yīng。
眼前不是无豪杰,身后何须论废兴。yǎn qián bù shì wú háo jié,shēn hòu hé xū lùn fèi xīng。
当道有蛇魂己断,渡江无马谶难凭。dāng dào yǒu shé hún jǐ duàn,dù jiāng wú mǎ chèn nán píng。
可怜一片中原地,虎啸龙腾几战争。kě lián yī piàn zhōng yuán dì,hǔ xiào lóng téng jǐ zhàn zhēng。

诗一首

赵顺孙

母在堂前为父忧,特令儿子谒公侯。mǔ zài táng qián wèi fù yōu,tè lìng ér zi yè gōng hóu。
大人若肯行方便,一点春风在笔头。dà rén ruò kěn xíng fāng biàn,yī diǎn chūn fēng zài bǐ tóu。

染疾吟

赵顺孙

百年世事不胜悲,大厦原非一木支。bǎi nián shì shì bù shèng bēi,dà shà yuán fēi yī mù zhī。
慷慨西风泪横臆,此心唯有老天知。kāng kǎi xī fēng lèi héng yì,cǐ xīn wéi yǒu lǎo tiān zhī。

病笃吟

赵顺孙

不见人烟空见花,烟笼寒水月笼沙。bù jiàn rén yān kōng jiàn huā,yān lóng hán shuǐ yuè lóng shā。
人生自古谁无死,莫怨东风当自嗟。rén shēng zì gǔ shuí wú sǐ,mò yuàn dōng fēng dāng zì jiē。