古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
送容斋自福倅满归
宋
:
叶黯
一门伯仲知谁似,四海文章正数君。
yī mén bó zhòng zhī shuí shì,sì hǎi wén zhāng zhèng shù jūn。
何事与予如旧识,由来于世两相闻。
hé shì yǔ yǔ rú jiù shí,yóu lái yú shì liǎng xiāng wén。
闲官各喜光阴剩,胜地空多物色分。
xián guān gè xǐ guāng yīn shèng,shèng dì kōng duō wù sè fēn。
忽复翩然从此去,便应变化上青云。
hū fù piān rán cóng cǐ qù,biàn yīng biàn huà shàng qīng yún。
AI赏析
叶黯
叶黯,字晦叔。曾任敕令所删定官。高宗绍兴十九年(一一四九)为福建路安抚司属官(《容斋三笔》卷九)。今录诗三首。
叶黯的作品>>
猜您喜欢
送容斋自福倅满归
宋
:
叶黯
此地相从惊岁晚,登临况是客归时。
cǐ dì xiāng cóng jīng suì wǎn,dēng lín kuàng shì kè guī shí。
却将襟抱向谁可,正尔艰难唯子知。
què jiāng jīn bào xiàng shuí kě,zhèng ěr jiān nán wéi zi zhī。
情到中年工作恶,别于生世易为悲。
qíng dào zhōng nián gōng zuò è,bié yú shēng shì yì wèi bēi。
梅花尽醉清江上,黯澹西风冻雨垂。
méi huā jǐn zuì qīng jiāng shàng,àn dàn xī fēng dòng yǔ chuí。
AI赏析
和洪容斋锁院作
宋
:
叶黯
文章万言抵杯水,世上虚名徒尔耳。
wén zhāng wàn yán dǐ bēi shuǐ,shì shàng xū míng tú ěr ěr。
我常自笑一生痴,那更将痴笑群子。
wǒ cháng zì xiào yī shēng chī,nà gèng jiāng chī xiào qún zi。
大屋沈沈馀百年,到今所阅知几士。
dà wū shěn shěn yú bǎi nián,dào jīn suǒ yuè zhī jǐ shì。
看渠得失自偶然,其间悲喜从何起。
kàn qú dé shī zì ǒu rán,qí jiān bēi xǐ cóng hé qǐ。
君闻我言亦大笑,为说万事总如此。
jūn wén wǒ yán yì dà xiào,wèi shuō wàn shì zǒng rú cǐ。
□□□□□□□,□□□□□□□。
,。
急须了却公家事,门外不知春有几。
jí xū le què gōng jiā shì,mén wài bù zhī chūn yǒu jǐ。
□□□□□□□,□□□□□□□。
,。
□□□□□□□,飞雨时闻打窗纸。
,fēi yǔ shí wén dǎ chuāng zhǐ。
他年万一复相从,未必从容今日似。
tā nián wàn yī fù xiāng cóng,wèi bì cóng róng jīn rì shì。
AI赏析