古诗词

阅秦纪二首

孙嵩

初逃揕未亡,又遇朴无伤。chū táo zhèn wèi wáng,yòu yù pǔ wú shāng。
如何博浪祸,更使副车当。rú hé bó làng huò,gèng shǐ fù chē dāng。

孙嵩

宋徽州休宁人,字元京。以荐入太学。宋亡,隐居海宁山中,誓不复仕,杜门吟咏,自号艮山。有《艮山集》。 孙嵩的作品>>

猜您喜欢

姑苏元夕

孙嵩

茂苑长洲满地春,吴儿歌舞逐时新。mào yuàn zhǎng zhōu mǎn dì chūn,wú ér gē wǔ zhú shí xīn。
风流百巧花灯手,犹是夫差国里人。fēng liú bǎi qiǎo huā dēng shǒu,yóu shì fū chà guó lǐ rén。

感兴

孙嵩

清风有佳意,逢者为一娱。qīng fēng yǒu jiā yì,féng zhě wèi yī yú。
曾不救饥渴,政尔飘襟裾。céng bù jiù jī kě,zhèng ěr piāo jīn jū。
凡物贵有用,论诗用则无。fán wù guì yǒu yòng,lùn shī yòng zé wú。
诗成亦自咏,侘傺或昭苏。shī chéng yì zì yǒng,chà chì huò zhāo sū。
身名不相涉,二者如参商。shēn míng bù xiāng shè,èr zhě rú cān shāng。
迟其议论公,旷越百世长。chí qí yì lùn gōng,kuàng yuè bǎi shì zhǎng。
于人已无益,离离坟草荒。yú rén yǐ wú yì,lí lí fén cǎo huāng。
不知史册上,更是谁芬芳。bù zhī shǐ cè shàng,gèng shì shuí fēn fāng。
犹足厉世俗,曰此有耿光。yóu zú lì shì sú,yuē cǐ yǒu gěng guāng。
生前文字冗,寸札蓐荑稂。shēng qián wén zì rǒng,cùn zhá rù tí láng。
及后乃大行,家有星河章。jí hòu nǎi dà xíng,jiā yǒu xīng hé zhāng。
君欲知其人,近世苏与黄。jūn yù zhī qí rén,jìn shì sū yǔ huáng。
夫有酷吏事,良不为奇屯。fū yǒu kù lì shì,liáng bù wèi qí tún。
俗子来吾前,有语无由伸。sú zi lái wú qián,yǒu yǔ wú yóu shēn。
其愚正可置,而又何为嗔。qí yú zhèng kě zhì,ér yòu hé wèi chēn。
勿如孤竹子,宇宙生涯垠。wù rú gū zhú zi,yǔ zhòu shēng yá yín。
匪惟狎樵牧,浩浩冥疏亲。fěi wéi xiá qiáo mù,hào hào míng shū qīn。
鸟故不乱行,兽故不乱群。niǎo gù bù luàn xíng,shòu gù bù luàn qún。
在山为远志,出山为小草。zài shān wèi yuǎn zhì,chū shān wèi xiǎo cǎo。
不足凋谢安,适可谓殷浩。bù zú diāo xiè ān,shì kě wèi yīn hào。
夫亦有所怀,非必著枯槁。fū yì yǒu suǒ huái,fēi bì zhù kū gǎo。

冬初杂兴

孙嵩

今晨霜露肃,爱此群山秋。jīn chén shuāng lù sù,ài cǐ qún shān qiū。
夭桃薄照日,乃是丹枫稠。yāo táo báo zhào rì,nǎi shì dān fēng chóu。
草花无名字,正类黄菊幽。cǎo huā wú míng zì,zhèng lèi huáng jú yōu。
一筇步涧阿,聊复舒我眸。yī qióng bù jiàn ā,liáo fù shū wǒ móu。
雁声一何高,渺渺关山愁。yàn shēng yī hé gāo,miǎo miǎo guān shān chóu。
林间有橡栗,岁晚行可收。lín jiān yǒu xiàng lì,suì wǎn xíng kě shōu。

冬初杂兴

孙嵩

牧童与樵叟,共载牛背归。mù tóng yǔ qiáo sǒu,gòng zài niú bèi guī。
我无薪蒸计,南山松栎稀。wǒ wú xīn zhēng jì,nán shān sōng lì xī。
寒风昨日至,须用葺我扉。hán fēng zuó rì zhì,xū yòng qì wǒ fēi。
故园或可废,亦以完我衣。gù yuán huò kě fèi,yì yǐ wán wǒ yī。
人生有定分,勿怪生理微。rén shēng yǒu dìng fēn,wù guài shēng lǐ wēi。

冬初杂兴

孙嵩

钟声烟外寺,报我明朝霜。zhōng shēng yān wài sì,bào wǒ míng cháo shuāng。
篱落暝雀惊,原野昏鸦翔。lí luò míng què jīng,yuán yě hūn yā xiáng。
杖策归茅茨,偶一歌慨慷。zhàng cè guī máo cí,ǒu yī gē kǎi kāng。
千载有我辈,感念行斜阳。qiān zài yǒu wǒ bèi,gǎn niàn xíng xié yáng。

冬初杂兴

孙嵩

斋中乃无纸,柿叶平篱根。zhāi zhōng nǎi wú zhǐ,shì yè píng lí gēn。
稍取书点画,带此朝露痕。shāo qǔ shū diǎn huà,dài cǐ cháo lù hén。
识字有何补,随尔忧患繁。shí zì yǒu hé bǔ,suí ěr yōu huàn fán。
姓名总不记,适有古意存。xìng míng zǒng bù jì,shì yǒu gǔ yì cún。
惜哉结绳后,事始于乾坤。xī zāi jié shéng hòu,shì shǐ yú qián kūn。
先生晚始悟,无术鸠田园。xiān shēng wǎn shǐ wù,wú shù jiū tián yuán。

冬初杂兴

孙嵩

残花与新蕊,不共横斜枝。cán huā yǔ xīn ruǐ,bù gòng héng xié zhī。
摧谢得清峭,独照冰霜时。cuī xiè dé qīng qiào,dú zhào bīng shuāng shí。
寒梅正如此,他木乃变衰。hán méi zhèng rú cǐ,tā mù nǎi biàn shuāi。
此由观世物,特以厄见奇。cǐ yóu guān shì wù,tè yǐ è jiàn qí。
古云桑落节,当有新醪篘。gǔ yún sāng luò jié,dāng yǒu xīn láo chōu。
得秫酿几何,拨瓮香浮浮。dé shú niàng jǐ hé,bō wèng xiāng fú fú。
醇熟不足计,醒醉亦自筹。chún shú bù zú jì,xǐng zuì yì zì chóu。
得酒乃径饮,无酒亦可休。dé jiǔ nǎi jìng yǐn,wú jiǔ yì kě xiū。
绝怜未知道,颠倒阮与刘。jué lián wèi zhī dào,diān dào ruǎn yǔ liú。
百年有事业,遑云逃糟丘。bǎi nián yǒu shì yè,huáng yún táo zāo qiū。

冬初杂兴

孙嵩

秋晚种麰麦,覆块青茸茸。qiū wǎn zhǒng móu mài,fù kuài qīng rōng rōng。
兹物乃畏湿,沟作棋道通。zī wù nǎi wèi shī,gōu zuò qí dào tōng。
江南地力瘠,百谷劳农工。jiāng nán dì lì jí,bǎi gǔ láo nóng gōng。
粳稌蓄塍上,麰麦藏沟中。jīng tú xù chéng shàng,móu mài cáng gōu zhōng。
从今防蹂啮,早晚观麦丛。cóng jīn fáng róu niè,zǎo wǎn guān mài cóng。
须纵牛羊食,勿信东坡翁。xū zòng niú yáng shí,wù xìn dōng pō wēng。
吾诗乃农谱,亦著江南风。wú shī nǎi nóng pǔ,yì zhù jiāng nán fēng。

明妃引

孙嵩

明妃如花颜,高出汉宫右。míng fēi rú huā yán,gāo chū hàn gōng yòu。
可怜君王目,但寄丹青手。kě lián jūn wáng mù,dàn jì dān qīng shǒu。
寂寂保孤妍,悠悠成伪丑。jì jì bǎo gū yán,yōu yōu chéng wěi chǒu。
坐此嫁穹庐,流落无时回。zuò cǐ jià qióng lú,liú luò wú shí huí。
无时回,琵琶未阕边笳催。wú shí huí,pí pá wèi què biān jiā cuī。
哀弦流入千家谱,明妃只作阏支舞。āi xián liú rù qiān jiā pǔ,míng fēi zhǐ zuò è zhī wǔ。
年年犹借南来风,吹得青青一抔土。nián nián yóu jiè nán lái fēng,chuī dé qīng qīng yī póu tǔ。
君不见汉家嫁得几娉婷,不闻一一琵琶声。jūn bù jiàn hàn jiā jià dé jǐ pīng tíng,bù wén yī yī pí pá shēng。
祸起当年娄敬谬,后人独恨毛延寿。huò qǐ dāng nián lóu jìng miù,hòu rén dú hèn máo yán shòu。

曲江头

孙嵩

君不见曲江头,离离衰草寒云秋。jūn bù jiàn qū jiāng tóu,lí lí shuāi cǎo hán yún qiū。
今人不见昔人游,昔人不见今人愁。jīn rén bù jiàn xī rén yóu,xī rén bù jiàn jīn rén chóu。
欲谈往事无耆旧,沉吟千载空搔首,盛衰倚伏如寒暄。yù tán wǎng shì wú qí jiù,chén yín qiān zài kōng sāo shǒu,shèng shuāi yǐ fú rú hán xuān。
秦时宜春苑,汉世乐游园,更复唐人宫殿拥千门。qín shí yí chūn yuàn,hàn shì lè yóu yuán,gèng fù táng rén gōng diàn yōng qiān mén。
往古来今但如此,同一溶溶曲江水。wǎng gǔ lái jīn dàn rú cǐ,tóng yī róng róng qū jiāng shuǐ。

秋怀五首

孙嵩

秋虫日以喧,秋树日以疏。qiū chóng rì yǐ xuān,qiū shù rì yǐ shū。
君听草根蛩,泣吊风中梧。jūn tīng cǎo gēn qióng,qì diào fēng zhōng wú。
壮士秋怀涕,及此清霜初。zhuàng shì qiū huái tì,jí cǐ qīng shuāng chū。

秋怀五首

孙嵩

从来感秋人,一例皆楚声。cóng lái gǎn qiū rén,yī lì jiē chǔ shēng。
吾闻古燕赵,慷慨多不平。wú wén gǔ yàn zhào,kāng kǎi duō bù píng。
惜哉宋玉辞,不使荆轲听。xī zāi sòng yù cí,bù shǐ jīng kē tīng。

秋怀五首

孙嵩

何处秋声多,竹外声历历。hé chù qiū shēng duō,zhú wài shēng lì lì。
凄切不禁寒,萧萧旧时碧。qī qiè bù jìn hán,xiāo xiāo jiù shí bì。
此中白发愁,饷与秋风客。cǐ zhōng bái fā chóu,xiǎng yǔ qiū fēng kè。

秋怀五首

孙嵩

畴昔旅江湖,夜夜南飞雁。chóu xī lǚ jiāng hú,yè yè nán fēi yàn。
山园柿栗秋,出户望河汉。shān yuán shì lì qiū,chū hù wàng hé hàn。
袛今寒雁时,中夕起三叹。dī jīn hán yàn shí,zhōng xī qǐ sān tàn。

秋怀五首

孙嵩

黄山秋雕锼,风露洗崖崿。huáng shān qiū diāo sōu,fēng lù xǐ yá è。
行行听清猿,处处采灵药。xíng xíng tīng qīng yuán,chù chù cǎi líng yào。
秋云老石床,已后十年约。qiū yún lǎo shí chuáng,yǐ hòu shí nián yuē。
6312345