古诗词

阅秦纪二首

孙嵩

初逃揕未亡,又遇朴无伤。chū táo zhèn wèi wáng,yòu yù pǔ wú shāng。
如何博浪祸,更使副车当。rú hé bó làng huò,gèng shǐ fù chē dāng。

孙嵩

宋徽州休宁人,字元京。以荐入太学。宋亡,隐居海宁山中,誓不复仕,杜门吟咏,自号艮山。有《艮山集》。 孙嵩的作品>>

猜您喜欢

画猿

孙嵩

客子平生三峡游,青猿树树悬高秋。kè zi píng shēng sān xiá yóu,qīng yuán shù shù xuán gāo qiū。
归来落笔成天趣,中传蜀月巴云意。guī lái luò bǐ chéng tiān qù,zhōng chuán shǔ yuè bā yún yì。
如何猿叫驿边时,只欠行人唱竹枝。rú hé yuán jiào yì biān shí,zhǐ qiàn xíng rén chàng zhú zhī。

戏嘲二子

孙嵩

攻为乐府作,吟尽乐府题。gōng wèi lè fǔ zuò,yín jǐn lè fǔ tí。
不晓张籍与王建,笔端欲揽风凄凄。bù xiǎo zhāng jí yǔ wáng jiàn,bǐ duān yù lǎn fēng qī qī。
大半闲愁生浪语,十九他人无与汝。dà bàn xián chóu shēng làng yǔ,shí jiǔ tā rén wú yǔ rǔ。
击辕抚缶何如声,奈此澜翻两吻鸣。jī yuán fǔ fǒu hé rú shēng,nài cǐ lán fān liǎng wěn míng。

公无渡河

孙嵩

公乎渡河不可航,年既老,智则童。gōng hū dù hé bù kě háng,nián jì lǎo,zhì zé tóng。
临流径渡何伥伥,夫岂有急须自亡。lín liú jìng dù hé chāng chāng,fū qǐ yǒu jí xū zì wáng。
前无掣,后无挤,且无迹捕至尔门,未至东市之诛磔死如牛羊。qián wú chè,hòu wú jǐ,qiě wú jì bǔ zhì ěr mén,wèi zhì dōng shì zhī zhū zhé sǐ rú niú yáng。
河流在前白日光,谁以锦覆河流黄。hé liú zài qián bái rì guāng,shuí yǐ jǐn fù hé liú huáng。
公不见河源夭矫落昆仑,悬天注地千里强。gōng bù jiàn hé yuán yāo jiǎo luò kūn lún,xuán tiān zhù dì qiān lǐ qiáng。
飞奔突入中原疆,一击无有完堤防。fēi bēn tū rù zhōng yuán jiāng,yī jī wú yǒu wán dī fáng。
跳蹴后土舂穹苍,公懵视之行康庄。tiào cù hòu tǔ chōng qióng cāng,gōng měng shì zhī xíng kāng zhuāng。
掉臂而往无褰裳,不能驭风骑气奚为狂。diào bì ér wǎng wú qiān shang,bù néng yù fēng qí qì xī wèi kuáng。
河之流汤汤,鲲鲸之恶未可量。hé zhī liú tāng tāng,kūn jīng zhī è wèi kě liàng。
长戈为鳍锯为尾,刀崖斧窟镵牙张。zhǎng gē wèi qí jù wèi wěi,dāo yá fǔ kū chán yá zhāng。
公其以身委饥肠,人生无难死足伤。gōng qí yǐ shēn wěi jī cháng,rén shēng wú nán sǐ zú shāng。
以饥寒死骨犹藏,棺椁送尔松柏冈。yǐ jī hán sǐ gǔ yóu cáng,guān guǒ sòng ěr sōng bǎi gāng。
何必为河之鬼冯夷乡,其下浊泥出无梁。hé bì wèi hé zhī guǐ féng yí xiāng,qí xià zhuó ní chū wú liáng。
何不相蹙公自僵,奈何乎箜篌之音河水旁。hé bù xiāng cù gōng zì jiāng,nài hé hū kōng hóu zhī yīn hé shuǐ páng。
6312345