古诗词

求刘忱明复龙图为画山水

冯山

晋唐诸公重小笔,高价直与才名俱。jìn táng zhū gōng zhòng xiǎo bǐ,gāo jià zhí yǔ cái míng jù。
然多华丹少泉石,清格往往人间无。rán duō huá dān shǎo quán shí,qīng gé wǎng wǎng rén jiān wú。
至今百存无一二,存者真伪难分区。zhì jīn bǎi cún wú yī èr,cún zhě zhēn wěi nán fēn qū。
营丘李成称绝迹,峰岩秀拔非常模。yíng qiū lǐ chéng chēng jué jì,fēng yán xiù bá fēi cháng mó。
穆之洒落亦其亚,玉堂屏上潇湘图。mù zhī sǎ luò yì qí yà,yù táng píng shàng xiāo xiāng tú。
董屈许范凡数辈,隐隐俗气藏肌肤。dǒng qū xǔ fàn fán shù bèi,yǐn yǐn sú qì cáng jī fū。
乃知山水系绝品,笔墨造化非功夫。nǎi zhī shān shuǐ xì jué pǐn,bǐ mò zào huà fēi gōng fū。
要之文章之绪馀,世上真巧归吾儒。yào zhī wén zhāng zhī xù yú,shì shàng zhēn qiǎo guī wú rú。
益昌台府少文字,见性文室谈毗卢。yì chāng tái fǔ shǎo wén zì,jiàn xìng wén shì tán pí lú。
龙门雪景生坐隅,山潜水奥争奔趋。lóng mén xuě jǐng shēng zuò yú,shān qián shuǐ ào zhēng bēn qū。
倚空直干斗孤耸,缘险古道盘萦纡。yǐ kōng zhí gàn dòu gū sǒng,yuán xiǎn gǔ dào pán yíng yū。
拥衲禅僧对寂寞,携琴朝士来崎岖。yōng nà chán sēng duì jì mò,xié qín cháo shì lái qí qū。
主人肆笔聊自娱,新言默与天机符。zhǔ rén sì bǐ liáo zì yú,xīn yán mò yǔ tiān jī fú。
公家清白传数世,经济满腹冰霜壶。gōng jiā qīng bái chuán shù shì,jīng jì mǎn fù bīng shuāng hú。
一言不用辄掉臂,五年蜀使甘驰驱。yī yán bù yòng zhé diào bì,wǔ nián shǔ shǐ gān chí qū。
时将素毫写胸臆,宁复意外分精粗。shí jiāng sù háo xiě xiōng yì,níng fù yì wài fēn jīng cū。
复古虽清尚许格,与可亦壮非燕徒。fù gǔ suī qīng shàng xǔ gé,yǔ kě yì zhuàng fēi yàn tú。
岂如公思脱羁束,破碎嵩华倾江湖。qǐ rú gōng sī tuō jī shù,pò suì sōng huá qīng jiāng hú。
穷冬从公熟窥看,爱重不觉声嗟吁。qióng dōng cóng gōng shú kuī kàn,ài zhòng bù jué shēng jiē xū。
灵峰北菀助萧爽,雪不到地风号枯。líng fēng běi wǎn zhù xiāo shuǎng,xuě bù dào dì fēng hào kū。
平生好画已成癖,宁借不喜临与摹。píng shēng hǎo huà yǐ chéng pǐ,níng jiè bù xǐ lín yǔ mó。
出公门下欠公笔,有类客海遗明珠。chū gōng mén xià qiàn gōng bǐ,yǒu lèi kè hǎi yí míng zhū。
愿公乘兴一挥洒,束绢数幅光芬敷。yuàn gōng chéng xīng yī huī sǎ,shù juàn shù fú guāng fēn fū。
异时解组还故庐,皎洁将伴林泉躯。yì shí jiě zǔ hái gù lú,jiǎo jié jiāng bàn lín quán qū。

冯山

宋普州安岳人,字允南。初名献能。时称鸿硕先生。嘉祐二年进士。熙宁末,为秘书丞、通判梓州。邓绾荐为台官,不就,退居二十年。后范祖禹荐于朝,官终祠部郎中。有《春秋通解》、《冯安岳集》。 冯山的作品>>

猜您喜欢

再和二首

冯山

新诗才读眼惺惺,照见词源彻底清。xīn shī cái dú yǎn xīng xīng,zhào jiàn cí yuán chè dǐ qīng。
白雪乍闻高唱喜,明珠翻值暗投惊。bái xuě zhà wén gāo chàng xǐ,míng zhū fān zhí àn tóu jīng。
儿童一辈年将晚,研席平生分不轻。ér tóng yī bèi nián jiāng wǎn,yán xí píng shēng fēn bù qīng。
为爱惠连才思好,登临重寄远山行。wèi ài huì lián cái sī hǎo,dēng lín zhòng jì yuǎn shān xíng。

再和

冯山

莫厌诗筒来往频,闲中无物可怡神。mò yàn shī tǒng lái wǎng pín,xián zhōng wú wù kě yí shén。
追回风雅篇篇好,鍊尽襟怀日日新。zhuī huí fēng yǎ piān piān hǎo,liàn jǐn jīn huái rì rì xīn。
自笑支离多病客,更随憔悴苦吟人。zì xiào zhī lí duō bìng kè,gèng suí qiáo cuì kǔ yín rén。
阳州不识英雄器,重问颜高借六钧。yáng zhōu bù shí yīng xióng qì,zhòng wèn yán gāo jiè liù jūn。

再和

冯山

休向诗中恨不平,范滂留意在澄清。xiū xiàng shī zhōng hèn bù píng,fàn pāng liú yì zài chéng qīng。
烟霄鸿鹄飞将到,雷雨龙蛇蛰未惊。yān xiāo hóng gǔ fēi jiāng dào,léi yǔ lóng shé zhé wèi jīng。
声价得来知道长,穷愁消尽觉身轻。shēng jià dé lái zhī dào zhǎng,qióng chóu xiāo jǐn jué shēn qīng。
荣途咫尺非难至,俯拾功名在此行。róng tú zhǐ chǐ fēi nán zhì,fǔ shí gōng míng zài cǐ xíng。

滴水岩

冯山

飞泉分下一岩寒,谁识神功借意难。fēi quán fēn xià yī yán hán,shuí shí shén gōng jiè yì nán。
泻出龙漦投石上,缀成仙佩落云端。xiè chū lóng chí tóu shí shàng,zhuì chéng xiān pèi luò yún duān。
离山便有江流杂,当道宁辞宿眼看。lí shān biàn yǒu jiāng liú zá,dāng dào níng cí sù yǎn kàn。
几把狂吟题不就,十年馀思在栏干。jǐ bǎ kuáng yín tí bù jiù,shí nián yú sī zài lán gàn。

阆中蒲氏园亭十咏方湖

冯山

蒲柳春阴重,禽鱼晚景多。pú liǔ chūn yīn zhòng,qín yú wǎn jǐng duō。
轻舟乘酒去,明月扣舷歌。qīng zhōu chéng jiǔ qù,míng yuè kòu xián gē。

阆中蒲氏园亭十咏方湖

冯山

石面苔封合,波心月照空。shí miàn tái fēng hé,bō xīn yuè zhào kōng。
仙翁行道处,清影露华中。xiān wēng xíng dào chù,qīng yǐng lù huá zhōng。

阆中蒲氏园亭十咏方湖

冯山

野景宜花看,秋芳近水多。yě jǐng yí huā kàn,qiū fāng jìn shuǐ duō。
溪流光不断,千尺粉红罗。xī liú guāng bù duàn,qiān chǐ fěn hóng luó。

阆中蒲氏园亭十咏方湖

冯山

叠叠波纹绿,摇摇雨气香。dié dié bō wén lǜ,yáo yáo yǔ qì xiāng。
菱歌谁与发,秋兴似江乡。líng gē shuí yǔ fā,qiū xīng shì jiāng xiāng。

阆中蒲氏园亭十咏方湖

冯山

耸秀山岗合,回环斗柄临。sǒng xiù shān gǎng hé,huí huán dòu bǐng lín。
焚香无俗虑,一息见天心。fén xiāng wú sú lǜ,yī xī jiàn tiān xīn。

阆中蒲氏园亭十咏方湖

冯山

平池风菡萏,照岸雪玲珑。píng chí fēng hàn dàn,zhào àn xuě líng lóng。
无限骚人意,栏干霁色中。wú xiàn sāo rén yì,lán gàn jì sè zhōng。

阆中蒲氏园亭十咏方湖

冯山

日影摇吟笔,烟光落酒杯。rì yǐng yáo yín bǐ,yān guāng luò jiǔ bēi。
犹嫌池外俗,移入镜中来。yóu xián chí wài sú,yí rù jìng zhōng lái。

阆中蒲氏园亭十咏方湖

冯山

活水停无滓,嘉鱼养不惊。huó shuǐ tíng wú zǐ,jiā yú yǎng bù jīng。
休言濠上意,秋鲙与春羹。xiū yán háo shàng yì,qiū kuài yǔ chūn gēng。

阆中蒲氏园亭十咏方湖

冯山

物外溪山乐,穷中岁月优。wù wài xī shān lè,qióng zhōng suì yuè yōu。
斯人招不起,十顷稻田秋。sī rén zhāo bù qǐ,shí qǐng dào tián qiū。

阆中蒲氏园亭十咏方湖

冯山

竹影摇金翠,泉声响佩环。zhú yǐng yáo jīn cuì,quán shēng xiǎng pèi huán。
庵前春日落,人向定中还。ān qián chūn rì luò,rén xiàng dìng zhōng hái。

牟仲甫作鸡终有意趣为予写斗鸡矜骄自得犹有馀勇因以绝句题其画云

冯山

忘身为利得忘形,弃弹庄生只自惊。wàng shēn wèi lì dé wàng xíng,qì dàn zhuāng shēng zhǐ zì jīng。
嗟汝虚憍气方盛,何时全得似无情。jiē rǔ xū jiāo qì fāng shèng,hé shí quán dé shì wú qíng。