古诗词

塞下行赠韦士颖归鄂渚上江陵谒阃相

柴望

长安二月春正浓,长江二月风正急。zhǎng ān èr yuè chūn zhèng nóng,zhǎng jiāng èr yuè fēng zhèng jí。
城头杨柳雪絮飞,道傍黏雨沱潦湿。chéng tóu yáng liǔ xuě xù fēi,dào bàng nián yǔ tuó lǎo shī。
邯郸谁家侠少年,上马意气挥金鞭,下马扫笔大如椽。hán dān shuí jiā xiá shǎo nián,shàng mǎ yì qì huī jīn biān,xià mǎ sǎo bǐ dà rú chuán。
兴来一石未能醉,剧饮数斗口流涎。xīng lái yī shí wèi néng zuì,jù yǐn shù dòu kǒu liú xián。
玉山跌倒扶未起,金鞭留当酒家里。yù shān diē dào fú wèi qǐ,jīn biān liú dāng jiǔ jiā lǐ。
隔楼仿佛画眉人,相邀夜宿鸳鸯被。gé lóu fǎng fú huà méi rén,xiāng yāo yè sù yuān yāng bèi。
睡魔不醒五更钟,笛声吹断相思泪。shuì mó bù xǐng wǔ gèng zhōng,dí shēng chuī duàn xiāng sī lèi。
嘐嘐鸣鸡将度关,欲去未去踟蹰间。xiāo xiāo míng jī jiāng dù guān,yù qù wèi qù chí chú jiān。
道逢项庄把剑舞,楼上美人歌玉环。dào féng xiàng zhuāng bǎ jiàn wǔ,lóu shàng měi rén gē yù huán。
划然掣电蛟龙怒,便指南楼问归路。huà rán chè diàn jiāo lóng nù,biàn zhǐ nán lóu wèn guī lù。
二千三百里更长,尔备衣粮我屝屦。èr qiān sān bǎi lǐ gèng zhǎng,ěr bèi yī liáng wǒ fèi jù。
青衫著破不堪典,典到青衫共谁语。qīng shān zhù pò bù kān diǎn,diǎn dào qīng shān gòng shuí yǔ。
世上岂无虬髯汉,散财结客千千万。shì shàng qǐ wú qiú rán hàn,sàn cái jié kè qiān qiān wàn。
岂无燕昭万黄金,筑作高台礼瑰彦。qǐ wú yàn zhāo wàn huáng jīn,zhù zuò gāo tái lǐ guī yàn。
秦坑汉骂不肯收,自是一番遭薄贱。qín kēng hàn mà bù kěn shōu,zì shì yī fān zāo báo jiàn。
唐人科举更糊名,天下英雄消沮尽。táng rén kē jǔ gèng hú míng,tiān xià yīng xióng xiāo jǔ jǐn。
生儿不学去封侯,锥毛弄秃成霜鬓。shēng ér bù xué qù fēng hóu,zhuī máo nòng tū chéng shuāng bìn。
世无荆轲樊于期,只今谁复是男儿。shì wú jīng kē fán yú qī,zhǐ jīn shuí fù shì nán ér。
我闻兵凶战危事,愁杀天上蚩尤旗。wǒ wén bīng xiōng zhàn wēi shì,chóu shā tiān shàng chī yóu qí。
人心承平易思乱,中原块土急驱汉。rén xīn chéng píng yì sī luàn,zhōng yuán kuài tǔ jí qū hàn。
蔡城未下辟未诛,机来一发不容间。cài chéng wèi xià pì wèi zhū,jī lái yī fā bù róng jiān。
三边未即妖祲清,天河何时能洗兵。sān biān wèi jí yāo jìn qīng,tiān hé hé shí néng xǐ bīng。
送君不作断肠客,三尺一骑君西征。sòng jūn bù zuò duàn cháng kè,sān chǐ yī qí jūn xī zhēng。
临岐酌酒再三语,今日君王自神武。lín qí zhuó jiǔ zài sān yǔ,jīn rì jūn wáng zì shén wǔ。
此行投笔事班超,不必区区问儿女。cǐ xíng tóu bǐ shì bān chāo,bù bì qū qū wèn ér nǚ。
上流夜夜雨如箭,下流炮火惊淮甸。shàng liú yè yè yǔ rú jiàn,xià liú pào huǒ jīng huái diān。
襄师重屯郢州北,淮师未解长江面。xiāng shī zhòng tún yǐng zhōu běi,huái shī wèi jiě zhǎng jiāng miàn。
劝君莫赋横槊诗,楼头正要筹边算。quàn jūn mò fù héng shuò shī,lóu tóu zhèng yào chóu biān suàn。
军前一著天下奇,夜斩楼兰无人知。jūn qián yī zhù tiān xià qí,yè zhǎn lóu lán wú rén zhī。
露布直到天子墀,六宫欢动龙颜怡。lù bù zhí dào tiān zi chí,liù gōng huān dòng lóng yán yí。
维清象武献太庙,未央前殿称玉卮。wéi qīng xiàng wǔ xiàn tài miào,wèi yāng qián diàn chēng yù zhī。
搴旗斩将不足道,运筹帷幄果谓谁,曰何功第一参次之。qiān qí zhǎn jiāng bù zú dào,yùn chóu wéi wò guǒ wèi shuí,yuē hé gōng dì yī cān cì zhī。
噫吁嘻,帝命我公归衮衣。yī xū xī,dì mìng wǒ gōng guī gǔn yī。

柴望

柴望(1212—1280)字仲山,号秋堂,江山人。南宋嘉熙四年(1240)为太学上舍,供职中书省。淳祐六年(1246)上自编《丙丁龟鉴》,列举自战国秦昭王五十二年即丙午年(前255)至五代后晋天福十二年即丁未年(947)间,凡属丙午、丁未年份,约有半数发生战乱,意在说明“今来古往,治日少而乱日多”,切望当局居安思危。南宋亡国后,拒绝元朝征召,吟诗填词寄托亡国哀思。世称“柴氏四隐”。著作有《道州苔衣集》、《咏史诗》20首及词集《凉州鼓吹》。墓在今江山市长台镇高斋山下,列为江山市级重点文物保护单位。 柴望的作品>>

猜您喜欢

宿湖外

柴望

懒入城中去,来维柳下舟。lǎn rù chéng zhōng qù,lái wéi liǔ xià zhōu。
空江明月上,残雨夕阳收。kōng jiāng míng yuè shàng,cán yǔ xī yáng shōu。
好景多归夜,他乡易得秋。hǎo jǐng duō guī yè,tā xiāng yì dé qiū。
倚梧吟不尽,樽酒更登楼。yǐ wú yín bù jǐn,zūn jiǔ gèng dēng lóu。

山居

柴望

老来无一事,僮与鹤相随。lǎo lái wú yī shì,tóng yǔ hè xiāng suí。
绕屋疏疏竹,编墙短短篱。rào wū shū shū zhú,biān qiáng duǎn duǎn lí。
起来花换影,知已睡多时。qǐ lái huā huàn yǐng,zhī yǐ shuì duō shí。
莫厌山居寂,山人只自宜。mò yàn shān jū jì,shān rén zhǐ zì yí。

月夜溪庄访旧

柴望

山山明月路,何处认梅花。shān shān míng yuè lù,hé chù rèn méi huā。
石色冷如水,溪流白似沙。shí sè lěng rú shuǐ,xī liú bái shì shā。
清吟幽客梦,华发故人家。qīng yín yōu kè mèng,huá fā gù rén jiā。
相见即归去,已应河汉斜。xiāng jiàn jí guī qù,yǐ yīng hé hàn xié。

诏许出狱呈京尹节斋赵公

柴望

臣子狂愚献直言,圣明宽大度如天。chén zi kuáng yú xiàn zhí yán,shèng míng kuān dà dù rú tiān。
十封应诏皆焚稿,一片忧时只似弦。shí fēng yīng zhào jiē fén gǎo,yī piàn yōu shí zhǐ shì xián。
数象逢丁阳九厄,元龟为鉴后千年。shù xiàng féng dīng yáng jiǔ è,yuán guī wèi jiàn hòu qiān nián。
今朝有旨从天下,不到长沙到席前。jīn cháo yǒu zhǐ cóng tiān xià,bù dào zhǎng shā dào xí qián。

灵芝寺别祖席诸友

柴望

落日寒城暮雨馀,满斟离酒意何如。luò rì hán chéng mù yǔ yú,mǎn zhēn lí jiǔ yì hé rú。
见妻还指张仪舌,痛国谁怜贾谊书。jiàn qī hái zhǐ zhāng yí shé,tòng guó shuí lián jiǎ yì shū。
羸马病僮旋雇倩,寺禽山獠亦欷歔。léi mǎ bìng tóng xuán gù qiàn,sì qín shān liáo yì xī xū。
长安可是深居处,更向深山深处居。zhǎng ān kě shì shēn jū chù,gèng xiàng shēn shān shēn chù jū。

富阳道中

柴望

几年只向长安去,今日囊书被旨回。jǐ nián zhǐ xiàng zhǎng ān qù,jīn rì náng shū bèi zhǐ huí。
马首独行秋叶路,鲈鱼时共菊花杯。mǎ shǒu dú xíng qiū yè lù,lú yú shí gòng jú huā bēi。
黄昏钟动雁初下,夜半月明潮正来。huáng hūn zhōng dòng yàn chū xià,yè bàn yuè míng cháo zhèng lái。
我自不归归便得,故园早晚早梅开。wǒ zì bù guī guī biàn dé,gù yuán zǎo wǎn zǎo méi kāi。

和周居易见寄韵

柴望

十年为客上长安,人指冰山不会寒。shí nián wèi kè shàng zhǎng ān,rén zhǐ bīng shān bù huì hán。
开口尽言投老易,到头只是挂冠难。kāi kǒu jǐn yán tóu lǎo yì,dào tóu zhǐ shì guà guān nán。
低栖屋宇居常稳,巧小园池坐尽宽。dī qī wū yǔ jū cháng wěn,qiǎo xiǎo yuán chí zuò jǐn kuān。
别有前溪鱼可钓,也须栽竹傍栏干。bié yǒu qián xī yú kě diào,yě xū zāi zhú bàng lán gàn。

钱唐

柴望

不记钱王建国年,尚遗强弩射潮痕。bù jì qián wáng jiàn guó nián,shàng yí qiáng nǔ shè cháo hén。
地回王气归吴分,山挟潮声出海门。dì huí wáng qì guī wú fēn,shān xié cháo shēng chū hǎi mén。
南渡几年犹昨日,西湖疏影自黄昏。nán dù jǐ nián yóu zuó rì,xī hú shū yǐng zì huáng hūn。
客来独凭栏干处,时听渔歌过远村。kè lái dú píng lán gàn chù,shí tīng yú gē guò yuǎn cūn。

越王勾践墓

柴望

秦望山头自夕阳,伤心谁复赋凄凉。qín wàng shān tóu zì xī yáng,shāng xīn shuí fù fù qī liáng。
今人不见亡吴事,故墓犹传霸越乡。jīn rén bù jiàn wáng wú shì,gù mù yóu chuán bà yuè xiāng。
雨打乱花迷复道,鸟翻黄叶下宫墙。yǔ dǎ luàn huā mí fù dào,niǎo fān huáng yè xià gōng qiáng。
登临莫向高台望,烟树中原正渺茫。dēng lín mò xiàng gāo tái wàng,yān shù zhōng yuán zhèng miǎo máng。

送马太初之越

柴望

一去山阴一冉溪,如何还只恁分携。yī qù shān yīn yī rǎn xī,rú hé hái zhǐ nèn fēn xié。
雨无聊赖人无寐,水又潺湲鸟又啼。yǔ wú liáo lài rén wú mèi,shuǐ yòu chán yuán niǎo yòu tí。
明日不知君上马,中宵谁与共闻鸡。míng rì bù zhī jūn shàng mǎ,zhōng xiāo shuí yǔ gòng wén jī。
去时应有兰亭句,为我临池援笔题。qù shí yīng yǒu lán tíng jù,wèi wǒ lín chí yuán bǐ tí。

戒珠寺右军宅

柴望

苍树寒烟两渺茫,后来谁此吊兴亡。cāng shù hán yān liǎng miǎo máng,hòu lái shuí cǐ diào xīng wáng。
晋朝风物今流水,萧寺钟声几夕阳。jìn cháo fēng wù jīn liú shuǐ,xiāo sì zhōng shēng jǐ xī yáng。
话燕梁空春雨急,爱鹅人去暮山长。huà yàn liáng kōng chūn yǔ jí,ài é rén qù mù shān zhǎng。
学书弟子知何在,风过池塘墨尚香。xué shū dì zi zhī hé zài,fēng guò chí táng mò shàng xiāng。

和王景阳越中寄别韵

柴望

故人书只问平安,已分还山岂愿官。gù rén shū zhǐ wèn píng ān,yǐ fēn hái shān qǐ yuàn guān。
猿鹤不惊松径梦,貂蝉难换竹皮冠。yuán hè bù jīng sōng jìng mèng,diāo chán nán huàn zhú pí guān。
长安落叶秋深见,故国斜阳雨后看。zhǎng ān luò yè qiū shēn jiàn,gù guó xié yáng yǔ hòu kàn。
莫道剡中吟不尽,不成吟处亦停鞍。mò dào shàn zhōng yín bù jǐn,bù chéng yín chù yì tíng ān。

金山寺

柴望

荻花芦叶正珊珊,山在长江寺在山。dí huā lú yè zhèng shān shān,shān zài zhǎng jiāng sì zài shān。
门径但从船出入,僧房多住水中间。mén jìng dàn cóng chuán chū rù,sēng fáng duō zhù shuǐ zhōng jiān。
江空落日斜犹照,夜半秋潮去复还。jiāng kōng luò rì xié yóu zhào,yè bàn qiū cháo qù fù hái。
吟兴未阑天欲曙,一行斜雁起苍湾。yín xīng wèi lán tiān yù shǔ,yī xíng xié yàn qǐ cāng wān。

凤皇台

柴望

洒尽梧桐酒一杯,兴亡前事独徘徊。sǎ jǐn wú tóng jiǔ yī bēi,xīng wáng qián shì dú pái huái。
乌衣冉冉斜阳下,白鹭茫茫江水来。wū yī rǎn rǎn xié yáng xià,bái lù máng máng jiāng shuǐ lái。
凤去不知经几载,客来惟只见高台。fèng qù bù zhī jīng jǐ zài,kè lái wéi zhǐ jiàn gāo tái。
闲于登眺成孤啸,五百年间王气回。xián yú dēng tiào chéng gū xiào,wǔ bǎi nián jiān wáng qì huí。

石头城和王宁翁韵

柴望

怀乡吊古易伤心,绝顶危亭共客临。huái xiāng diào gǔ yì shāng xīn,jué dǐng wēi tíng gòng kè lín。
朝市曾经兵火后,山川转觉树云深。cháo shì céng jīng bīng huǒ hòu,shān chuān zhuǎn jué shù yún shēn。
百年歌舞空台沼,六代豪华漫陆沉。bǎi nián gē wǔ kōng tái zhǎo,liù dài háo huá màn lù chén。
惟有乱鸦归去晚,夕阳无限暮城阴。wéi yǒu luàn yā guī qù wǎn,xī yáng wú xiàn mù chéng yīn。
511234