古诗词

塞下行赠韦士颖归鄂渚上江陵谒阃相

柴望

长安二月春正浓,长江二月风正急。zhǎng ān èr yuè chūn zhèng nóng,zhǎng jiāng èr yuè fēng zhèng jí。
城头杨柳雪絮飞,道傍黏雨沱潦湿。chéng tóu yáng liǔ xuě xù fēi,dào bàng nián yǔ tuó lǎo shī。
邯郸谁家侠少年,上马意气挥金鞭,下马扫笔大如椽。hán dān shuí jiā xiá shǎo nián,shàng mǎ yì qì huī jīn biān,xià mǎ sǎo bǐ dà rú chuán。
兴来一石未能醉,剧饮数斗口流涎。xīng lái yī shí wèi néng zuì,jù yǐn shù dòu kǒu liú xián。
玉山跌倒扶未起,金鞭留当酒家里。yù shān diē dào fú wèi qǐ,jīn biān liú dāng jiǔ jiā lǐ。
隔楼仿佛画眉人,相邀夜宿鸳鸯被。gé lóu fǎng fú huà méi rén,xiāng yāo yè sù yuān yāng bèi。
睡魔不醒五更钟,笛声吹断相思泪。shuì mó bù xǐng wǔ gèng zhōng,dí shēng chuī duàn xiāng sī lèi。
嘐嘐鸣鸡将度关,欲去未去踟蹰间。xiāo xiāo míng jī jiāng dù guān,yù qù wèi qù chí chú jiān。
道逢项庄把剑舞,楼上美人歌玉环。dào féng xiàng zhuāng bǎ jiàn wǔ,lóu shàng měi rén gē yù huán。
划然掣电蛟龙怒,便指南楼问归路。huà rán chè diàn jiāo lóng nù,biàn zhǐ nán lóu wèn guī lù。
二千三百里更长,尔备衣粮我屝屦。èr qiān sān bǎi lǐ gèng zhǎng,ěr bèi yī liáng wǒ fèi jù。
青衫著破不堪典,典到青衫共谁语。qīng shān zhù pò bù kān diǎn,diǎn dào qīng shān gòng shuí yǔ。
世上岂无虬髯汉,散财结客千千万。shì shàng qǐ wú qiú rán hàn,sàn cái jié kè qiān qiān wàn。
岂无燕昭万黄金,筑作高台礼瑰彦。qǐ wú yàn zhāo wàn huáng jīn,zhù zuò gāo tái lǐ guī yàn。
秦坑汉骂不肯收,自是一番遭薄贱。qín kēng hàn mà bù kěn shōu,zì shì yī fān zāo báo jiàn。
唐人科举更糊名,天下英雄消沮尽。táng rén kē jǔ gèng hú míng,tiān xià yīng xióng xiāo jǔ jǐn。
生儿不学去封侯,锥毛弄秃成霜鬓。shēng ér bù xué qù fēng hóu,zhuī máo nòng tū chéng shuāng bìn。
世无荆轲樊于期,只今谁复是男儿。shì wú jīng kē fán yú qī,zhǐ jīn shuí fù shì nán ér。
我闻兵凶战危事,愁杀天上蚩尤旗。wǒ wén bīng xiōng zhàn wēi shì,chóu shā tiān shàng chī yóu qí。
人心承平易思乱,中原块土急驱汉。rén xīn chéng píng yì sī luàn,zhōng yuán kuài tǔ jí qū hàn。
蔡城未下辟未诛,机来一发不容间。cài chéng wèi xià pì wèi zhū,jī lái yī fā bù róng jiān。
三边未即妖祲清,天河何时能洗兵。sān biān wèi jí yāo jìn qīng,tiān hé hé shí néng xǐ bīng。
送君不作断肠客,三尺一骑君西征。sòng jūn bù zuò duàn cháng kè,sān chǐ yī qí jūn xī zhēng。
临岐酌酒再三语,今日君王自神武。lín qí zhuó jiǔ zài sān yǔ,jīn rì jūn wáng zì shén wǔ。
此行投笔事班超,不必区区问儿女。cǐ xíng tóu bǐ shì bān chāo,bù bì qū qū wèn ér nǚ。
上流夜夜雨如箭,下流炮火惊淮甸。shàng liú yè yè yǔ rú jiàn,xià liú pào huǒ jīng huái diān。
襄师重屯郢州北,淮师未解长江面。xiāng shī zhòng tún yǐng zhōu běi,huái shī wèi jiě zhǎng jiāng miàn。
劝君莫赋横槊诗,楼头正要筹边算。quàn jūn mò fù héng shuò shī,lóu tóu zhèng yào chóu biān suàn。
军前一著天下奇,夜斩楼兰无人知。jūn qián yī zhù tiān xià qí,yè zhǎn lóu lán wú rén zhī。
露布直到天子墀,六宫欢动龙颜怡。lù bù zhí dào tiān zi chí,liù gōng huān dòng lóng yán yí。
维清象武献太庙,未央前殿称玉卮。wéi qīng xiàng wǔ xiàn tài miào,wèi yāng qián diàn chēng yù zhī。
搴旗斩将不足道,运筹帷幄果谓谁,曰何功第一参次之。qiān qí zhǎn jiāng bù zú dào,yùn chóu wéi wò guǒ wèi shuí,yuē hé gōng dì yī cān cì zhī。
噫吁嘻,帝命我公归衮衣。yī xū xī,dì mìng wǒ gōng guī gǔn yī。

柴望

柴望(1212—1280)字仲山,号秋堂,江山人。南宋嘉熙四年(1240)为太学上舍,供职中书省。淳祐六年(1246)上自编《丙丁龟鉴》,列举自战国秦昭王五十二年即丙午年(前255)至五代后晋天福十二年即丁未年(947)间,凡属丙午、丁未年份,约有半数发生战乱,意在说明“今来古往,治日少而乱日多”,切望当局居安思危。南宋亡国后,拒绝元朝征召,吟诗填词寄托亡国哀思。世称“柴氏四隐”。著作有《道州苔衣集》、《咏史诗》20首及词集《凉州鼓吹》。墓在今江山市长台镇高斋山下,列为江山市级重点文物保护单位。 柴望的作品>>

猜您喜欢

多景楼

柴望

早被垂杨系去舟,五更潮落大江头。zǎo bèi chuí yáng xì qù zhōu,wǔ gèng cháo luò dà jiāng tóu。
关河北望几千里,淮海南来第一楼。guān hé běi wàng jǐ qiān lǐ,huái hǎi nán lái dì yī lóu。
昔日最多风景处,今人偏动黍离愁。xī rì zuì duō fēng jǐng chù,jīn rén piān dòng shǔ lí chóu。
烟沙澒洞翻蘋末,欲倚西风问仲谋。yān shā hòng dòng fān píng mò,yù yǐ xī fēng wèn zhòng móu。

山阴兰亭

柴望

寂寂山阴事已尘,至今亭址尚嶙峋。jì jì shān yīn shì yǐ chén,zhì jīn tíng zhǐ shàng lín xún。
落花时节朝朝雨,插柳人家处处春。luò huā shí jié cháo cháo yǔ,chā liǔ rén jiā chù chù chūn。
曲水自流寒食酒,茂林无复永和人。qū shuǐ zì liú hán shí jiǔ,mào lín wú fù yǒng hé rén。
昭陵茧纸今何在,空有梅花点翠珉。zhāo líng jiǎn zhǐ jīn hé zài,kōng yǒu méi huā diǎn cuì mín。

别故人

柴望

便未成名也自归,不应猿鹤更猜疑。biàn wèi chéng míng yě zì guī,bù yīng yuán hè gèng cāi yí。
冷看世事频移局,懒与仙人共弈棋。lěng kàn shì shì pín yí jú,lǎn yǔ xiān rén gòng yì qí。
南渡只今惟有酒,西兴临别是谁诗。nán dù zhǐ jīn wéi yǒu jiǔ,xī xīng lín bié shì shuí shī。
行藏正要知时节,却是时人未得知。xíng cáng zhèng yào zhī shí jié,què shì shí rén wèi dé zhī。

中秋待月用弟察推元彪韵

柴望

待月南楼月不明,百年虚负此宵情。dài yuè nán lóu yuè bù míng,bǎi nián xū fù cǐ xiāo qíng。
浮阴乱向空中起,圆影偏从塞外清。fú yīn luàn xiàng kōng zhōng qǐ,yuán yǐng piān cóng sāi wài qīng。
江国潇潇凄露气,山城处处动笳声。jiāng guó xiāo xiāo qī lù qì,shān chéng chù chù dòng jiā shēng。
何人独抱琵琶坐,泪滴冰弦暗恨生。hé rén dú bào pí pá zuò,lèi dī bīng xián àn hèn shēng。

梦傅说

柴望

傅说为霖寤寐中,高宗一念与天通。fù shuō wèi lín wù mèi zhōng,gāo zōng yī niàn yǔ tiān tōng。
后来亦有君王梦,不是阳台便月宫。hòu lái yì yǒu jūn wáng mèng,bù shì yáng tái biàn yuè gōng。

西施

柴望

十二金钗对对铺,三千粉黛腻如酥。shí èr jīn chāi duì duì pù,sān qiān fěn dài nì rú sū。
君王莫道六宫丑,一个西施已坏吴。jūn wáng mò dào liù gōng chǒu,yī gè xī shī yǐ huài wú。

范蠡

柴望

五月菰蒲八月秋,年年清酒酹江头。wǔ yuè gū pú bā yuè qiū,nián nián qīng jiǔ lèi jiāng tóu。
伍胥忿怒三闾怨,争似鸱夷一钓舟。wǔ xū fèn nù sān lǘ yuàn,zhēng shì chī yí yī diào zhōu。

长城

柴望

漠漠沙场万里遥,千夫一日起临洮。mò mò shā chǎng wàn lǐ yáo,qiān fū yī rì qǐ lín táo。
若无道德为干橹,更是秦人筑欠高。ruò wú dào dé wèi gàn lǔ,gèng shì qín rén zhù qiàn gāo。

沛中歌

柴望

秦时日月汉山河,家计今谁与仲多。qín shí rì yuè hàn shān hé,jiā jì jīn shuí yǔ zhòng duō。
天子不知天下贵,酒中惟唱沛中歌。tiān zi bù zhī tiān xià guì,jiǔ zhōng wéi chàng pèi zhōng gē。

云梦

柴望

纪生尚可称皇帝,韩信何妨作假王。jì shēng shàng kě chēng huáng dì,hán xìn hé fáng zuò jiǎ wáng。
今日伪游真是伪,只因一蹑误高皇。jīn rì wěi yóu zhēn shì wěi,zhǐ yīn yī niè wù gāo huáng。

长生

柴望

武皇何事驾虚空,金阙求仙路未通。wǔ huáng hé shì jià xū kōng,jīn quē qiú xiān lù wèi tōng。
王母不来方士去,茂陵可是广寒宫。wáng mǔ bù lái fāng shì qù,mào líng kě shì guǎng hán gōng。

苏武

柴望

十九年间不辱君,论功何独后诸臣。shí jiǔ nián jiān bù rǔ jūn,lùn gōng hé dú hòu zhū chén。
若教倒数凌烟像,也是当时第一人。ruò jiào dào shù líng yān xiàng,yě shì dāng shí dì yī rén。

子陵台

柴望

曾与刘郎共起居,如何不肯受除书。céng yǔ liú láng gòng qǐ jū,rú hé bù kěn shòu chú shū。
最怜人笑先生错,正好为官却钓鱼。zuì lián rén xiào xiān shēng cuò,zhèng hǎo wèi guān què diào yú。

昭阳殿

柴望

祸水流来汉火亡,白头宫女恨昭阳。huò shuǐ liú lái hàn huǒ wáng,bái tóu gōng nǚ hèn zhāo yáng。
至今人见飞来燕,犹为君王暗断肠。zhì jīn rén jiàn fēi lái yàn,yóu wèi jūn wáng àn duàn cháng。

淝水

柴望

想见西风对垒时,目中先已料安危。xiǎng jiàn xī fēng duì lěi shí,mù zhōng xiān yǐ liào ān wēi。
淮淝百万兵虽众,未抵东山一局棋。huái féi bǎi wàn bīng suī zhòng,wèi dǐ dōng shān yī jú qí。
511234