古诗词

还毡行

王迈

老屋数十椽,下湿上又破。lǎo wū shù shí chuán,xià shī shàng yòu pò。
无端野狐精,昏夜入为盗。wú duān yě hú jīng,hūn yè rù wèi dào。
窃我三重毡,目之为奇货。qiè wǒ sān zhòng zhān,mù zhī wèi qí huò。
持以献朱门,曰此堪媚灶。chí yǐ xiàn zhū mén,yuē cǐ kān mèi zào。
自余失此物,志意不少挫。zì yú shī cǐ wù,zhì yì bù shǎo cuò。
苦节凌岁寒,羞颜薄时好。kǔ jié líng suì hán,xiū yán báo shí hǎo。
命义守大闲,潜深仍伏澳。mìng yì shǒu dà xián,qián shēn réng fú ào。
客从北方来,特以吉语告。kè cóng běi fāng lái,tè yǐ jí yǔ gào。
旧物将见还,前甑元不堕。jiù wù jiāng jiàn hái,qián zèng yuán bù duò。
余笑与客言,的有此说么。yú xiào yǔ kè yán,de yǒu cǐ shuō me。
孔光坐广堂,当局已昏耄。kǒng guāng zuò guǎng táng,dāng jú yǐ hūn mào。
余尝对天仗,正色数渠过。yú cháng duì tiān zhàng,zhèng sè shù qú guò。
其心不能容,未免含疾媢。qí xīn bù néng róng,wèi miǎn hán jí mào。
石显在宫闱,威福弄幽奥。shí xiǎn zài gōng wéi,wēi fú nòng yōu ào。
余又疏击之,见面定渠唾。yú yòu shū jī zhī,jiàn miàn dìng qú tuò。
其术方盛行,及此必图报。qí shù fāng shèng xíng,jí cǐ bì tú bào。
客乃宽余心,少安谨勿躁。kè nǎi kuān yú xīn,shǎo ān jǐn wù zào。
圣主赦宿愆,仁恩等天帱。shèng zhǔ shè sù qiān,rén ēn děng tiān chóu。
昭相爱善类,德量如海大。zhāo xiāng ài shàn lèi,dé liàng rú hǎi dà。
谗者害莫成,匪伊毡自到。chán zhě hài mò chéng,fěi yī zhān zì dào。
未几符其言,客喜相问劳。wèi jǐ fú qí yán,kè xǐ xiāng wèn láo。
劝客勿为喜,我且为时悼。quàn kè wù wèi xǐ,wǒ qiě wèi shí dào。
米石三十千,杭人死饥饿。mǐ shí sān shí qiān,háng rén sǐ jī è。
敌寨七百里,淮人共斩剉。dí zhài qī bǎi lǐ,huái rén gòng zhǎn cuò。
窖雪飞无留,融风扇炎燥。jiào xuě fēi wú liú,róng fēng shàn yán zào。
潮汐来无时,民庐陷泥涝。cháo xī lái wú shí,mín lú xiàn ní lào。
旱魃肆陆梁,妖禽辄鸣噪。hàn bá sì lù liáng,yāo qín zhé míng zào。
殒星光射人,雨雹威尤暴。yǔn xīng guāng shè rén,yǔ báo wēi yóu bào。
地轴疑翻腾,乾文讶颠倒。dì zhóu yí fān téng,qián wén yà diān dào。
昔余出硬语,万死敢一冒。xī yú chū yìng yǔ,wàn sǐ gǎn yī mào。
廷臣诮云狂,相国嫌愈傲。tíng chén qiào yún kuáng,xiāng guó xián yù ào。
不幸期年间,前言多践蹈。bù xìng qī nián jiān,qián yán duō jiàn dǎo。
今居山泽中,日向苍穹祷。jīn jū shān zé zhōng,rì xiàng cāng qióng dǎo。
一愿雨旸时,田畴足粳?。yī yuàn yǔ yáng shí,tián chóu zú jīng。
二愿干弋休,边境息巡逻。èr yuàn gàn yì xiū,biān jìng xī xún luó。
庶几老馀生,农圃得自课。shù jǐ lǎo yú shēng,nóng pǔ dé zì kè。
保此狂生名,比方散人号。bǎo cǐ kuáng shēng míng,bǐ fāng sàn rén hào。
不然瞻四方,欲往谁前导。bù rán zhān sì fāng,yù wǎng shuí qián dǎo。
虽粟不得食,况有毡可卧。suī sù bù dé shí,kuàng yǒu zhān kě wò。
人品有高卑,才气分锐惰。rén pǐn yǒu gāo bēi,cái qì fēn ruì duò。
嗟我甚低垂,赖君起吾懦。jiē wǒ shén dī chuí,lài jūn qǐ wú nuò。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

送赵伯泳涯侍郎守温陵

王迈

西山无物与泉民,底使民如父母亲。xī shān wú wù yǔ quán mín,dǐ shǐ mín rú fù mǔ qīn。
凡日用间无不敬,满腔子里尽吾仁。fán rì yòng jiān wú bù jìng,mǎn qiāng zi lǐ jǐn wú rén。
我熏知见香犹旧,公涤中和印一新。wǒ xūn zhī jiàn xiāng yóu jiù,gōng dí zhōng hé yìn yī xīn。
愿广桐乡依恋意,寒泉秋菊祀千春。yuàn guǎng tóng xiāng yī liàn yì,hán quán qiū jú sì qiān chūn。

呈竹轩张史君二首

王迈

竹轩治郡政成时,却值王孙庆玉墀。zhú xuān zhì jùn zhèng chéng shí,què zhí wáng sūn qìng yù chí。
无吏下乡民点塔,捐田入学士砻碑。wú lì xià xiāng mín diǎn tǎ,juān tián rù xué shì lóng bēi。
平反阴德堪娱母,清白家风更课儿。píng fǎn yīn dé kān yú mǔ,qīng bái jiā fēng gèng kè ér。
见说元宵灯不放,为他百姓惜膏脂。jiàn shuō yuán xiāo dēng bù fàng,wèi tā bǎi xìng xī gāo zhī。

呈竹轩张史君二首

王迈

日晡斋閤响铃绦,鞅掌文书尚坐曹。rì bū zhāi gé xiǎng líng tāo,yāng zhǎng wén shū shàng zuò cáo。
吏困行移愁脱腕,侯勤剖决快挥毫。lì kùn xíng yí chóu tuō wàn,hóu qín pōu jué kuài huī háo。
维摩正为众生病,太守胜如从事劳。wéi mó zhèng wèi zhòng shēng bìng,tài shǒu shèng rú cóng shì láo。
愿养精神需大用,款陪齐客醉醇醪。yuàn yǎng jīng shén xū dà yòng,kuǎn péi qí kè zuì chún láo。

和竹轩张史君来字韵二首

王迈

金凤传呼紫马来,壶山真面气佳哉。jīn fèng chuán hū zǐ mǎ lái,hú shān zhēn miàn qì jiā zāi。
朝天有路鹿呈瑞,应物无心鸥不猜。cháo tiān yǒu lù lù chéng ruì,yīng wù wú xīn ōu bù cāi。
黍穋熟时农洗甑,芰荷香里客衔杯。shǔ lù shú shí nóng xǐ zèng,jì hé xiāng lǐ kè xián bēi。
官穹职峻人俱羡,最羡斑衣舞老莱。guān qióng zhí jùn rén jù xiàn,zuì xiàn bān yī wǔ lǎo lái。

和竹轩张史君来字韵二首

王迈

一自都门拂袖来,闲中岁月亦悠哉。yī zì dōu mén fú xiù lái,xián zhōng suì yuè yì yōu zāi。
填波精卫功良苦,享乐鶢鶋心自猜。tián bō jīng wèi gōng liáng kǔ,xiǎng lè yuán jū xīn zì cāi。
老矣力衰难运甓,偶然兴到且传杯。lǎo yǐ lì shuāi nán yùn pì,ǒu rán xīng dào qiě chuán bēi。
君侯若使居王所,片善还能采草莱。jūn hóu ruò shǐ jū wáng suǒ,piàn shàn hái néng cǎi cǎo lái。

再用韵和张仁仲史君

王迈

五花入手眼增明,合主黉宫善类盟。wǔ huā rù shǒu yǎn zēng míng,hé zhǔ hóng gōng shàn lèi méng。
善教牖民师帅责,婉辞玉女父兄情。shàn jiào yǒu mín shī shuài zé,wǎn cí yù nǚ fù xiōng qíng。
马经定价增神骏,鸮亦怀音避恶名。mǎ jīng dìng jià zēng shén jùn,xiāo yì huái yīn bì è míng。
从此心田去稂莠,沐侯化雨及时耕。cóng cǐ xīn tián qù láng yǒu,mù hóu huà yǔ jí shí gēng。

用韵简黄元辅二首

王迈

不爱螭头一点青,片言枘凿拂衣行。bù ài chī tóu yī diǎn qīng,piàn yán ruì záo fú yī xíng。
但忧负我平生学,岂愿争渠竖子名。dàn yōu fù wǒ píng shēng xué,qǐ yuàn zhēng qú shù zi míng。
天骏出闲驽饱秣,国兰却佩艾敷荣。tiān jùn chū xián nú bǎo mò,guó lán què pèi ài fū róng。
想君记得西山语,佳士从来去就轻。xiǎng jūn jì dé xī shān yǔ,jiā shì cóng lái qù jiù qīng。

用韵简黄元辅二首

王迈

发今如此不重青,醉后长歌折槛行。fā jīn rú cǐ bù zhòng qīng,zuì hòu zhǎng gē zhé kǎn xíng。
老去一寒甘忍死,古来几士得全名。lǎo qù yī hán gān rěn sǐ,gǔ lái jǐ shì dé quán míng。
稻畦蔬圃闲中乐,药禁薇阶膜外荣。dào qí shū pǔ xián zhōng lè,yào jìn wēi jiē mó wài róng。
所见略同君与我,不妨官小得人轻。suǒ jiàn lüè tóng jūn yǔ wǒ,bù fáng guān xiǎo dé rén qīng。

山居即事

王迈

出处行藏不偶然,何曾由我总由天。chū chù xíng cáng bù ǒu rán,hé céng yóu wǒ zǒng yóu tiān。
收回紫陌红尘足,来结青山绿水缘。shōu huí zǐ mò hóng chén zú,lái jié qīng shān lǜ shuǐ yuán。
万籁鸣时仍瀑布,数鸦起处忽林烟。wàn lài míng shí réng pù bù,shù yā qǐ chù hū lín yān。
暮云正尔商量雪,却被催诗雨插先。mù yún zhèng ěr shāng liàng xuě,què bèi cuī shī yǔ chā xiān。

秋夜对客

王迈

旋烧香鸭剔银缸,风卷银蟾上矮窗。xuán shāo xiāng yā tī yín gāng,fēng juǎn yín chán shàng ǎi chuāng。
诗癖苦无奇药疗,睡魔赖有建茶降。shī pǐ kǔ wú qí yào liáo,shuì mó lài yǒu jiàn chá jiàng。
回环蛙部疑成两,接续蝉笙不计双。huí huán wā bù yí chéng liǎng,jiē xù chán shēng bù jì shuāng。
好友相看宁惜夜,满怀秋思浩如江。hǎo yǒu xiāng kàn níng xī yè,mǎn huái qiū sī hào rú jiāng。

良月朔郊行问讯梅菊

王迈

夜半渐惊风作恶,朝来剩喜月为良。yè bàn jiàn jīng fēng zuò è,cháo lái shèng xǐ yuè wèi liáng。
知梅有意商量雪,问菊何谋准备霜。zhī méi yǒu yì shāng liàng xuě,wèn jú hé móu zhǔn bèi shuāng。
和靖未吟先得趣,渊明欲断已无肠。hé jìng wèi yín xiān dé qù,yuān míng yù duàn yǐ wú cháng。
物情荣悴胡关我,独酌悠然寓醉乡。wù qíng róng cuì hú guān wǒ,dú zhuó yōu rán yù zuì xiāng。

山中读诚斋诗

王迈

万首七言千绝句,九州四海一诚斋。wàn shǒu qī yán qiān jué jù,jiǔ zhōu sì hǎi yī chéng zhāi。
肝肠定不餐烟火,翰墨何曾着点埃。gān cháng dìng bù cān yān huǒ,hàn mò hé céng zhe diǎn āi。
锦瑟月中弹不彻,云涛天上泻将来。jǐn sè yuè zhōng dàn bù chè,yún tāo tiān shàng xiè jiāng lái。
巴西社里陈黄远,直下推渠作社魁。bā xī shè lǐ chén huáng yuǎn,zhí xià tuī qú zuò shè kuí。

夜读杜诗契心喜成

王迈

夜永如年眠较迟,寒声赑屃薄书帏。yè yǒng rú nián mián jiào chí,hán shēng bì xì báo shū wéi。
静看香篆萦茶碗,细嚼槟榔当酒卮。jìng kàn xiāng zhuàn yíng chá wǎn,xì jué bīn láng dāng jiǔ zhī。
诗卷一开明病眼,骚人千载契心期。shī juǎn yī kāi míng bìng yǎn,sāo rén qiān zài qì xīn qī。
偶逢会处点头笑,早被灯花圣得知。ǒu féng huì chù diǎn tóu xiào,zǎo bèi dēng huā shèng dé zhī。

除夕

王迈

忆昔都门值岁除,高楼张烛戏呼卢。yì xī dōu mén zhí suì chú,gāo lóu zhāng zhú xì hū lú。
久依净社参尊宿,难向新丰认酒徒。jiǔ yī jìng shè cān zūn sù,nán xiàng xīn fēng rèn jiǔ tú。
天子未知工草赋,邻人或倩写桃符。tiān zi wèi zhī gōng cǎo fù,lín rén huò qiàn xiě táo fú。
寒宵别有穷生活,点勘离骚拥地炉。hán xiāo bié yǒu qióng shēng huó,diǎn kān lí sāo yōng dì lú。

枕上复用道间乡字韵呈同人

王迈

爆竹声中度岁忙,椒花杯上换春阳。bào zhú shēng zhōng dù suì máng,jiāo huā bēi shàng huàn chūn yáng。
欠书元日神荼帖,又看新年傀儡场。qiàn shū yuán rì shén tú tiē,yòu kàn xīn nián guī lěi chǎng。
客枕方酣千里梦,朝靴正踏五更霜。kè zhěn fāng hān qiān lǐ mèng,cháo xuē zhèng tà wǔ gèng shuāng。
主翁须要惺惺在,富贵何如归故乡。zhǔ wēng xū yào xīng xīng zài,fù guì hé rú guī gù xiāng。