古诗词

二十韵寄潮阳宰余君实日华

王迈

昔日潮守有昌黎,恩波万顷横鳄溪。xī rì cháo shǒu yǒu chāng lí,ēn bō wàn qǐng héng è xī。
五百年后得余令,棠阴上与韩本齐。wǔ bǎi nián hòu dé yú lìng,táng yīn shàng yǔ hán běn qí。
故家县谱熟展布,砉然牛刀优割鸡。gù jiā xiàn pǔ shú zhǎn bù,huò rán niú dāo yōu gē jī。
期年已报三异政,节爱堂扁焕新题。qī nián yǐ bào sān yì zhèng,jié ài táng biǎn huàn xīn tí。
手摩民瘼心隐痛,药石其肯靳刀圭。shǒu mó mín mò xīn yǐn tòng,yào shí qí kěn jìn dāo guī。
老农终岁不识吏,废畴荒陇皆锄犁。lǎo nóng zhōng suì bù shí lì,fèi chóu huāng lǒng jiē chú lí。
邑有豪侠擅武断,缿筒告诉来髫齯。yì yǒu háo xiá shàn wǔ duàn,xiàng tǒng gào sù lái tiáo ní。
仁者之勇一发露,爱苗亟欲芟稗稊。rén zhě zhī yǒng yī fā lù,ài miáo jí yù shān bài tí。
谁为鼠辈巧道地,周道如砥生蒺藜。shuí wèi shǔ bèi qiǎo dào dì,zhōu dào rú dǐ shēng jí lí。
公车未采舆人诵,端士先为横议挤。gōng chē wèi cǎi yú rén sòng,duān shì xiān wèi héng yì jǐ。
朝中有语稍辨雪,言者愕立惜噬脐。cháo zhōng yǒu yǔ shāo biàn xuě,yán zhě è lì xī shì qí。
侯朝闻命暮就道,束书之外他无赍。hóu cháo wén mìng mù jiù dào,shù shū zhī wài tā wú jī。
出廛五日才百里,截镫卧辙相提携。chū chán wǔ rì cái bǎi lǐ,jié dèng wò zhé xiāng tí xié。
乞留有状白府治,辞以君命安敢稽。qǐ liú yǒu zhuàng bái fǔ zhì,cí yǐ jūn mìng ān gǎn jī。
香花随乘推不去,丁壮遮拜婴孩啼。xiāng huā suí chéng tuī bù qù,dīng zhuàng zhē bài yīng hái tí。
不知朝廷闻得否,天下贪吏浊如泥。bù zhī cháo tíng wén dé fǒu,tiān xià tān lì zhuó rú ní。
毁誉失真例如此,狂澜既倒谁能堤。huǐ yù shī zhēn lì rú cǐ,kuáng lán jì dào shuí néng dī。
书生有舌不善佞,今拜东野头须低。shū shēng yǒu shé bù shàn nìng,jīn bài dōng yě tóu xū dī。
诗成翻恨天门远,何人乞我青云梯。shī chéng fān hèn tiān mén yuǎn,hé rén qǐ wǒ qīng yún tī。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

石巴山买舟

王迈

年来机事付沙鸥,湖海萍蓬觉倦游。nián lái jī shì fù shā ōu,hú hǎi píng péng jué juàn yóu。
千里白云关我恨,一江流水替人愁。qiān lǐ bái yún guān wǒ hèn,yī jiāng liú shuǐ tì rén chóu。
快闻飞桨健于马,底问前滩吼似牛。kuài wén fēi jiǎng jiàn yú mǎ,dǐ wèn qián tān hǒu shì niú。
枕藉舟中君莫叹,人生何日不虚舟。zhěn jí zhōu zhōng jūn mò tàn,rén shēng hé rì bù xū zhōu。

陈方大弟宏父将省侍潮阳以诗约别

王迈

逆旅频连风雨床,归来踪迹两参商。nì lǚ pín lián fēng yǔ chuáng,guī lái zōng jì liǎng cān shāng。
谁知才隔路三舍,不似相从天一方。shuí zhī cái gé lù sān shě,bù shì xiāng cóng tiān yī fāng。
壶山白认梅将雪,潮水黄知菊已霜。hú shān bái rèn méi jiāng xuě,cháo shuǐ huáng zhī jú yǐ shuāng。
便去也须留驿道,欲携斗酒话彷徨。biàn qù yě xū liú yì dào,yù xié dòu jiǔ huà páng huáng。

七月望后二日西湖会饮酒酣分韵赋诗得荷字

王迈

波平烟霁晚风和,船到湖心水没窝。bō píng yān jì wǎn fēng hé,chuán dào hú xīn shuǐ méi wō。
凉绝不知三伏暑,醉酣齐唱八仙歌。liáng jué bù zhī sān fú shǔ,zuì hān qí chàng bā xiān gē。
赏梅洞口怜和靖,种柳堤边忆老坡。shǎng méi dòng kǒu lián hé jìng,zhǒng liǔ dī biān yì lǎo pō。
鱼钥他时如共直,好论旧事卷新荷。yú yào tā shí rú gòng zhí,hǎo lùn jiù shì juǎn xīn hé。

绍兴戒珠寺读右军祠堂碑

王迈

先祠石刻摩挲久,华胄遥遥企慕劳。xiān cí shí kè mó sā jiǔ,huá zhòu yáo yáo qǐ mù láo。
字古似观秦急就,词幽如读楚离骚。zì gǔ shì guān qín jí jiù,cí yōu rú dú chǔ lí sāo。
不夸绝艺临池学,只羡清风誓墓高。bù kuā jué yì lín chí xué,zhǐ xiàn qīng fēng shì mù gāo。
更有山居须问讯,拟携方士炼金膏。gèng yǒu shān jū xū wèn xùn,nǐ xié fāng shì liàn jīn gāo。

兰亭故居

王迈

弭节稽山乐事多,旧闻一一入搜罗。mǐ jié jī shān lè shì duō,jiù wén yī yī rù sōu luó。
卧薪伯业今何在,乔木家声久不磨。wò xīn bó yè jīn hé zài,qiáo mù jiā shēng jiǔ bù mó。
可笑儿曹怜野鹜,却输道士辨笼鹅。kě xiào ér cáo lián yě wù,què shū dào shì biàn lóng é。
不因禊帖风流远,千载人谁数永和。bù yīn xì tiē fēng liú yuǎn,qiān zài rén shuí shù yǒng hé。

阙题

王迈

此亭形胜压东州,吴越山川日夜浮。cǐ tíng xíng shèng yā dōng zhōu,wú yuè shān chuān rì yè fú。
万顷怒涛胥愤烈,一舠明月蠡风流。wàn qǐng nù tāo xū fèn liè,yī dāo míng yuè lí fēng liú。
悲鸣华表千年鹤,缥渺沙洲数点鸥。bēi míng huá biǎo qiān nián hè,piāo miǎo shā zhōu shù diǎn ōu。
倦客来游空吊古,那堪更上最高楼。juàn kè lái yóu kōng diào gǔ,nà kān gèng shàng zuì gāo lóu。

蓬莱阁

王迈

历晋更唐岁月多,玩珠龙尚枕山阿。lì jìn gèng táng suì yuè duō,wán zhū lóng shàng zhěn shān ā。
绝怜蓬阁题元祐,敢拟兰亭记永和。jué lián péng gé tí yuán yòu,gǎn nǐ lán tíng jì yǒng hé。
秦望数尖衔夕照,镜湖一线暗烟莎。qín wàng shù jiān xián xī zhào,jìng hú yī xiàn àn yān shā。
登临未尽匆匆去,奈此千岩万壑何。dēng lín wèi jǐn cōng cōng qù,nài cǐ qiān yán wàn hè hé。

飞云楼

王迈

亭前一望水东流,更有雄楼在上头。tíng qián yī wàng shuǐ dōng liú,gèng yǒu xióng lóu zài shàng tóu。
燕子飞来春漠漠,鸱夷仙去水悠悠。yàn zi fēi lái chūn mò mò,chī yí xiān qù shuǐ yōu yōu。
神交故国三千里,目断中原四百州。shén jiāo gù guó sān qiān lǐ,mù duàn zhōng yuán sì bǎi zhōu。
日暮片云栖古树,昔人留与后人愁。rì mù piàn yún qī gǔ shù,xī rén liú yǔ hòu rén chóu。

寓书吉祥寺临去亲友三人来访

王迈

共指梅花笑里看,诗肠清峭酒肠宽。gòng zhǐ méi huā xiào lǐ kàn,shī cháng qīng qiào jiǔ cháng kuān。
一阳方长知春近,三友同来话岁寒。yī yáng fāng zhǎng zhī chūn jìn,sān yǒu tóng lái huà suì hán。
富贵迫人随世腻,身心何日似僧闲。fù guì pò rén suí shì nì,shēn xīn hé rì shì sēng xián。
策勋茗碗匆匆去,不道樽前欠小蛮。cè xūn míng wǎn cōng cōng qù,bù dào zūn qián qiàn xiǎo mán。

永嘉何子善琴而有诗名一日携二妙见访求诗

王迈

山川司马游曾惯,湖海元龙气更豪。shān chuān sī mǎ yóu céng guàn,hú hǎi yuán lóng qì gèng háo。
诗眼具时穿月胁,琴声妙处写云和。shī yǎn jù shí chuān yuè xié,qín shēng miào chù xiě yún hé。
夫君只手兼双美,举世何人赏此高。fū jūn zhǐ shǒu jiān shuāng měi,jǔ shì hé rén shǎng cǐ gāo。
料得送穷文已办,雪霜应柰岁寒柯。liào dé sòng qióng wén yǐ bàn,xuě shuāng yīng nài suì hán kē。

为余君肃曰严母夫人寿

王迈

曾向瑶池稳泛槎,眼看西母佩飞霞。céng xiàng yáo chí wěn fàn chá,yǎn kàn xī mǔ pèi fēi xiá。
定分天地冲和气,来匹公侯富贵家。dìng fēn tiān dì chōng hé qì,lái pǐ gōng hóu fù guì jiā。
熊胆课儿心苦淡,鱼轩锡命世荣华。xióng dǎn kè ér xīn kǔ dàn,yú xuān xī mìng shì róng huá。
樽前何物堪为寿,笑指蟠桃几度花。zūn qián hé wù kān wèi shòu,xiào zhǐ pán táo jǐ dù huā。

贺同年林簿同卿龟从新婚

王迈

金华门外浥京尘,乌石山前结帨巾。jīn huá mén wài yì jīng chén,wū shí shān qián jié shuì jīn。
翁婿相看冰映玉,庭闱一笑颊生春。wēng xù xiāng kàn bīng yìng yù,tíng wéi yī xiào jiá shēng chūn。
昔言尔尔嫌随俗,今唤卿卿喜有人。xī yán ěr ěr xián suí sú,jīn huàn qīng qīng xǐ yǒu rén。
来岁梦兰叶佳兆,犀钱玉果出娱宾。lái suì mèng lán yè jiā zhào,xī qián yù guǒ chū yú bīn。

贺同年林簿同卿龟从新婚

王迈

知君雅志厌奢豪,富贵相寻可得逃。zhī jūn yǎ zhì yàn shē háo,fù guì xiāng xún kě dé táo。
云母屏间穿雀目,销金帐下醉羊羔。yún mǔ píng jiān chuān què mù,xiāo jīn zhàng xià zuì yáng gāo。
养生早悟眉为斧,侍立须惊手有刀。yǎng shēng zǎo wù méi wèi fǔ,shì lì xū jīng shǒu yǒu dāo。
老我诗成还失笑,膏粱未必胜糠糟。lǎo wǒ shī chéng hái shī xiào,gāo liáng wèi bì shèng kāng zāo。

再和王君保定通判韵

王迈

覆雨翻云市道交,公持正论息群嘲。fù yǔ fān yún shì dào jiāo,gōng chí zhèng lùn xī qún cháo。
风高莫送翎毛短,春暖难生土脉硗。fēng gāo mò sòng líng máo duǎn,chūn nuǎn nán shēng tǔ mài qiāo。
攻过每蒙奇药赐,卫生更借好方抄。gōng guò měi méng qí yào cì,wèi shēng gèng jiè hǎo fāng chāo。
一阳来复骎骎泰,善类倾心望拔茅。yī yáng lái fù qīn qīn tài,shàn lèi qīng xīn wàng bá máo。

和黄遇卿二白韵

王迈

晚来云色半浓淡,云外青山知有无。wǎn lái yún sè bàn nóng dàn,yún wài qīng shān zhī yǒu wú。
才出六花夸舞女,又飞一白慰农夫。cái chū liù huā kuā wǔ nǚ,yòu fēi yī bái wèi nóng fū。
久无人说平淮事,空有天生访戴图。jiǔ wú rén shuō píng huái shì,kōng yǒu tiān shēng fǎng dài tú。
忧国寸心同皎洁,诗肩如鹭更清臞。yōu guó cùn xīn tóng jiǎo jié,shī jiān rú lù gèng qīng qú。