古诗词

读坡诗

王迈

先生诗笔觑天巧,国中往往无曹鲍。xiān shēng shī bǐ qù tiān qiǎo,guó zhōng wǎng wǎng wú cáo bào。
一读快如檄愈头,抓痒底用麻姑爪。yī dú kuài rú xí yù tóu,zhuā yǎng dǐ yòng má gū zhǎo。
千古词林有若人,谁复庸中夸佼佼。qiān gǔ cí lín yǒu ruò rén,shuí fù yōng zhōng kuā jiǎo jiǎo。
当年流落见丹心,悬知世道终难拗。dāng nián liú luò jiàn dān xīn,xuán zhī shì dào zhōng nán ǎo。
玉堂岂不愿公留,群吠其如尨也狡。yù táng qǐ bù yuàn gōng liú,qún fèi qí rú máng yě jiǎo。
出入风波千万里,葛巾野服混蛮獠。chū rù fēng bō qiān wàn lǐ,gé jīn yě fú hùn mán liáo。
饥来只字不堪煮,豆粥一盂粗可饱。jī lái zhǐ zì bù kān zhǔ,dòu zhōu yī yú cū kě bǎo。
跋前疐后竟何成,赢得清名占箕昴。bá qián zhì hòu jìng hé chéng,yíng dé qīng míng zhàn jī mǎo。
与公同时富贵人,名字磨灭随虮蚤。yǔ gōng tóng shí fù guì rén,míng zì mó miè suí jǐ zǎo。
丈夫当为不朽计,方寸莫被饥寒扰。zhàng fū dāng wèi bù xiǔ jì,fāng cùn mò bèi jī hán rǎo。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

沁园春·孟守美任

王迈

臞老今朝,载酒渡江,送孟吉州。qú lǎo jīn cháo,zài jiǔ dù jiāng,sòng mèng jí zhōu。
遇舟之人士,来前问政,此公官去,莫也宜留。yù zhōu zhī rén shì,lái qián wèn zhèng,cǐ gōng guān qù,mò yě yí liú。
老子曰嘻,我游宦海,几度遭他风打头。lǎo zi yuē xī,wǒ yóu huàn hǎi,jǐ dù zāo tā fēng dǎ tóu。
君休问,但正因遇坎,行则乘流。jūn xiū wèn,dàn zhèng yīn yù kǎn,xíng zé chéng liú。
江皋一叶惊秋。jiāng gāo yī yè jīng qiū。
雁过也、严明白鹭洲。yàn guò yě yán míng bái lù zhōu。
笑如今休顾,从前堕甑,无心相逐,等是虚舟。xiào rú jīn xiū gù,cóng qián duò zèng,wú xīn xiāng zhú,děng shì xū zhōu。
啄黍鸡肥,新篘酒熟,且作山中万户侯。zhuó shǔ jī féi,xīn chōu jiǔ shú,qiě zuò shān zhōng wàn hù hóu。
林泉好,却输公一著,先我归休。lín quán hǎo,què shū gōng yī zhù,xiān wǒ guī xiū。

南歌子·谢送菊花糕

王迈

家里逢重九,新篘熟浊醪。jiā lǐ féng zhòng jiǔ,xīn chōu shú zhuó láo。
弟兄乘兴共登高。dì xiōng chéng xīng gòng dēng gāo。
右手茱杯、左手笑持螯。yòu shǒu zhū bēi zuǒ shǒu xiào chí áo。
官里逢重九,归心切大刀。guān lǐ féng zhòng jiǔ,guī xīn qiè dà dāo。
美人痛饮读离骚。měi rén tòng yǐn dú lí sāo。
因感秋英、饷我菊花糕。yīn gǎn qiū yīng xiǎng wǒ jú huā gāo。

沁园春·凤山出二宠姬歌余词

王迈

夜来斗庵,左顾绿云,右盼素娥。yè lái dòu ān,zuǒ gù lǜ yún,yòu pàn sù é。
好态浓意远,随宜梳洗,轻轻莲步,艳艳秋波。hǎo tài nóng yì yuǎn,suí yí shū xǐ,qīng qīng lián bù,yàn yàn qiū bō。
妒宠争妍,娇痴无际,齐劝诗翁金叵罗。dù chǒng zhēng yán,jiāo chī wú jì,qí quàn shī wēng jīn pǒ luó。
翁微笑、□一时饮尽,谁少谁多。wēng wēi xiào yī shí yǐn jǐn,shuí shǎo shuí duō。
月娥。yuè é。
唱后颜酡。chàng hòu yán tuó。
莫也怕、浮云妒月么。mò yě pà fú yún dù yuè me。
问苏州刺史,旧欢如梦,江州司马,衫湿如何。wèn sū zhōu cì shǐ,jiù huān rú mèng,jiāng zhōu sī mǎ,shān shī rú hé。
翠幕空垂,唾花无迹,忍听樽前飞燕歌。cuì mù kōng chuí,tuò huā wú jì,rěn tīng zūn qián fēi yàn gē。
销凝处,正潇潇烟雨,偏恼东坡。xiāo níng chù,zhèng xiāo xiāo yān yǔ,piān nǎo dōng pō。

读渡江诸将传

王迈

读到诸贤传,令人泪洒衣。dú dào zhū xián chuán,lìng rén lèi sǎ yī。
功高成怨府,权盛是危机。gōng gāo chéng yuàn fǔ,quán shèng shì wēi jī。
勇似韩彭有,心如廉蔺希。yǒng shì hán péng yǒu,xīn rú lián lìn xī。
中原岂天上,尺土不能归。zhōng yuán qǐ tiān shàng,chǐ tǔ bù néng guī。

贤牧堂

王迈

贤牧存遗爱,邦人重此祠。xián mù cún yí ài,bāng rén zhòng cǐ cí。
典刑前辈几,德政后来谁。diǎn xíng qián bèi jǐ,dé zhèng hòu lái shuí。
来日清泉濯,归时只鹤随。lái rì qīng quán zhuó,guī shí zhǐ hè suí。
不须看石碣,人口是丰碑。bù xū kàn shí jié,rén kǒu shì fēng bēi。

秋榜已揭不寐

王迈

寒重难为坐,宵长可奈眠。hán zhòng nán wèi zuò,xiāo zhǎng kě nài mián。
老天不解事,特地闰今年。lǎo tiān bù jiě shì,tè dì rùn jīn nián。
风助蛩声苦,霜和月色妍。fēng zhù qióng shēng kǔ,shuāng hé yuè sè yán。
抱衾成百感,嚼句忆坡仙。bào qīn chéng bǎi gǎn,jué jù yì pō xiān。

春晚山行问酒主媪以瓶罄告

王迈

霜晓寒于腊,日中方有春。shuāng xiǎo hán yú là,rì zhōng fāng yǒu chūn。
云头才作暮,风力又欺人。yún tóu cái zuò mù,fēng lì yòu qī rén。
老犊眠方稳,雏莺语未真。lǎo dú mián fāng wěn,chú yīng yǔ wèi zhēn。
停骖谋一醉,不酌酒家贫。tíng cān móu yī zuì,bù zhuó jiǔ jiā pín。

轿中五言

王迈

卯酒工为醉,春衫怯晓寒。mǎo jiǔ gōng wèi zuì,chūn shān qiè xiǎo hán。
篮舆有何味,脚力且图闲。lán yú yǒu hé wèi,jiǎo lì qiě tú xián。
得句点头笑,拈书信手翻。dé jù diǎn tóu xiào,niān shū xìn shǒu fān。
仆夫行且止,我爱眼前山。pū fū xíng qiě zhǐ,wǒ ài yǎn qián shān。

次韵调甘内掾

王迈

韩掾才情妙,吟成苦夜长。hán yuàn cái qíng miào,yín chéng kǔ yè zhǎng。
歌残如意铁,梦断合欢床。gē cán rú yì tiě,mèng duàn hé huān chuáng。
鼓瑟湘云暖,吹笙岭月凉。gǔ sè xiāng yún nuǎn,chuī shēng lǐng yuè liáng。
旧时双燕子,飞入谢家堂。jiù shí shuāng yàn zi,fēi rù xiè jiā táng。

鹅坑先茔晚归

王迈

诘曲穿荒径,高平见远山。jí qū chuān huāng jìng,gāo píng jiàn yuǎn shān。
溪乾呈石紫,林峭露枫丹。xī qián chéng shí zǐ,lín qiào lù fēng dān。
不道归来晚,惟愁句未安。bù dào guī lái wǎn,wéi chóu jù wèi ān。
片云真解事,放出月团团。piàn yún zhēn jiě shì,fàng chū yuè tuán tuán。

梦林清叔

王迈

已分幽明隔,无端入梦来。yǐ fēn yōu míng gé,wú duān rù mèng lái。
交情今已矣,汝死亦冤哉。jiāo qíng jīn yǐ yǐ,rǔ sǐ yì yuān zāi。
白骨今何在,沧波去不回。bái gǔ jīn hé zài,cāng bō qù bù huí。
蛟龙慎勿食,之子谪仙才。jiāo lóng shèn wù shí,zhī zi zhé xiān cái。

冬孟驾出亲享太庙连日雨是朝大霁都人云凡四次如此矣

王迈

玉宇曈眬晓,琼京略绰寒。yù yǔ tóng lóng xiǎo,qióng jīng lüè chuò hán。
紫衣千骑从,黄伞万人看。zǐ yī qiān qí cóng,huáng sǎn wàn rén kàn。
日景新开霁,天颜剩有欢。rì jǐng xīn kāi jì,tiān yán shèng yǒu huān。
驾回春满殿,圣母喜加餐。jià huí chūn mǎn diàn,shèng mǔ xǐ jiā cān。

冬孟驾出亲享太庙连日雨是朝大霁都人云凡四次如此矣

王迈

谷旦街尘净,满城春意多。gǔ dàn jiē chén jìng,mǎn chéng chūn yì duō。
威仪清警跸,卤簿扈銮和。wēi yí qīng jǐng bì,lǔ bù hù luán hé。
从骑黄金勒,回班白玉珂。cóng qí huáng jīn lēi,huí bān bái yù kē。
恩荣谁不羡,报上合如何。ēn róng shuí bù xiàn,bào shàng hé rú hé。

送陈宗谕进叔晋接赴庆元添倅及乃弟泰来四首

王迈

向来寅陛对,冷语颇冰人。xiàng lái yín bì duì,lěng yǔ pǒ bīng rén。
未犯神龙怒,先遭老凤嗔。wèi fàn shén lóng nù,xiān zāo lǎo fèng chēn。
宗庠随却步,家食不忧贫。zōng xiáng suí què bù,jiā shí bù yōu pín。
公语何尝泯,题舆宠渥新。gōng yǔ hé cháng mǐn,tí yú chǒng wò xīn。

送陈宗谕进叔晋接赴庆元添倅及乃弟泰来四首

王迈

谩说题舆乐,谁知忧国心。mán shuō tí yú lè,shuí zhī yōu guó xīn。
城狐方伺隙,边马已如林。chéng hú fāng cì xì,biān mǎ yǐ rú lín。
去上缇屏最,行陈丹扆箴。qù shàng tí píng zuì,xíng chén dān yǐ zhēn。
脂韦何足算,百炼是精金。zhī wéi hé zú suàn,bǎi liàn shì jīng jīn。
4081234567»