古诗词

春月白鹤吟寄魏鹤山

王迈

鹤去兮渠阳,雪衣兮相羊。hè qù xī qú yáng,xuě yī xī xiāng yáng。
啄芳洲兮饮碧湘,如青城之栖兮流矢中伤。zhuó fāng zhōu xī yǐn bì xiāng,rú qīng chéng zhī qī xī liú shǐ zhōng shāng。
鹤来兮钱塘,朱顶兮昂藏。hè lái xī qián táng,zhū dǐng xī áng cáng。
浴太液兮下建章,如九皋之唳兮声彻上苍。yù tài yè xī xià jiàn zhāng,rú jiǔ gāo zhī lì xī shēng chè shàng cāng。
鹤归兮临邛之岗,嗥朔风兮立晓霜。hè guī xī lín qióng zhī gǎng,háo shuò fēng xī lì xiǎo shuāng。
扪参历井兮水云乡,如辽东之返兮华表飞扬。mén cān lì jǐng xī shuǐ yún xiāng,rú liáo dōng zhī fǎn xī huá biǎo fēi yáng。
昔者去兮,狂枭毒獍相贺乎偃月堂。xī zhě qù xī,kuáng xiāo dú jìng xiāng hè hū yǎn yuè táng。
迨其来兮,文鸾祥凤相得乎汉未央。dài qí lái xī,wén luán xiáng fèng xiāng dé hū hàn wèi yāng。
今其归兮,驯鸥狎鹭相待乎午桥庄。jīn qí guī xī,xùn ōu xiá lù xiāng dài hū wǔ qiáo zhuāng。
善类无依兮,若空乎振鹭之行。shàn lèi wú yī xī,ruò kōng hū zhèn lù zhī xíng。
留行无语兮,谁扼乎群鸟之吭。liú xíng wú yǔ xī,shuí è hū qún niǎo zhī kēng。
归去来于鹤何加损兮,关世道之否臧。guī qù lái yú hè hé jiā sǔn xī,guān shì dào zhī fǒu zāng。
有雁兮南翔,翼短兮心长。yǒu yàn xī nán xiáng,yì duǎn xī xīn zhǎng。
避缯弋兮饱稻粱,望胎仙兮天一方。bì zēng yì xī bǎo dào liáng,wàng tāi xiān xī tiān yī fāng。
思蹇产兮结中肠,此仙之寿兮未易量。sī jiǎn chǎn xī jié zhōng cháng,cǐ xiān zhī shòu xī wèi yì liàng。
天若祚宋兮,当复来而为治世之祥。tiān ruò zuò sòng xī,dāng fù lái ér wèi zhì shì zhī xiáng。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

贺陈侍郎该宗祀告成加封清源郡侯二首告词有缅怀耆德养老乞言等语

王迈

辞封来伴赤松游,判作山中万户侯。cí fēng lái bàn chì sōng yóu,pàn zuò shān zhōng wàn hù hóu。
一片葵心天北阙,十行芝检殿西头。yī piàn kuí xīn tiān běi quē,shí xíng zhī jiǎn diàn xī tóu。
渊洪端静恩言厚,拊藉温存眷礼优。yuān hóng duān jìng ēn yán hòu,fǔ jí wēn cún juàn lǐ yōu。
国事多艰耆旧少,须公与作济川舟。guó shì duō jiān qí jiù shǎo,xū gōng yǔ zuò jì chuān zhōu。

贺谢景芳得第四男

王迈

每爱君家玉满阶,仙宫今又见琨台。měi ài jūn jiā yù mǎn jiē,xiān gōng jīn yòu jiàn kūn tái。
父兮定得铃旗梦,母也须怀磬石胎。fù xī dìng dé líng qí mèng,mǔ yě xū huái qìng shí tāi。
羯末封胡知有种,复临泰壮看朋来。jié mò fēng hú zhī yǒu zhǒng,fù lín tài zhuàng kàn péng lái。
林家络秀如闻此,好好来求依样杯。lín jiā luò xiù rú wén cǐ,hǎo hǎo lái qiú yī yàng bēi。

贺弟纲得男

王迈

韩相由来紫府仙,微之曾侍玉皇前。hán xiāng yóu lái zǐ fǔ xiān,wēi zhī céng shì yù huáng qián。
羡君久矣崇真教,生子居然契道缘。xiàn jūn jiǔ yǐ chóng zhēn jiào,shēng zi jū rán qì dào yuán。
料得玉麟亲入梦,试看铜狄几经年。liào dé yù lín qīn rù mèng,shì kàn tóng dí jǐ jīng nián。
不须草草为汤饼,剩出犀钱醉四筵。bù xū cǎo cǎo wèi tāng bǐng,shèng chū xī qián zuì sì yán。

寄郑龙川子汝瞻岩翁二首一叙别怀一谢惠端砚

王迈

汝瞻当日预文盟,七十人中最妙龄。rǔ zhān dāng rì yù wén méng,qī shí rén zhōng zuì miào líng。
别久恨无书寄雁,夜深犹记案帷萤。bié jiǔ hèn wú shū jì yàn,yè shēn yóu jì àn wéi yíng。
我叨天幸登科甲,子盍心期绍品丁。wǒ dāo tiān xìng dēng kē jiǎ,zi hé xīn qī shào pǐn dīng。
后会阿蒙须刮目,流声不减国兰馨。hòu huì ā méng xū guā mù,liú shēng bù jiǎn guó lán xīn。

寄郑龙川子汝瞻岩翁二首一叙别怀一谢惠端砚

王迈

寄我端溪玉一弯,文房取友此其端。jì wǒ duān xī yù yī wān,wén fáng qǔ yǒu cǐ qí duān。
眼中厌看珊瑚树,掌上忻擎紫马肝。yǎn zhōng yàn kàn shān hú shù,zhǎng shàng xīn qíng zǐ mǎ gān。
底用千金求国手,拟封九锡霸词坛。dǐ yòng qiān jīn qiú guó shǒu,nǐ fēng jiǔ xī bà cí tán。
他时游宦南州路,免载囊中只石还。tā shí yóu huàn nán zhōu lù,miǎn zài náng zhōng zhǐ shí hái。

离家

王迈

无端轻弃白云坳,似被梅花唤出郊。wú duān qīng qì bái yún ào,shì bèi méi huā huàn chū jiāo。
岁律堂堂蛇赴壑,宦途役役燕营巢。suì lǜ táng táng shé fù hè,huàn tú yì yì yàn yíng cháo。
数更听雨情何极,忧国怀家睫不交。shù gèng tīng yǔ qíng hé jí,yōu guó huái jiā jié bù jiāo。
老了英雄天不管,那堪更被北山嘲。lǎo le yīng xióng tiān bù guǎn,nà kān gèng bèi běi shān cháo。

谢何察推鲫鲙

王迈

君家一箸万钱拚,分我银丝侑客欢。jūn jiā yī zhù wàn qián pàn,fēn wǒ yín sī yòu kè huān。
芳饵得来珍丙穴,金刀落处照辛盘。fāng ěr dé lái zhēn bǐng xué,jīn dāo luò chù zhào xīn pán。
腹腴差迫诗肩瘦,鳞活能生酒面寒。fù yú chà pò shī jiān shòu,lín huó néng shēng jiǔ miàn hán。
玉手行厨如许巧,说教鱼婢学应难。yù shǒu xíng chú rú xǔ qiǎo,shuō jiào yú bì xué yīng nán。

别戴仲实

王迈

人生契好不在久,一日可当十年游。rén shēng qì hǎo bù zài jiǔ,yī rì kě dāng shí nián yóu。
共君三两夜清话,洗我千万斛奇愁。gòng jūn sān liǎng yè qīng huà,xǐ wǒ qiān wàn hú qí chóu。
欲晴未晴云阁雨,临别惜别车停辀。yù qíng wèi qíng yún gé yǔ,lín bié xī bié chē tíng zhōu。
异时扁舟下濑渚,安道谨勿避子猷。yì shí biǎn zhōu xià lài zhǔ,ān dào jǐn wù bì zi yóu。

二月阅邸报

王迈

闻道边头数万兵,倒戈归我我遗民。wén dào biān tóu shù wàn bīng,dào gē guī wǒ wǒ yí mín。
处降失策国非国,清野无粮人食人。chù jiàng shī cè guó fēi guó,qīng yě wú liáng rén shí rén。
关外数州城不猎,山阳孤戍草无春。guān wài shù zhōu chéng bù liè,shān yáng gū shù cǎo wú chūn。
书生忧愤空头白,自有经纶社稷臣。shū shēng yōu fèn kōng tóu bái,zì yǒu jīng lún shè jì chén。

感叹时事

王迈

西风惨淡起愁云,走檄飞书正纠纷。xī fēng cǎn dàn qǐ chóu yún,zǒu xí fēi shū zhèng jiū fēn。
剑器朝方驱冶匠,戈船夕又募新军。jiàn qì cháo fāng qū yě jiàng,gē chuán xī yòu mù xīn jūn。
马肥已报高秋警,鹤唳那堪中夜闻。mǎ féi yǐ bào gāo qiū jǐng,hè lì nà kān zhōng yè wén。
我辈忧边心欲折,棘门灞上漫论勋。wǒ bèi yōu biān xīn yù zhé,jí mén bà shàng màn lùn xūn。

闻倪正甫尚书遭台评

王迈

人从捷径博公侯,一老堂堂去不留。rén cóng jié jìng bó gōng hóu,yī lǎo táng táng qù bù liú。
谁向帝前谗陆贽,不令王所著居州。shuí xiàng dì qián chán lù zhì,bù lìng wáng suǒ zhù jū zhōu。
修名已立公何欠,直道难行国可忧。xiū míng yǐ lì gōng hé qiàn,zhí dào nán xíng guó kě yōu。
安得上方三尺剑,为渠断取佞臣头。ān dé shàng fāng sān chǐ jiàn,wèi qú duàn qǔ nìng chén tóu。

题王双岩诗集后二首

王迈

自是先生标致高,诵诗恍见万人豪。zì shì xiān shēng biāo zhì gāo,sòng shī huǎng jiàn wàn rén háo。
清如金掌双茎露,壮似钱塘八月涛。qīng rú jīn zhǎng shuāng jīng lù,zhuàng shì qián táng bā yuè tāo。
胸次无尘春拍拍,道腴有味乐陶陶。xiōng cì wú chén chūn pāi pāi,dào yú yǒu wèi lè táo táo。
輶轩刻枣传衡岳,留得芬芳伴楚骚。yóu xuān kè zǎo chuán héng yuè,liú dé fēn fāng bàn chǔ sāo。

题王双岩诗集后二首

王迈

白首忧时意更长,明言六籍法皆良。bái shǒu yōu shí yì gèng zhǎng,míng yán liù jí fǎ jiē liáng。
先生不竟身前用,有子亲传肘后方。xiān shēng bù jìng shēn qián yòng,yǒu zi qīn chuán zhǒu hòu fāng。
时论无人传药石,上医着眼识膏肓。shí lùn wú rén chuán yào shí,shàng yī zhe yǎn shí gāo huāng。
归欤活国工夫办,要续双岩百世香。guī yú huó guó gōng fū bàn,yào xù shuāng yán bǎi shì xiāng。

寄题卢川容膝轩诗

王迈

谁将容膝榜轩楣,未见高人心领之。shuí jiāng róng xī bǎng xuān méi,wèi jiàn gāo rén xīn lǐng zhī。
绿绮牙签无长物,名芝芳茝是佳儿。lǜ qǐ yá qiān wú zhǎng wù,míng zhī fāng chǎi shì jiā ér。
卧看笔架成江梦,坐揖炉峰读楚词。wò kàn bǐ jià chéng jiāng mèng,zuò yī lú fēng dú chǔ cí。
诸谢风流应未远,卢川今又种清规。zhū xiè fēng liú yīng wèi yuǎn,lú chuān jīn yòu zhǒng qīng guī。

送方潜仲入太学

王迈

英气轩轩贯斗牛,春风匹马辟雍游。yīng qì xuān xuān guàn dòu niú,chūn fēng pǐ mǎ pì yōng yóu。
家庭竞秀三株树,伯仲相交五凤楼。jiā tíng jìng xiù sān zhū shù,bó zhòng xiāng jiāo wǔ fèng lóu。
回首白云添旧感,细听夜雨入新愁。huí shǒu bái yún tiān jiù gǎn,xì tīng yè yǔ rù xīn chóu。
妙年唾掌收科第,会有欧公避一头。miào nián tuò zhǎng shōu kē dì,huì yǒu ōu gōng bì yī tóu。