古诗词

五十少公卿赠何子楚居士

刘一止

五十少公卿,三十老举子。wǔ shí shǎo gōng qīng,sān shí lǎo jǔ zi。
世间老与少,不必较年齿。shì jiān lǎo yǔ shǎo,bù bì jiào nián chǐ。
我观宦达人,颜色自丰美。wǒ guān huàn dá rén,yán sè zì fēng měi。
癯者忽易腴,变化一日耳。qú zhě hū yì yú,biàn huà yī rì ěr。
人言老再少,信是有此理。rén yán lǎo zài shǎo,xìn shì yǒu cǐ lǐ。
我为老诸生,流落逾二纪。wǒ wèi lǎo zhū shēng,liú luò yú èr jì。
四十又过四,淟涊百僚底。sì shí yòu guò sì,tiǎn niǎn bǎi liáo dǐ。
说老已十年,何况真老矣。shuō lǎo yǐ shí nián,hé kuàng zhēn lǎo yǐ。
壮气推幽忧,发白面目缁。zhuàng qì tuī yōu yōu,fā bái miàn mù zī。
宁有再少时,一衰乃如此。níng yǒu zài shǎo shí,yī shuāi nǎi rú cǐ。
何郎穷过我,齿发亦相似。hé láng qióng guò wǒ,chǐ fā yì xiāng shì。
闲居傲轩裳,臞腹满经史。xián jū ào xuān shang,qú fù mǎn jīng shǐ。
时时吐光焰,丽句落窗几。shí shí tǔ guāng yàn,lì jù luò chuāng jǐ。
谁家肯终惠,试此足千里。shuí jiā kěn zhōng huì,shì cǐ zú qiān lǐ。
空令坐穷独,阁户今扫轨。kōng lìng zuò qióng dú,gé hù jīn sǎo guǐ。
宦达世共慕,闲旷我所喜。huàn dá shì gòng mù,xián kuàng wǒ suǒ xǐ。
丈夫生世间,要自发奇伟。zhàng fū shēng shì jiān,yào zì fā qí wěi。
富贵何足云,功名半张纸。fù guì hé zú yún,gōng míng bàn zhāng zhǐ。
古来傲世士,良是穷乃止。gǔ lái ào shì shì,liáng shì qióng nǎi zhǐ。
未有如子年,忼慨隐廛市。wèi yǒu rú zi nián,kāng kǎi yǐn chán shì。
我不愧公卿,愧此少居士。wǒ bù kuì gōng qīng,kuì cǐ shǎo jū shì。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

次韵山僧善彬寄梅花

刘一止

苔封老树槎牙甚,何事春风亦与期。tái fēng lǎo shù chá yá shén,hé shì chūn fēng yì yǔ qī。
千尺寒岩无暖气,不妨入眼见丰肌。qiān chǐ hán yán wú nuǎn qì,bù fáng rù yǎn jiàn fēng jī。

次韵江西李相君七咏双莲阁

刘一止

苍梧云隔漫烟波,露后谁怜泣女娥。cāng wú yún gé màn yān bō,lù hòu shuí lián qì nǚ é。
会道洗空千古恨,石心今日奈渠何。huì dào xǐ kōng qiān gǔ hèn,shí xīn jīn rì nài qú hé。

次韵江西李相君七咏双莲阁

刘一止

春院花香透白间,梦馀风景似萧闲。chūn yuàn huā xiāng tòu bái jiān,mèng yú fēng jǐng shì xiāo xián。
只今是梦谁占梦,却笑沩山问仰山。zhǐ jīn shì mèng shuí zhàn mèng,què xiào wéi shān wèn yǎng shān。

次韵江西李相君七咏双莲阁

刘一止

种橘洲边何似好,离离丹实斗鲜新。zhǒng jú zhōu biān hé shì hǎo,lí lí dān shí dòu xiān xīn。
千头岂为封侯比,留得芳香噀后人。qiān tóu qǐ wèi fēng hóu bǐ,liú dé fāng xiāng xùn hòu rén。

次韵江西李相君七咏双莲阁

刘一止

公家爱竹传闻旧,要看凌冬色不浮。gōng jiā ài zhú chuán wén jiù,yào kàn líng dōng sè bù fú。
日报平安何用许,至今好事想风猷。rì bào píng ān hé yòng xǔ,zhì jīn hǎo shì xiǎng fēng yóu。

次韵江西李相君七咏双莲阁

刘一止

薝卜同林一等香,芝兰在室不知旁。zhān bo tóng lín yī děng xiāng,zhī lán zài shì bù zhī páng。
而今阅世如翻手,底处交情有许长。ér jīn yuè shì rú fān shǒu,dǐ chù jiāo qíng yǒu xǔ zhǎng。

次韵江西李相君七咏双莲阁

刘一止

闽岭风尘旋扫空,挽回春色到花丛。mǐn lǐng fēng chén xuán sǎo kōng,wǎn huí chūn sè dào huā cóng。
长红小白参差见,便觉丹青入手中。zhǎng hóng xiǎo bái cān chà jiàn,biàn jué dān qīng rù shǒu zhōng。

次韵江西李相君七咏双莲阁

刘一止

曲塘如磬何曾有,坐想萦山更带林。qū táng rú qìng hé céng yǒu,zuò xiǎng yíng shān gèng dài lín。
花圃夜来春雨足,漾舟应试一篙深。huā pǔ yè lái chūn yǔ zú,yàng zhōu yīng shì yī gāo shēn。

戏题法真师见南山斋一首

刘一止

看山终日自夷犹,清净谁如此比丘。kàn shān zhōng rì zì yí yóu,qīng jìng shuí rú cǐ bǐ qiū。
莫指妙高南向是,德云还在别峰头。mò zhǐ miào gāo nán xiàng shì,dé yún hái zài bié fēng tóu。

题敏上人隐斋一首

刘一止

水石菖蒲真活计,芒鞋不借更奇哉。shuǐ shí chāng pú zhēn huó jì,máng xié bù jiè gèng qí zāi。
山林本是君家物,为□□□唤去来。shān lín běn shì jūn jiā wù,wèi huàn qù lái。

访梅

刘一止

瘦藤扶我到溪南,梅蕊含羞未入看。shòu téng fú wǒ dào xī nán,méi ruǐ hán xiū wèi rù kàn。
不是今年花事懒,北人携过许清寒。bù shì jīn nián huā shì lǎn,běi rén xié guò xǔ qīng hán。

访石林二首

刘一止

山行不用瘦藤扶,度石穿云意自徐。shān xíng bù yòng shòu téng fú,dù shí chuān yún yì zì xú。
夜过西岩投宿处,满身风露竹扶疏。yè guò xī yán tóu sù chù,mǎn shēn fēng lù zhú fú shū。

访石林二首

刘一止

山泽形容忌太臞,石林风范独何如。shān zé xíng róng jì tài qú,shí lín fēng fàn dú hé rú。
时时宾客倾家酿,个个郎君读父书。shí shí bīn kè qīng jiā niàng,gè gè láng jūn dú fù shū。

过梅溪省妻父臧翊善坟感叹

刘一止

落涧悲泉不拟闻,乐平桥北路头分。luò jiàn bēi quán bù nǐ wén,lè píng qiáo běi lù tóu fēn。
扬雄旧宅今安在,心折侯芭三尺坟。yáng xióng jiù zhái jīn ān zài,xīn zhé hóu bā sān chǐ fén。

过梅溪省妻父臧翊善坟感叹

刘一止

寂寞松冈锁暮烟,平生忠信事茫然。jì mò sōng gāng suǒ mù yān,píng shēng zhōng xìn shì máng rán。
臧孙有后真虚语,伯道无儿可问天。zāng sūn yǒu hòu zhēn xū yǔ,bó dào wú ér kě wèn tiān。