古诗词

五十少公卿赠何子楚居士

刘一止

五十少公卿,三十老举子。wǔ shí shǎo gōng qīng,sān shí lǎo jǔ zi。
世间老与少,不必较年齿。shì jiān lǎo yǔ shǎo,bù bì jiào nián chǐ。
我观宦达人,颜色自丰美。wǒ guān huàn dá rén,yán sè zì fēng měi。
癯者忽易腴,变化一日耳。qú zhě hū yì yú,biàn huà yī rì ěr。
人言老再少,信是有此理。rén yán lǎo zài shǎo,xìn shì yǒu cǐ lǐ。
我为老诸生,流落逾二纪。wǒ wèi lǎo zhū shēng,liú luò yú èr jì。
四十又过四,淟涊百僚底。sì shí yòu guò sì,tiǎn niǎn bǎi liáo dǐ。
说老已十年,何况真老矣。shuō lǎo yǐ shí nián,hé kuàng zhēn lǎo yǐ。
壮气推幽忧,发白面目缁。zhuàng qì tuī yōu yōu,fā bái miàn mù zī。
宁有再少时,一衰乃如此。níng yǒu zài shǎo shí,yī shuāi nǎi rú cǐ。
何郎穷过我,齿发亦相似。hé láng qióng guò wǒ,chǐ fā yì xiāng shì。
闲居傲轩裳,臞腹满经史。xián jū ào xuān shang,qú fù mǎn jīng shǐ。
时时吐光焰,丽句落窗几。shí shí tǔ guāng yàn,lì jù luò chuāng jǐ。
谁家肯终惠,试此足千里。shuí jiā kěn zhōng huì,shì cǐ zú qiān lǐ。
空令坐穷独,阁户今扫轨。kōng lìng zuò qióng dú,gé hù jīn sǎo guǐ。
宦达世共慕,闲旷我所喜。huàn dá shì gòng mù,xián kuàng wǒ suǒ xǐ。
丈夫生世间,要自发奇伟。zhàng fū shēng shì jiān,yào zì fā qí wěi。
富贵何足云,功名半张纸。fù guì hé zú yún,gōng míng bàn zhāng zhǐ。
古来傲世士,良是穷乃止。gǔ lái ào shì shì,liáng shì qióng nǎi zhǐ。
未有如子年,忼慨隐廛市。wèi yǒu rú zi nián,kāng kǎi yǐn chán shì。
我不愧公卿,愧此少居士。wǒ bù kuì gōng qīng,kuì cǐ shǎo jū shì。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

送方务德提干赴官浙西一首

刘一止

二十年前湖海旧,而今人物粲琅玕。èr shí nián qián hú hǎi jiù,ér jīn rén wù càn láng gān。
文章自袭家风美,骨相仍无父客寒。wén zhāng zì xí jiā fēng měi,gǔ xiāng réng wú fù kè hán。
会有忠诚能贯日,不应漫浪懒为官。huì yǒu zhōng chéng néng guàn rì,bù yīng màn làng lǎn wèi guān。
他年鹓鹭行中见,傥似鸬鹚谷里看。tā nián yuān lù xíng zhōng jiàn,tǎng shì lú cí gǔ lǐ kàn。

次韵沈必先尚书见别一首

刘一止

翩翩旗尾破新晴,颇似龙驹脱在坰。piān piān qí wěi pò xīn qíng,pǒ shì lóng jū tuō zài jiōng。
再上封章辞雨露,故令高节焕丹青。zài shàng fēng zhāng cí yǔ lù,gù lìng gāo jié huàn dān qīng。
卿云媚日怀仙隐,白鹭迎舟宿晚汀。qīng yún mèi rì huái xiān yǐn,bái lù yíng zhōu sù wǎn tīng。
预想山斋春酒熟,可无残梦到南屏。yù xiǎng shān zhāi chūn jiǔ shú,kě wú cán mèng dào nán píng。

次韵傅子骏右司见贻一首

刘一止

大旆华镳昼掩扉,松门沙步带山围。dà pèi huá biāo zhòu yǎn fēi,sōng mén shā bù dài shān wéi。
循除涨水春来急,释峤孤云懒后归。xún chú zhǎng shuǐ chūn lái jí,shì jiào gū yún lǎn hòu guī。
试看青鞋缘磴道,不妨野服坐苔矶。shì kàn qīng xié yuán dèng dào,bù fáng yě fú zuò tái jī。
应嗟客路风尘暗,绕树惊乌未得依。yīng jiē kè lù fēng chén àn,rào shù jīng wū wèi dé yī。

次韵无言兄卜筑二首

刘一止

求田问舍岂徒为,晚悟前言不我欺。qiú tián wèn shě qǐ tú wèi,wǎn wù qián yán bù wǒ qī。
地占玉杯初应卜,门临苕水宛分枝。dì zhàn yù bēi chū yīng bo,mén lín sháo shuǐ wǎn fēn zhī。
乡关怪客归何早,圣主思贤降不迟。xiāng guān guài kè guī hé zǎo,shèng zhǔ sī xián jiàng bù chí。
磊落胸中三万字,不应无意拯时危。lěi luò xiōng zhōng sān wàn zì,bù yīng wú yì zhěng shí wēi。

次韵无言兄卜筑二首

刘一止

石枕方床绿浪藤,清谈散带似怀冰。shí zhěn fāng chuáng lǜ làng téng,qīng tán sàn dài shì huái bīng。
蔬盘尚杂水中蟹,羽翣莫挥瓜上蝇。shū pán shàng zá shuǐ zhōng xiè,yǔ shà mò huī guā shàng yíng。
五斗为贫真世业,一廛归隐岂人能。wǔ dòu wèi pín zhēn shì yè,yī chán guī yǐn qǐ rén néng。
冥鸿万里今何慕,应笑饥飞侧翅鹰。míng hóng wàn lǐ jīn hé mù,yīng xiào jī fēi cè chì yīng。

张仲宗判监别近三十年经由馀不访余有诗次其韵

刘一止

乱前犹省当时事,乱后浑如隔世人。luàn qián yóu shěng dāng shí shì,luàn hòu hún rú gé shì rén。
得见升平且欢喜,莫将心念到亨屯。dé jiàn shēng píng qiě huān xǐ,mò jiāng xīn niàn dào hēng tún。
衔杯倘办中山醉,觅句谁如小庾新。xián bēi tǎng bàn zhōng shān zuì,mì jù shuí rú xiǎo yǔ xīn。
三十年前痴半黠,相逢终不忘天津。sān shí nián qián chī bàn xiá,xiāng féng zhōng bù wàng tiān jīn。

次韵沈次律家并蒂芍药一首

刘一止

习家池馆酒如淮,为破幽人一日斋。xí jiā chí guǎn jiǔ rú huái,wèi pò yōu rén yī rì zhāi。
前庑芳菲骈蒂萼,后堂莺燕啸朋侪。qián wǔ fāng fēi pián dì è,hòu táng yīng yàn xiào péng chái。
忽惊暗绿将成幄,却喜双红欲缀钗。hū jīng àn lǜ jiāng chéng wò,què xǐ shuāng hóng yù zhuì chāi。
草木会为门户庆,而今兰玉已当阶。cǎo mù huì wèi mén hù qìng,ér jīn lán yù yǐ dāng jiē。

次韵牧庵禅师持公见贻一首

刘一止

衲底摩尼直万金,半生空探九渊寻。nà dǐ mó ní zhí wàn jīn,bàn shēng kōng tàn jiǔ yuān xún。
波离忏罪何名罪,老可安心不见心。bō lí chàn zuì hé míng zuì,lǎo kě ān xīn bù jiàn xīn。
碧涧寒泉流自古,斋厨煮菜味常今。bì jiàn hán quán liú zì gǔ,zhāi chú zhǔ cài wèi cháng jīn。
牧庵已断人牛迹,纯白何妨黑半侵。mù ān yǐ duàn rén niú jì,chún bái hé fáng hēi bàn qīn。

次韵郑禹功见贻一首

刘一止

当年负笈京华客,振臂论交法从班。dāng nián fù jí jīng huá kè,zhèn bì lùn jiāo fǎ cóng bān。
何武诵诗来蜀郡,士龙持论出云间。hé wǔ sòng shī lái shǔ jùn,shì lóng chí lùn chū yún jiān。
杯觞引满风流甚,岁月惊心昨梦还。bēi shāng yǐn mǎn fēng liú shén,suì yuè jīng xīn zuó mèng hái。
短楫未妨相访觅,要看拄颊面西山。duǎn jí wèi fáng xiāng fǎng mì,yào kàn zhǔ jiá miàn xī shān。

次韵徐季山学正释奠先圣之作

刘一止

阙里躬祠通古昔,升平礼乐信光明。quē lǐ gōng cí tōng gǔ xī,shēng píng lǐ lè xìn guāng míng。
威仪复见周多士,迂鄙何求汉两生。wēi yí fù jiàn zhōu duō shì,yū bǐ hé qiú hàn liǎng shēng。
佩委霜侵裳绣冷,庠开风振戟衣鸣。pèi wěi shuāng qīn shang xiù lěng,xiáng kāi fēng zhèn jǐ yī míng。
使君肃穆神心格,更看雍容佐国衡。shǐ jūn sù mù shén xīn gé,gèng kàn yōng róng zuǒ guó héng。

次韵吴兴守到官见贻一首

刘一止

步武初辞玉笋中,旌麾疑是到珠宫。bù wǔ chū cí yù sǔn zhōng,jīng huī yí shì dào zhū gōng。
窗间岩岫如争入,笔下云烟洗不空。chuāng jiān yán xiù rú zhēng rù,bǐ xià yún yān xǐ bù kōng。
千里喜深车后雨,一堂仁浃扇时风。qiān lǐ xǐ shēn chē hòu yǔ,yī táng rén jiā shàn shí fēng。
宾筵浪许陪真赏,底用蹒跚一秃翁。bīn yán làng xǔ péi zhēn shǎng,dǐ yòng pán shān yī tū wēng。

次韵吴兴守雨中即事一首

刘一止

雨槛风檐欲垫巾,护花常恐减青春。yǔ kǎn fēng yán yù diàn jīn,hù huā cháng kǒng jiǎn qīng chūn。
融怡已复生頩颊,料峭真应恕老人。róng yí yǐ fù shēng pīng jiá,liào qiào zhēn yīng shù lǎo rén。
睡鸭吹香空结恋,远峰攒碧似凝颦。shuì yā chuī xiāng kōng jié liàn,yuǎn fēng zǎn bì shì níng pín。
野棠泪湿愁如许,半面徐妃不受匀。yě táng lèi shī chóu rú xǔ,bàn miàn xú fēi bù shòu yún。

次韵春日书怀二首

刘一止

居士而今有底忙,生涯草草度年芳。jū shì ér jīn yǒu dǐ máng,shēng yá cǎo cǎo dù nián fāng。
平林渐见蔫红委,野店初开煮酒香。píng lín jiàn jiàn niān hóng wěi,yě diàn chū kāi zhǔ jiǔ xiāng。
尚有佳人来得得,不甘春事去堂堂。shàng yǒu jiā rén lái dé dé,bù gān chūn shì qù táng táng。
胜游早晚追千骑,更看挥戈驻日光。shèng yóu zǎo wǎn zhuī qiān qí,gèng kàn huī gē zhù rì guāng。

次韵春日书怀二首

刘一止

水面红云次第铺,东君未肯向人疏。shuǐ miàn hóng yún cì dì pù,dōng jūn wèi kěn xiàng rén shū。
兴高碧嶂千寻外,春在黄堂一笑馀。xīng gāo bì zhàng qiān xún wài,chūn zài huáng táng yī xiào yú。
只怕玉醅浮盏斝,不嫌花片落襟裾。zhǐ pà yù pēi fú zhǎn jiǎ,bù xián huā piàn luò jīn jū。
公归行侍甘泉宴,留得新诗锦不如。gōng guī xíng shì gān quán yàn,liú dé xīn shī jǐn bù rú。

次韵吴兴纪事一首

刘一止

怀绂初辞玉帝宫,白蘋洲在乱云中。huái fú chū cí yù dì gōng,bái píng zhōu zài luàn yún zhōng。
劝耕汉守宣恩诏,卖剑吴侬袭古风。quàn gēng hàn shǒu xuān ēn zhào,mài jiàn wú nóng xí gǔ fēng。
花好未应惭洛浦,酒香何羡过新丰。huā hǎo wèi yīng cán luò pǔ,jiǔ xiāng hé xiàn guò xīn fēng。
他年图画宾筵胜,锦瑟傍边有病翁。tā nián tú huà bīn yán shèng,jǐn sè bàng biān yǒu bìng wēng。