古诗词

上巳游东禅诗

王逵

紫陌破清晨,雕鞍映画轮。zǐ mò pò qīng chén,diāo ān yìng huà lún。
因修洛阳禊,重忆永和春。yīn xiū luò yáng xì,zhòng yì yǒng hé chūn。
锦绣荀香度,楼台梵宇新。jǐn xiù xún xiāng dù,lóu tái fàn yǔ xīn。
忙中得闲暇,来见解空人。máng zhōng dé xián xiá,lái jiàn jiě kōng rén。

王逵

宋开德府濮阳人,字仲达。真宗天禧三年进士。为广济军司理参军,历工、刑、兵三部郎中,知数十州事。为人志意广博,好智谋奇计,欲以功名自显,不肯碌碌无为,故所至威令大行,远近皆震。尤笃于好善,民遇饥荒赖其济而活者甚众。 王逵的作品>>

猜您喜欢

王逵

众状皆穷险,兹形独擅方。zhòng zhuàng jiē qióng xiǎn,zī xíng dú shàn fāng。
坦夷中砥砺,端正外青苍。tǎn yí zhōng dǐ lì,duān zhèng wài qīng cāng。
上帝围棋局,炎君避暑床。shàng dì wéi qí jú,yán jūn bì shǔ chuáng。
回嗟太行路,更近利名场。huí jiē tài xíng lù,gèng jìn lì míng chǎng。

冲虚宫

王逵

修炼曾君些,传闻固异常。xiū liàn céng jūn xiē,chuán wén gù yì cháng。
坛留皂筴树,人去白云乡。tán liú zào cè shù,rén qù bái yún xiāng。
龟得胎中息,神藏肘后方。guī dé tāi zhōng xī,shén cáng zhǒu hòu fāng。
辽东鹤未返,华表夜苍苍。liáo dōng hè wèi fǎn,huá biǎo yè cāng cāng。

嘲苗振

王逵

伯起雄豪世莫偕,官高禄重富于财。bó qǐ xióng háo shì mò xié,guān gāo lù zhòng fù yú cái。
田从汶上天生出,堂自明州地架来。tián cóng wèn shàng tiān shēng chū,táng zì míng zhōu dì jià lái。
十只画船风破浪,两行红粉夜传杯。shí zhǐ huà chuán fēng pò làng,liǎng xíng hóng fěn yè chuán bēi。
自怜憔悴东邻叟,草舍茅檐真可咍。zì lián qiáo cuì dōng lín sǒu,cǎo shě máo yán zhēn kě hāi。

鳌顶峰

王逵

眼看沧海近,身与白云高。yǎn kàn cāng hǎi jìn,shēn yǔ bái yún gāo。
回影连三岛,盘根压六鳌。huí yǐng lián sān dǎo,pán gēn yā liù áo。

钓台

王逵

一句能通万世情,若非高位即嘉声。yī jù néng tōng wàn shì qíng,ruò fēi gāo wèi jí jiā shēng。
如何自古留题者,不悟严光解钓名。rú hé zì gǔ liú tí zhě,bù wù yán guāng jiě diào míng。

中元燕百丈小楼诗

王逵

薛老峰南更近西,小楼高阁与云齐。xuē lǎo fēng nán gèng jìn xī,xiǎo lóu gāo gé yǔ yún qí。
中山酒熟中元节,归去从他醉似泥。zhōng shān jiǔ shú zhōng yuán jié,guī qù cóng tā zuì shì ní。