古诗词

上合肥太守侍读傅公

彭汝砺

肥水当时守,商岩几代孙。féi shuǐ dāng shí shǒu,shāng yán jǐ dài sūn。
精明应玄象,清白接灵源。jīng míng yīng xuán xiàng,qīng bái jiē líng yuán。
山岳分凝重,球琳让粹温。shān yuè fēn níng zhòng,qiú lín ràng cuì wēn。
一书开主惑,群力破奸魂。yī shū kāi zhǔ huò,qún lì pò jiān hún。
万事非吾计,孤忠自所存。wàn shì fēi wú jì,gū zhōng zì suǒ cún。
遗声双禁闼,宠锡两朱轓。yí shēng shuāng jìn tà,chǒng xī liǎng zhū fān。
道路生新乐,江湖洗旧民。dào lù shēng xīn lè,jiāng hú xǐ jiù mín。
泽馀沾草木,孚至及鱼豚。zé yú zhān cǎo mù,fú zhì jí yú tún。
不肖尘华幕,无材愧素餐。bù xiào chén huá mù,wú cái kuì sù cān。
误悬徐孺榻,喜上李膺门。wù xuán xú rú tà,xǐ shàng lǐ yīng mén。
簿领才伤拙,尘埃貌苦村。bù lǐng cái shāng zhuō,chén āi mào kǔ cūn。
初终承至训,老稚饮殊恩。chū zhōng chéng zhì xùn,lǎo zhì yǐn shū ēn。
遂恐徵书至,还归近侍尊。suì kǒng zhēng shū zhì,hái guī jìn shì zūn。
蛟龙不潜隐,雕鹗自飞翻。jiāo lóng bù qián yǐn,diāo è zì fēi fān。
会亦惩衰弊,应须正本原。huì yì chéng shuāi bì,yīng xū zhèng běn yuán。
纪纲维尽力,狐鼠可忘言。jì gāng wéi jǐn lì,hú shǔ kě wàng yán。
鼎鼐开先烈,盐梅及后昆。dǐng nài kāi xiān liè,yán méi jí hòu kūn。
只知心缱绻,不觉语真繁。zhǐ zhī xīn qiǎn quǎn,bù jué yǔ zhēn fán。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

都官以诗求菊栽次韵谢之

彭汝砺

新诗来乞菊花秧,种植还须近宋墙。xīn shī lái qǐ jú huā yāng,zhǒng zhí hái xū jìn sòng qiáng。
待得来年花烂烂,约君颠倒醉秋香。dài dé lái nián huā làn làn,yuē jūn diān dào zuì qiū xiāng。

以寒来送菊本都官复示诗见督次韵谢之

彭汝砺

只因霜雪妒萌芽,不意新诗谯惜花。zhǐ yīn shuāng xuě dù méng yá,bù yì xīn shī qiáo xī huā。
芳本无心恋贫窭,迎风争入相公家。fāng běn wú xīn liàn pín jù,yíng fēng zhēng rù xiāng gōng jiā。

和庭佐韵

彭汝砺

议论优优喜自得,簿书故故来相关。yì lùn yōu yōu xǐ zì dé,bù shū gù gù lái xiāng guān。
夜深归梦无羁束,绕尽南轩一席间。yè shēn guī mèng wú jī shù,rào jǐn nán xuān yī xí jiān。

戊寅城上闲步因各赋诗

彭汝砺

城外江山照眼明,城头花草弄春晴。chéng wài jiāng shān zhào yǎn míng,chéng tóu huā cǎo nòng chūn qíng。
欲歌风物无才思,须约诸公载酒行。yù gē fēng wù wú cái sī,xū yuē zhū gōng zài jiǔ xíng。

和济叔城上数篇梅

彭汝砺

城外人家梅子枝,细花欲出蒂开时。chéng wài rén jiā méi zi zhī,xì huā yù chū dì kāi shí。
光迷路径雪应妒,香满幽林莺未知。guāng mí lù jìng xuě yīng dù,xiāng mǎn yōu lín yīng wèi zhī。

和济叔城上数篇草

彭汝砺

草色初成城上春,春风步履衬浮云。cǎo sè chū chéng chéng shàng chūn,chūn fēng bù lǚ chèn fú yún。
踏青未得游人见,烟日遮藏待使君。tà qīng wèi dé yóu rén jiàn,yān rì zhē cáng dài shǐ jūn。

和济叔城上数篇柏

彭汝砺

落尽桃花梅子英,一枝霜雪自光荣。luò jǐn táo huā méi zi yīng,yī zhī shuāng xuě zì guāng róng。
猛怜夜月纷纷影,频听秋风细细声。měng lián yè yuè fēn fēn yǐng,pín tīng qiū fēng xì xì shēng。

和济叔城上数篇芙蓉

彭汝砺

春风桃李绣朱阑,更插芙蓉待薄寒。chūn fēng táo lǐ xiù zhū lán,gèng chā fú róng dài báo hán。
花萼未成驺从起,异时空作憩棠看。huā è wèi chéng zōu cóng qǐ,yì shí kōng zuò qì táng kàn。

侍亲游池有感寄伯兄时伯兄下第南归

彭汝砺

身世几何长百忧,尘埃相望转悠悠。shēn shì jǐ hé zhǎng bǎi yōu,chén āi xiāng wàng zhuǎn yōu yōu。
移尊稍欲临池饮,眼看波涛泪亦流。yí zūn shāo yù lín chí yǐn,yǎn kàn bō tāo lèi yì liú。

答佛印语

彭汝砺

十方同是一空虚,饮啄随时只自如。shí fāng tóng shì yī kōng xū,yǐn zhuó suí shí zhǐ zì rú。
旧日事来长是笑,而今和笑没工夫。jiù rì shì lái zhǎng shì xiào,ér jīn hé xiào méi gōng fū。

与佛印夜坐

彭汝砺

纱帽筇枝鬓发苍,笑谈中夜共寒缸。shā mào qióng zhī bìn fā cāng,xiào tán zhōng yè gòng hán gāng。
诸人不用称居士,我是彭公不姓庞。zhū rén bù yòng chēng jū shì,wǒ shì péng gōng bù xìng páng。

宿圆通寄佛印

彭汝砺

丈室灯寒夜未眠,竹间流水听涓涓。zhàng shì dēng hán yè wèi mián,zhú jiān liú shuǐ tīng juān juān。
试看石耳峰头月,何似云居天上圆。shì kàn shí ěr fēng tóu yuè,hé shì yún jū tiān shàng yuán。

次友人韵

彭汝砺

朝车暮马走尘埃,眼疾昏眵洗不开。cháo chē mù mǎ zǒu chén āi,yǎn jí hūn chī xǐ bù kāi。
门外柳阴清似水,十分留着待公来。mén wài liǔ yīn qīng shì shuǐ,shí fēn liú zhe dài gōng lái。

次友人韵

彭汝砺

丁宁风伯莫相催,莫放船头容易开。dīng níng fēng bó mò xiāng cuī,mò fàng chuán tóu róng yì kāi。
更语水边鱼与雁,不妨日日寄书来。gèng yǔ shuǐ biān yú yǔ yàn,bù fáng rì rì jì shū lái。

次友人韵

彭汝砺

新诗清劲何所似,只似金鎞刮眼开。xīn shī qīng jìn hé suǒ shì,zhǐ shì jīn bī guā yǎn kāi。
流水上同知者乐,好风知是故人来。liú shuǐ shàng tóng zhī zhě lè,hǎo fēng zhī shì gù rén lái。