古诗词

上合肥太守侍读傅公

彭汝砺

肥水当时守,商岩几代孙。féi shuǐ dāng shí shǒu,shāng yán jǐ dài sūn。
精明应玄象,清白接灵源。jīng míng yīng xuán xiàng,qīng bái jiē líng yuán。
山岳分凝重,球琳让粹温。shān yuè fēn níng zhòng,qiú lín ràng cuì wēn。
一书开主惑,群力破奸魂。yī shū kāi zhǔ huò,qún lì pò jiān hún。
万事非吾计,孤忠自所存。wàn shì fēi wú jì,gū zhōng zì suǒ cún。
遗声双禁闼,宠锡两朱轓。yí shēng shuāng jìn tà,chǒng xī liǎng zhū fān。
道路生新乐,江湖洗旧民。dào lù shēng xīn lè,jiāng hú xǐ jiù mín。
泽馀沾草木,孚至及鱼豚。zé yú zhān cǎo mù,fú zhì jí yú tún。
不肖尘华幕,无材愧素餐。bù xiào chén huá mù,wú cái kuì sù cān。
误悬徐孺榻,喜上李膺门。wù xuán xú rú tà,xǐ shàng lǐ yīng mén。
簿领才伤拙,尘埃貌苦村。bù lǐng cái shāng zhuō,chén āi mào kǔ cūn。
初终承至训,老稚饮殊恩。chū zhōng chéng zhì xùn,lǎo zhì yǐn shū ēn。
遂恐徵书至,还归近侍尊。suì kǒng zhēng shū zhì,hái guī jìn shì zūn。
蛟龙不潜隐,雕鹗自飞翻。jiāo lóng bù qián yǐn,diāo è zì fēi fān。
会亦惩衰弊,应须正本原。huì yì chéng shuāi bì,yīng xū zhèng běn yuán。
纪纲维尽力,狐鼠可忘言。jì gāng wéi jǐn lì,hú shǔ kě wàng yán。
鼎鼐开先烈,盐梅及后昆。dǐng nài kāi xiān liè,yán méi jí hòu kūn。
只知心缱绻,不觉语真繁。zhǐ zhī xīn qiǎn quǎn,bù jué yǔ zhēn fán。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

碧芦

彭汝砺

碧芦满眼送清秋,潇洒怜君似退休。bì lú mǎn yǎn sòng qīng qiū,xiāo sǎ lián jūn shì tuì xiū。
一夜高风摇翠玉,五湖归梦落渔舟。yī yè gāo fēng yáo cuì yù,wǔ hú guī mèng luò yú zhōu。

仲至迁居同曹家西巷在蔡湖之北也

彭汝砺

不是山林非市朝,槐阴满眼送萧条。bù shì shān lín fēi shì cháo,huái yīn mǎn yǎn sòng xiāo tiáo。
公行已在青云上,乃肯吾邻共寂寥。gōng xíng yǐ zài qīng yún shàng,nǎi kěn wú lín gòng jì liáo。

仲至迁居同曹家西巷在蔡湖之北也

彭汝砺

里巷吾真孟母邻,齑盐知不笑清贫。lǐ xiàng wú zhēn mèng mǔ lín,jī yán zhī bù xiào qīng pín。
风云只恐公飞去,那肯淹留寂寞滨。fēng yún zhǐ kǒng gōng fēi qù,nà kěn yān liú jì mò bīn。

和元忠早春

彭汝砺

雨细风开草叶长,烟深日著柳梢黄。yǔ xì fēng kāi cǎo yè zhǎng,yān shēn rì zhù liǔ shāo huáng。
幽人对物心千里,玉麈朱弦宝鸭香。yōu rén duì wù xīn qiān lǐ,yù zhǔ zhū xián bǎo yā xiāng。

和初夏

彭汝砺

浅水池塘莲叶香,红尘道路柳阴长。qiǎn shuǐ chí táng lián yè xiāng,hóng chén dào lù liǔ yīn zhǎng。
黄梅雨裛栏干湿,翠柏风吹襟袖凉。huáng méi yǔ yì lán gàn shī,cuì bǎi fēng chuī jīn xiù liáng。

答云居佛印禅师

彭汝砺

江湖范蠡扁舟上,巾履维摩丈室中。jiāng hú fàn lí biǎn zhōu shàng,jīn lǚ wéi mó zhàng shì zhōng。
每爱师如莲出水,却嗟予作鸟窥笼。měi ài shī rú lián chū shuǐ,què jiē yǔ zuò niǎo kuī lóng。

奉使丹阳途中杂言

彭汝砺

黄鸟频来傍水飞,杜鹃何故向人啼。huáng niǎo pín lái bàng shuǐ fēi,dù juān hé gù xiàng rén tí。
短亭尚见临漳在,新水苍茫路欲迷。duǎn tíng shàng jiàn lín zhāng zài,xīn shuǐ cāng máng lù yù mí。

北风

彭汝砺

北望南淮云更遮,别离始觉路为赊。běi wàng nán huái yún gèng zhē,bié lí shǐ jué lù wèi shē。
深林青杏还争熟,浅水红莲亦自花。shēn lín qīng xìng hái zhēng shú,qiǎn shuǐ hóng lián yì zì huā。

夏景

彭汝砺

朱明犹自有春天,野色逢迎定洒然。zhū míng yóu zì yǒu chūn tiān,yě sè féng yíng dìng sǎ rán。
蕉叶莫虚停酒盏,杏花频委寄诗笺。jiāo yè mò xū tíng jiǔ zhǎn,xìng huā pín wěi jì shī jiān。

浮云

彭汝砺

定向邮亭梦渚亭,天凉莫放酒魂醒。dìng xiàng yóu tíng mèng zhǔ tíng,tiān liáng mò fàng jiǔ hún xǐng。
浮云不出月明白,急雨忽来天晦冥。fú yún bù chū yuè míng bái,jí yǔ hū lái tiān huì míng。

感怀

彭汝砺

白头朱绂照银鱼,自笑名涂底屈纡。bái tóu zhū fú zhào yín yú,zì xiào míng tú dǐ qū yū。
见说近来隆简素,高飞万里看鹏图。jiàn shuō jìn lái lóng jiǎn sù,gāo fēi wàn lǐ kàn péng tú。

咏柳

彭汝砺

柳色溪头相照深,诗翁收拾寄清吟。liǔ sè xī tóu xiāng zhào shēn,shī wēng shōu shí jì qīng yín。
晚风吹散千丝缕,巧系游人夜夜心。wǎn fēng chuī sàn qiān sī lǚ,qiǎo xì yóu rén yè yè xīn。

榆钱

彭汝砺

林外溪头榆荚钱,风吹个个一般圆。lín wài xī tóu yú jiá qián,fēng chuī gè gè yī bān yuán。
浑疑萍叶轻分去,恰似苔花碎接连。hún yí píng yè qīng fēn qù,qià shì tái huā suì jiē lián。

与广汉舜山寺分题得申字

彭汝砺

溪山幽隐一闲身,憔悴今随逆旅尘。xī shān yōu yǐn yī xián shēn,qiáo cuì jīn suí nì lǚ chén。
南国浸辽愁似织,北音不至别如新。nán guó jìn liáo chóu shì zhī,běi yīn bù zhì bié rú xīn。

鸣佩

彭汝砺

鸣佩即朝天北阙,杖藜且遍水云山。míng pèi jí cháo tiān běi quē,zhàng lí qiě biàn shuǐ yún shān。
周爰所得知无限,更有新诗满箧还。zhōu yuán suǒ dé zhī wú xiàn,gèng yǒu xīn shī mǎn qiè hái。