古诗词

寄君时

彭汝砺

岂不有性灵,稍可学操缦。qǐ bù yǒu xìng líng,shāo kě xué cāo màn。
公私足忧责,耗蠹几大半。gōng sī zú yōu zé,hào dù jǐ dà bàn。
驰驱寝食废,真自残躯干。chí qū qǐn shí fèi,zhēn zì cán qū gàn。
叔兮识至理,真伪不可乱。shū xī shí zhì lǐ,zhēn wěi bù kě luàn。
读书老不辍,夜坐频达旦。dú shū lǎo bù chuò,yè zuò pín dá dàn。
特立无倚著,刚严实予惮。tè lì wú yǐ zhù,gāng yán shí yǔ dàn。
岁时有多少,每复愁分散。suì shí yǒu duō shǎo,měi fù chóu fēn sàn。
顾瞻鹡鸰飞,俯仰发浩叹。gù zhān jí líng fēi,fǔ yǎng fā hào tàn。
安得桑麻田,谷粟粗可饭。ān dé sāng má tián,gǔ sù cū kě fàn。
晨昏侍萱堂,彩服何粲粲。chén hūn shì xuān táng,cǎi fú hé càn càn。
箴切庶寡尤,诗书恣娱玩。zhēn qiè shù guǎ yóu,shī shū zì yú wán。
相从不相离,如彼鸿与雁。xiāng cóng bù xiāng lí,rú bǐ hóng yǔ yàn。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

和颖叔寄佛印

彭汝砺

忆留铁瓮城经夏,却泛金山寺看秋。yì liú tiě wèng chéng jīng xià,què fàn jīn shān sì kàn qiū。
钟梵去随沧海远,楼台低涌大江流。zhōng fàn qù suí cāng hǎi yuǎn,lóu tái dī yǒng dà jiāng liú。
波澜隐约开龙国,烟雾分明见蜃楼。bō lán yǐn yuē kāi lóng guó,yān wù fēn míng jiàn shèn lóu。
他日上方容听法,不应疑我皱眉头。tā rì shàng fāng róng tīng fǎ,bù yīng yí wǒ zhòu méi tóu。

又寄佛印

彭汝砺

神仙苒苒在蓬壶,更得诗来慰索居。shén xiān rǎn rǎn zài péng hú,gèng dé shī lái wèi suǒ jū。
天上楼台开佛国,日边香火读天书。tiān shàng lóu tái kāi fú guó,rì biān xiāng huǒ dú tiān shū。
篮舆独往公今尔,蜡屐他时我亦如。lán yú dú wǎng gōng jīn ěr,là jī tā shí wǒ yì rú。
彼是此非无足问,悠悠同是一空虚。bǐ shì cǐ fēi wú zú wèn,yōu yōu tóng shì yī kōng xū。

途中久雨

彭汝砺

我征徂西今复东,分明身世如飘蓬。wǒ zhēng cú xī jīn fù dōng,fēn míng shēn shì rú piāo péng。
岁华便是百年半,日气恰当三伏中。suì huá biàn shì bǎi nián bàn,rì qì qià dāng sān fú zhōng。
山谷无情频送雨,园林何事急招风。shān gǔ wú qíng pín sòng yǔ,yuán lín hé shì jí zhāo fēng。
浮生所遇皆知分,未用纷纷论色空。fú shēng suǒ yù jiē zhī fēn,wèi yòng fēn fēn lùn sè kōng。

滩上

彭汝砺

片帆逆水过溪山,吾贱能谙世路难。piàn fān nì shuǐ guò xī shān,wú jiàn néng ān shì lù nán。
小雨作云迷涧谷,急风吹雪上波澜。xiǎo yǔ zuò yún mí jiàn gǔ,jí fēng chuī xuě shàng bō lán。
草根已定春来意,梅蕊犹含腊后寒。cǎo gēn yǐ dìng chūn lái yì,méi ruǐ yóu hán là hòu hán。
渐老岂能支道路,扁舟欲去老渔竿。jiàn lǎo qǐ néng zhī dào lù,biǎn zhōu yù qù lǎo yú gān。

送正孺

彭汝砺

离筵冰冻樽中酒,行路雪沾身上衣。lí yán bīng dòng zūn zhōng jiǔ,xíng lù xuě zhān shēn shàng yī。
游子思乡梦先到,老人惜别涕交挥。yóu zi sī xiāng mèng xiān dào,lǎo rén xī bié tì jiāo huī。
昔年终军弃繻去,今日买臣怀绶归。xī nián zhōng jūn qì xū qù,jīn rì mǎi chén huái shòu guī。
昼绣奚为公不乐,只应愁见白云飞。zhòu xiù xī wèi gōng bù lè,zhǐ yīng chóu jiàn bái yún fēi。

答执中见和

彭汝砺

枉费山公席上珍,看书转忆笑言亲。wǎng fèi shān gōng xí shàng zhēn,kàn shū zhuǎn yì xiào yán qīn。
旧时香积厨中饭,新得金莲社里人。jiù shí xiāng jī chú zhōng fàn,xīn dé jīn lián shè lǐ rén。
传语簿书聊借日,寄声风雨莫催春。chuán yǔ bù shū liáo jiè rì,jì shēng fēng yǔ mò cuī chūn。
须容饱饫先生馔,可便闲防异姓宾。xū róng bǎo yù xiān shēng zhuàn,kě biàn xián fáng yì xìng bīn。

和伯钧节推

彭汝砺

昔年相见蜀山隈,落落知君匪众材。xī nián xiāng jiàn shǔ shān wēi,luò luò zhī jūn fěi zhòng cái。
白发今时俱老大,青山何日盍归来。bái fā jīn shí jù lǎo dà,qīng shān hé rì hé guī lái。
烟尘草草驰军檄,风雨匆匆把酒杯。yān chén cǎo cǎo chí jūn xí,fēng yǔ cōng cōng bǎ jiǔ bēi。
万事欲言终不尽,诗成悽怆有馀哀。wàn shì yù yán zhōng bù jǐn,shī chéng qī chuàng yǒu yú āi。

东流寄天保弟

彭汝砺

湖山高下绿参差,目断东流此一时。hú shān gāo xià lǜ cān chà,mù duàn dōng liú cǐ yī shí。
日久不闻鸿雁信,春来初见棠棣诗。rì jiǔ bù wén hóng yàn xìn,chūn lái chū jiàn táng dì shī。
草根二月蒌蒿熟,沙外数家杨柳垂。cǎo gēn èr yuè lóu hāo shú,shā wài shù jiā yáng liǔ chuí。
恰是去年相送处,酒樽还忆数追随。qià shì qù nián xiāng sòng chù,jiǔ zūn hái yì shù zhuī suí。

寄君时弟

彭汝砺

正直多疑势易孤,官情时态近何如。zhèng zhí duō yí shì yì gū,guān qíng shí tài jìn hé rú。
应知秋后无穷事,未得冬来第一书。yīng zhī qiū hòu wú qióng shì,wèi dé dōng lái dì yī shū。
忆汝愁闻洞庭雁,作诗欲寄武昌鱼。yì rǔ chóu wén dòng tíng yàn,zuò shī yù jì wǔ chāng yú。
江湖此别何其久,日月居诸又岁除。jiāng hú cǐ bié hé qí jiǔ,rì yuè jū zhū yòu suì chú。

使辽

彭汝砺

北行未始过陈桥,仗节今朝使大辽。běi xíng wèi shǐ guò chén qiáo,zhàng jié jīn cháo shǐ dà liáo。
寒日拥云初漠漠,急风招雪晚萧萧。hán rì yōng yún chū mò mò,jí fēng zhāo xuě wǎn xiāo xiāo。
江湖梦寐时之楚,象魏精诚日望尧。jiāng hú mèng mèi shí zhī chǔ,xiàng wèi jīng chéng rì wàng yáo。
孤驿夜深谁可语,青灯黄卷慰无聊。gū yì yè shēn shuí kě yǔ,qīng dēng huáng juǎn wèi wú liáo。

古北口杨太尉庙

彭汝砺

将军百战死嵚岑,祠庙岩岩古到今。jiāng jūn bǎi zhàn sǐ qīn cén,cí miào yán yán gǔ dào jīn。
万里胡人犹破胆,百年壮士独伤心。wàn lǐ hú rén yóu pò dǎn,bǎi nián zhuàng shì dú shāng xīn。
遗灵半夜雨如雹,馀恨长时日为阴。yí líng bàn yè yǔ rú báo,yú hèn zhǎng shí rì wèi yīn。
驿舍怆怀心欲碎,不须更听鼓鼙音。yì shě chuàng huái xīn yù suì,bù xū gèng tīng gǔ pí yīn。

过虎北口始闻鸡

彭汝砺

雪馀天色更清明,野店忽闻鸡一声。xuě yú tiān sè gèng qīng míng,yě diàn hū wén jī yī shēng。
地里山川从禹画,人情风俗近燕京。dì lǐ shān chuān cóng yǔ huà,rén qíng fēng sú jìn yàn jīng。
渔阳父老尚垂涕,燕颔将军谁请缨。yú yáng fù lǎo shàng chuí tì,yàn hàn jiāng jūn shuí qǐng yīng。
容覆不分南与北,方知圣德与天平。róng fù bù fēn nán yǔ běi,fāng zhī shèng dé yǔ tiān píng。

塞外冬至

彭汝砺

今年至日是今朝,日影方长路更遥。jīn nián zhì rì shì jīn cháo,rì yǐng fāng zhǎng lù gèng yáo。
霜雪辛勤白榆塞,鹓鸿怅望紫宸朝。shuāng xuě xīn qín bái yú sāi,yuān hóng chàng wàng zǐ chén cháo。
阴冥丘壑云长暗,阳触渊泉冻欲销。yīn míng qiū hè yún zhǎng àn,yáng chù yuān quán dòng yù xiāo。
欲问春来消息近,几多垂柳在溪桥。yù wèn chūn lái xiāo xī jìn,jǐ duō chuí liǔ zài xī qiáo。

闻驾幸太学

彭汝砺

四海承平正右文,君王昨日幸成均。sì hǎi chéng píng zhèng yòu wén,jūn wáng zuó rì xìng chéng jūn。
三千缝掖星辰拱,十二旗常日月新。sān qiān fèng yē xīng chén gǒng,shí èr qí cháng rì yuè xīn。
万里去持山国节,六龙阻望属车尘。wàn lǐ qù chí shān guó jié,liù lóng zǔ wàng shǔ chē chén。
上心直欲窥尧禹,咫尺谁能席上珍。shàng xīn zhí yù kuī yáo yǔ,zhǐ chǐ shuí néng xí shàng zhēn。

寄君时宿直

彭汝砺

天寒不归汝安否,日暮有怀如此何。tiān hán bù guī rǔ ān fǒu,rì mù yǒu huái rú cǐ hé。
丈室全如在林壑,重云漫不见星河。zhàng shì quán rú zài lín hè,zhòng yún màn bù jiàn xīng hé。
高风侧听雍雍雁,濡露长悲蓼蓼莪。gāo fēng cè tīng yōng yōng yàn,rú lù zhǎng bēi liǎo liǎo é。
不是不知诗废事,相思不寐自成歌。bù shì bù zhī shī fèi shì,xiāng sī bù mèi zì chéng gē。