古诗词

寄君时

彭汝砺

岂不有性灵,稍可学操缦。qǐ bù yǒu xìng líng,shāo kě xué cāo màn。
公私足忧责,耗蠹几大半。gōng sī zú yōu zé,hào dù jǐ dà bàn。
驰驱寝食废,真自残躯干。chí qū qǐn shí fèi,zhēn zì cán qū gàn。
叔兮识至理,真伪不可乱。shū xī shí zhì lǐ,zhēn wěi bù kě luàn。
读书老不辍,夜坐频达旦。dú shū lǎo bù chuò,yè zuò pín dá dàn。
特立无倚著,刚严实予惮。tè lì wú yǐ zhù,gāng yán shí yǔ dàn。
岁时有多少,每复愁分散。suì shí yǒu duō shǎo,měi fù chóu fēn sàn。
顾瞻鹡鸰飞,俯仰发浩叹。gù zhān jí líng fēi,fǔ yǎng fā hào tàn。
安得桑麻田,谷粟粗可饭。ān dé sāng má tián,gǔ sù cū kě fàn。
晨昏侍萱堂,彩服何粲粲。chén hūn shì xuān táng,cǎi fú hé càn càn。
箴切庶寡尤,诗书恣娱玩。zhēn qiè shù guǎ yóu,shī shū zì yú wán。
相从不相离,如彼鸿与雁。xiāng cóng bù xiāng lí,rú bǐ hóng yǔ yàn。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

临江道中人家多植竹

彭汝砺

远远平山浅浅溪,人家栽竹当藩篱。yuǎn yuǎn píng shān qiǎn qiǎn xī,rén jiā zāi zhú dāng fān lí。
雪霜尽腊青如昨,风月乘春绿更滋。xuě shuāng jǐn là qīng rú zuó,fēng yuè chéng chūn lǜ gèng zī。
淡薄冷光浮莽苍,招摇清影落涟漪。dàn báo lěng guāng fú mǎng cāng,zhāo yáo qīng yǐng luò lián yī。
故园所富今几顷,会有归来筑隐时。gù yuán suǒ fù jīn jǐ qǐng,huì yǒu guī lái zhù yǐn shí。

和毛正仲

彭汝砺

风雨登危奚壮哉,见书三赋彼崔嵬。fēng yǔ dēng wēi xī zhuàng zāi,jiàn shū sān fù bǐ cuī wéi。
细缘狗脊仆肩病,曲转羊肠车辙摧。xì yuán gǒu jí pū jiān bìng,qū zhuǎn yáng cháng chē zhé cuī。
晨鹊卜知书信到,夜星占见使华来。chén què bo zhī shū xìn dào,yè xīng zhàn jiàn shǐ huá lái。
爱君最识思亲意,取次枯肠夜九回。ài jūn zuì shí sī qīn yì,qǔ cì kū cháng yè jiǔ huí。

寄提举朝议丈

彭汝砺

安稳青云喜得舆,寂寥穷巷忆回车。ān wěn qīng yún xǐ dé yú,jì liáo qióng xiàng yì huí chē。
灌畦搰搰知同病,游刃恢恢想自如。guàn qí hú hú zhī tóng bìng,yóu rèn huī huī xiǎng zì rú。
暇日会驰千里驾,好风时寄一行书。xiá rì huì chí qiān lǐ jià,hǎo fēng shí jì yī xíng shū。
爱公有似能鸣雁,顾我还同喣湿鱼。ài gōng yǒu shì néng míng yàn,gù wǒ hái tóng xǔ shī yú。

河东桥亭以久废置不用欲移菜畦以为老之游息之地因以诗就公权乞之

彭汝砺

全家归住白云中,旧地新成半亩宫。quán jiā guī zhù bái yún zhōng,jiù dì xīn chéng bàn mǔ gōng。
簇簇要添垂柏翠,纷纷已出小花红。cù cù yào tiān chuí bǎi cuì,fēn fēn yǐ chū xiǎo huā hóng。
自知北海恩怀厚,况是东邻路径通。zì zhī běi hǎi ēn huái hòu,kuàng shì dōng lín lù jìng tōng。
到得落成应不负,携壶先约醉春风。dào dé luò chéng yīng bù fù,xié hú xiān yuē zuì chūn fēng。

杂咏一首

彭汝砺

小林幽径自春华,不似城头望处佳。xiǎo lín yōu jìng zì chūn huá,bù shì chéng tóu wàng chù jiā。
山色倚云千万里,蓬门穿水两三家。shān sè yǐ yún qiān wàn lǐ,péng mén chuān shuǐ liǎng sān jiā。
声闻翠筱纷纷叶,香落寒梅细细花。shēng wén cuì xiǎo fēn fēn yè,xiāng luò hán méi xì xì huā。
更上幽亭望南北,欲随幽鸟到天涯。gèng shàng yōu tíng wàng nán běi,yù suí yōu niǎo dào tiān yá。

病告诗上侍读

彭汝砺

诗句亲题慰下僚,清心洗尽渴心焦。shī jù qīn tí wèi xià liáo,qīng xīn xǐ jǐn kě xīn jiāo。
云移星月来幽隐,风转英茎下寂寥。yún yí xīng yuè lái yōu yǐn,fēng zhuǎn yīng jīng xià jì liáo。
肝胆尘生知几日,齿牙病久起今朝。gān dǎn chén shēng zhī jǐ rì,chǐ yá bìng jiǔ qǐ jīn cháo。
篇章尽出樵苏鄙,不识鳌宫路径遥。piān zhāng jǐn chū qiáo sū bǐ,bù shí áo gōng lù jìng yáo。

寄史司理

彭汝砺

日就妻孥问药囊,镜中自笑鬓毛苍。rì jiù qī nú wèn yào náng,jìng zhōng zì xiào bìn máo cāng。
诗编欲乞闲方记,茶面亲题病未尝。shī biān yù qǐ xián fāng jì,chá miàn qīn tí bìng wèi cháng。
饮量无涯倾北海,风情不薄念东阳。yǐn liàng wú yá qīng běi hǎi,fēng qíng bù báo niàn dōng yáng。
终篇未尽相望意,洗耳风前迟报章。zhōng piān wèi jǐn xiāng wàng yì,xǐ ěr fēng qián chí bào zhāng。

睦仲乞诗用其韵谢之

彭汝砺

郁郁胸怀百未伸,道途容易学参辰。yù yù xiōng huái bǎi wèi shēn,dào tú róng yì xué cān chén。
桂科今日须吾子,鼎食当时况所亲。guì kē jīn rì xū wú zi,dǐng shí dāng shí kuàng suǒ qīn。
景物依依吟晓色,讴谣细细问途人。jǐng wù yī yī yín xiǎo sè,ōu yáo xì xì wèn tú rén。
春风写寄南淮地,萧洒文章自细陈。chūn fēng xiě jì nán huái dì,xiāo sǎ wén zhāng zì xì chén。

和济叔兄书斋言志

彭汝砺

子夏今为河上居,诸生从此望夷涂。zi xià jīn wèi hé shàng jū,zhū shēng cóng cǐ wàng yí tú。
圣贤事业长难合,仁义生涯未至迂。shèng xián shì yè zhǎng nán hé,rén yì shēng yá wèi zhì yū。
盛德固能苏弊俗,明时安忍作潜夫。shèng dé gù néng sū bì sú,míng shí ān rěn zuò qián fū。
鞭驽欲副新诗念,争奈曾参性质愚。biān nú yù fù xīn shī niàn,zhēng nài céng cān xìng zhì yú。

和济叔兄书斋言志

彭汝砺

常因多病泣途穷,性命于今亦少通。cháng yīn duō bìng qì tú qióng,xìng mìng yú jīn yì shǎo tōng。
贵贱固宜常厥德,死生岂足动吾中。guì jiàn gù yí cháng jué dé,sǐ shēng qǐ zú dòng wú zhōng。
游心自有诗书学,扶病须凭药石功。yóu xīn zì yǒu shī shū xué,fú bìng xū píng yào shí gōng。
否剥亦留归泰复,天时安得久屯蒙。fǒu bō yì liú guī tài fù,tiān shí ān dé jiǔ tún méng。

和济叔兄书斋言志

彭汝砺

旅人汲汲赴前程,奔走川途不暂停。lǚ rén jí jí fù qián chéng,bēn zǒu chuān tú bù zàn tíng。
踪迹无如今困蹇,才谋不似旧精灵。zōng jì wú rú jīn kùn jiǎn,cái móu bù shì jiù jīng líng。
雍容可羡云中雁,浩荡来随水面萍。yōng róng kě xiàn yún zhōng yàn,hào dàng lái suí shuǐ miàn píng。
富贵功名皆外物,艰难险阻亦须经。fù guì gōng míng jiē wài wù,jiān nán xiǎn zǔ yì xū jīng。

和济叔兄书斋言志

彭汝砺

未得临流一醉观,江山应是怨无端。wèi dé lín liú yī zuì guān,jiāng shān yīng shì yuàn wú duān。
苦吟夜月横诗笔,烂醉秋风把钓竿。kǔ yín yè yuè héng shī bǐ,làn zuì qiū fēng bǎ diào gān。
溪濑最宜霜后听,峰峦曾向雨中看。xī lài zuì yí shuāng hòu tīng,fēng luán céng xiàng yǔ zhōng kàn。
输君瞬息穷千里,苒苒羁怀几万般。shū jūn shùn xī qióng qiān lǐ,rǎn rǎn jī huái jǐ wàn bān。

寓学芝山

彭汝砺

鲸鹏未得遂南飞,翻学鹪鹩寄一枝。jīng péng wèi dé suì nán fēi,fān xué jiāo liáo jì yī zhī。
翠石碧泉无尽处,冷蛩鸣雁不胜悲。cuì shí bì quán wú jǐn chù,lěng qióng míng yàn bù shèng bēi。
驱除穷困知何计,收拾功名竟几时。qū chú qióng kùn zhī hé jì,shōu shí gōng míng jìng jǐ shí。
穹昊不言难遽问,性情无奈只吟诗。qióng hào bù yán nán jù wèn,xìng qíng wú nài zhǐ yín shī。

初秋晓起

彭汝砺

云影冥蒙雨细飘,风传秋意又经宵。yún yǐng míng méng yǔ xì piāo,fēng chuán qiū yì yòu jīng xiāo。
苍溪岸侧千峰翠,高树枝头一叶凋。cāng xī àn cè qiān fēng cuì,gāo shù zhī tóu yī yè diāo。
病久亦伤光景速,起来尤爱暑威销。bìng jiǔ yì shāng guāng jǐng sù,qǐ lái yóu ài shǔ wēi xiāo。
徐徐步向亭中立,逸兴飘浮酒气骄。xú xú bù xiàng tíng zhōng lì,yì xīng piāo fú jiǔ qì jiāo。

舟中作

彭汝砺

晓日新晴三月天,征途令我一悽然。xiǎo rì xīn qíng sān yuè tiān,zhēng tú lìng wǒ yī qī rán。
谋身独愧声名浅,得地安辞道里千。móu shēn dú kuì shēng míng qiǎn,dé dì ān cí dào lǐ qiān。
匹马荒山嗟困矣,扁舟浊水喜安然。pǐ mǎ huāng shān jiē kùn yǐ,biǎn zhōu zhuó shuǐ xǐ ān rán。
桐庐虽远今伊迩,魂梦先归绛帐前。tóng lú suī yuǎn jīn yī ěr,hún mèng xiān guī jiàng zhàng qián。