古诗词

赠石时亨

陈傅良

要是同根本,应须识等差。yào shì tóng gēn běn,yīng xū shí děng chà。
六经无剩语,百氏自名家。liù jīng wú shèng yǔ,bǎi shì zì míng jiā。
日落山含斗,潮回浦见沙。rì luò shān hán dòu,cháo huí pǔ jiàn shā。
了知来往意,万古一生涯。le zhī lái wǎng yì,wàn gǔ yī shēng yá。

陈傅良

宋温州瑞安人,字君举,号止斋。以文擅当世,师事郑伯熊、薛季宣,与张栻、吕祖谦友善。孝宗乾道八年进士。累官通判福州累官至吏部员外郎。轮对极言以爱惜民力为本。光宗绍熙四年以起居舍人兼权中书舍人。宁宗即位,召为中书舍人兼侍读,直学士院,同实录院修撰。终宝谟阁待制。卒谥文节。为学自三代、秦汉以下靡不研究。有《诗解诂》、《周礼说》、《春秋后传》、《建隆编》、《止斋集》等。 陈傅良的作品>>

猜您喜欢

再次韵简新第诸人

陈傅良

行酒何如温太真,风流元不鄙钱神。xíng jiǔ hé rú wēn tài zhēn,fēng liú yuán bù bǐ qián shén。
扁舟容我归来老,一子令人买得贫。biǎn zhōu róng wǒ guī lái lǎo,yī zi lìng rén mǎi dé pín。
虽有群仙来月窟,欲扶衰力上霜旻。suī yǒu qún xiān lái yuè kū,yù fú shuāi lì shàng shuāng mín。
吾今已定渔樵约,勋业烦公一辈人。wú jīn yǐ dìng yú qiáo yuē,xūn yè fán gōng yī bèi rén。

送瑞安尉林叔全尊人还乡

陈傅良

论交海内略飘零,最晚相看却有情。lùn jiāo hǎi nèi lüè piāo líng,zuì wǎn xiāng kàn què yǒu qíng。
不以一经夸鲁谚,自于二子识徐卿。bù yǐ yī jīng kuā lǔ yàn,zì yú èr zi shí xú qīng。
橘香剩与蜂衙晚,麦信急催鸠唤晴。jú xiāng shèng yǔ fēng yá wǎn,mài xìn jí cuī jiū huàn qíng。
天气正佳归恰好,莫将愁思为空名。tiān qì zhèng jiā guī qià hǎo,mò jiāng chóu sī wèi kōng míng。

送林叔全秩满归四明

陈傅良

三年绝境兴谁同,鸡叫桑巅犬巷中。sān nián jué jìng xīng shuí tóng,jī jiào sāng diān quǎn xiàng zhōng。
但欲户庭多暇日,不将鞭朴奏肤公。dàn yù hù tíng duō xiá rì,bù jiāng biān pǔ zòu fū gōng。
相期霄汉抟风翮,每见灯花缀玉虫。xiāng qī xiāo hàn tuán fēng hé,měi jiàn dēng huā zhuì yù chóng。
此去逢人台阁上,丁宁莫道止斋翁。cǐ qù féng rén tái gé shàng,dīng níng mò dào zhǐ zhāi wēng。

送雪庵瑾禅师还山

陈傅良

五马逢迎甚阔疏,满朝问讯近何如。wǔ mǎ féng yíng shén kuò shū,mǎn cháo wèn xùn jìn hé rú。
诸公极有迟留意,一日连收竟别书。zhū gōng jí yǒu chí liú yì,yī rì lián shōu jìng bié shū。
佛法盛衰千劫后,人生老壮百年馀。fú fǎ shèng shuāi qiān jié hòu,rén shēng lǎo zhuàng bǎi nián yú。
向来游旧今亡恙,愿得斯人尚起予。xiàng lái yóu jiù jīn wáng yàng,yuàn dé sī rén shàng qǐ yǔ。

奉和周蕃伯用王道夫韵二章见寄其一

陈傅良

森森万木一精庐,黄卷青灯自卷舒。sēn sēn wàn mù yī jīng lú,huáng juǎn qīng dēng zì juǎn shū。
却肯追随三舍远,不论闻问十年疏。què kěn zhuī suí sān shě yuǎn,bù lùn wén wèn shí nián shū。
遗贤公已长怀玉,老圃吾方欲荷锄。yí xián gōng yǐ zhǎng huái yù,lǎo pǔ wú fāng yù hé chú。
安得谢岩题壁处,一尊相伴看芙蕖。ān dé xiè yán tí bì chù,yī zūn xiāng bàn kàn fú qú。

寿叔祖母

陈傅良

三阳昨夜转洪钧,凤历今年又纪寅。sān yáng zuó yè zhuǎn hóng jūn,fèng lì jīn nián yòu jì yín。
再拜与君觞寿母,更生犹我面先人。zài bài yǔ jūn shāng shòu mǔ,gèng shēng yóu wǒ miàn xiān rén。
儿孙夹侍浑忘数,梅柳前陈不记春。ér sūn jiā shì hún wàng shù,méi liǔ qián chén bù jì chūn。
从此常为汤饼主,剩看诸妇抱麒麟。cóng cǐ cháng wèi tāng bǐng zhǔ,shèng kàn zhū fù bào qí lín。

春日和林宗易韵

陈傅良

白与红兼尽落梅,小园独步日千回。bái yǔ hóng jiān jǐn luò méi,xiǎo yuán dú bù rì qiān huí。
浮空晓色临无际,排闼春光拨不开。fú kōng xiǎo sè lín wú jì,pái tà chūn guāng bō bù kāi。
学语新禽更后啭,铺茸细草雨边来。xué yǔ xīn qín gèng hòu zhuàn,pù rōng xì cǎo yǔ biān lái。
却怜追逐今无力,放下帘钩就麝煤。què lián zhuī zhú jīn wú lì,fàng xià lián gōu jiù shè méi。

游鸣山寺徐一之兄弟载酒即席和其韵

陈傅良

惰归春力不胜驱,风雨尚愁人掺裾。duò guī chūn lì bù shèng qū,fēng yǔ shàng chóu rén càn jū。
掠尽残红前日树,催还新绿去年畬。lüè jǐn cán hóng qián rì shù,cuī hái xīn lǜ qù nián shē。
相将兴尽随花屧,赖有朋来载酒车。xiāng jiāng xīng jǐn suí huā xiè,lài yǒu péng lái zài jiǔ chē。
但得从今身尚健,吾乡风物胜匡庐。dàn dé cóng jīn shēn shàng jiàn,wú xiāng fēng wù shèng kuāng lú。

和徐叔子用林宗易韵见示

陈傅良

相过风雨独何欤,校酒论文已不如。xiāng guò fēng yǔ dú hé yú,xiào jiǔ lùn wén yǐ bù rú。
方信深交相恋缪,却因衰退更踌躇。fāng xìn shēn jiāo xiāng liàn móu,què yīn shuāi tuì gèng chóu chú。
吟生池草书成束,饮落檐花醉堕车。yín shēng chí cǎo shū chéng shù,yǐn luò yán huā zuì duò chē。
明日待随公等去,我头应始自今梳。míng rì dài suí gōng děng qù,wǒ tóu yīng shǐ zì jīn shū。

和徐叔子劝农韵呈留宰

陈傅良

亲从蓑笠问饥寒,赴愬人人得犯颜。qīn cóng suō lì wèn jī hán,fù sù rén rén dé fàn yán。
更向棠阴聊憩茇,要令粒食共鲜艰。gèng xiàng táng yīn liáo qì bá,yào lìng lì shí gòng xiān jiān。
身归雨露司存后,诗在山川刻画间。shēn guī yǔ lù sī cún hòu,shī zài shān chuān kè huà jiān。
饱饭之馀能细和,止斋应有几年闲。bǎo fàn zhī yú néng xì hé,zhǐ zhāi yīng yǒu jǐ nián xián。

赴留宰宝坛之集因和蕃叟弟赵园韵

陈傅良

一枝才放前村雪,一线初开爱日天。yī zhī cái fàng qián cūn xuě,yī xiàn chū kāi ài rì tiān。
潘县风流凡五客,赵园名字亦千年。pān xiàn fēng liú fán wǔ kè,zhào yuán míng zì yì qiān nián。
可无能赋如难弟,恨不曾来有尉仙。kě wú néng fù rú nán dì,hèn bù céng lái yǒu wèi xiān。
待得中兴用循吏,更于此地设离筵。dài dé zhōng xīng yòng xún lì,gèng yú cǐ dì shè lí yán。

游云顶院和徐叔子韵

陈傅良

老大生憎儿女态,更无春怨与秋悲。lǎo dà shēng zēng ér nǚ tài,gèng wú chūn yuàn yǔ qiū bēi。
略将杯酌随宜具,剩有溪山取次嬉。lüè jiāng bēi zhuó suí yí jù,shèng yǒu xī shān qǔ cì xī。
爱客不妨兼泛泛,论文何苦太奇奇。ài kè bù fáng jiān fàn fàn,lùn wén hé kǔ tài qí qí。
况曾窥得尊生术,通昔蒲团日一炊。kuàng céng kuī dé zūn shēng shù,tōng xī pú tuán rì yī chuī。

寿薛象先

陈傅良

萧然山泽一臞仙,故被声名绊俊躔。xiāo rán shān zé yī qú xiān,gù bèi shēng míng bàn jùn chán。
只为春秋同社燕,遂归风雨对床眠。zhǐ wèi chūn qiū tóng shè yàn,suì guī fēng yǔ duì chuáng mián。
中年曾未须眉白,尽日全无车马喧。zhōng nián céng wèi xū méi bái,jǐn rì quán wú chē mǎ xuān。
我有寿觞谁与共,会昌湖上钓鱼船。wǒ yǒu shòu shāng shuí yǔ gòng,huì chāng hú shàng diào yú chuán。

寿潘省之

陈傅良

泛水浅红荷十里,蔽云浓绿木千章。fàn shuǐ qiǎn hóng hé shí lǐ,bì yún nóng lǜ mù qiān zhāng。
旁无俗子山居巷,中有臞仙一瓣香。páng wú sú zi shān jū xiàng,zhōng yǒu qú xiān yī bàn xiāng。
今夕还知是何夕,吾乡终胜似他乡。jīn xī hái zhī shì hé xī,wú xiāng zhōng shèng shì tā xiāng。
双凫便合青冥上,笑看儿孙乐未央。shuāng fú biàn hé qīng míng shàng,xiào kàn ér sūn lè wèi yāng。

丁巳寿国举兄

陈傅良

岁自为诗岁自赓,愁无新思思还生。suì zì wèi shī suì zì gēng,chóu wú xīn sī sī hái shēng。
更从今闰书初伏,待看何年值后庚。gèng cóng jīn rùn shū chū fú,dài kàn hé nián zhí hòu gēng。
汉网疏如天地阔,奎文下与水云平。hàn wǎng shū rú tiān dì kuò,kuí wén xià yǔ shuǐ yún píng。
弟兄长健贫何病,判解金龟当一酲。dì xiōng zhǎng jiàn pín hé bìng,pàn jiě jīn guī dāng yī chéng。