古诗词

赠石时亨

陈傅良

要是同根本,应须识等差。yào shì tóng gēn běn,yīng xū shí děng chà。
六经无剩语,百氏自名家。liù jīng wú shèng yǔ,bǎi shì zì míng jiā。
日落山含斗,潮回浦见沙。rì luò shān hán dòu,cháo huí pǔ jiàn shā。
了知来往意,万古一生涯。le zhī lái wǎng yì,wàn gǔ yī shēng yá。

陈傅良

宋温州瑞安人,字君举,号止斋。以文擅当世,师事郑伯熊、薛季宣,与张栻、吕祖谦友善。孝宗乾道八年进士。累官通判福州累官至吏部员外郎。轮对极言以爱惜民力为本。光宗绍熙四年以起居舍人兼权中书舍人。宁宗即位,召为中书舍人兼侍读,直学士院,同实录院修撰。终宝谟阁待制。卒谥文节。为学自三代、秦汉以下靡不研究。有《诗解诂》、《周礼说》、《春秋后传》、《建隆编》、《止斋集》等。 陈傅良的作品>>

猜您喜欢

挽薛季益尚书

陈傅良

遍试江淮声藉藉,久劳荆蜀鬓苍苍。biàn shì jiāng huái shēng jí jí,jiǔ láo jīng shǔ bìn cāng cāng。
同时半已登槐棘,卒岁才能足稻粱。tóng shí bàn yǐ dēng huái jí,zú suì cái néng zú dào liáng。
遗稿不为他日计,佳城尚及此丘藏。yí gǎo bù wèi tā rì jì,jiā chéng shàng jí cǐ qiū cáng。
岂无后作多文胜,今我怀人泪欲滂。qǐ wú hòu zuò duō wén shèng,jīn wǒ huái rén lèi yù pāng。

挽薛季益尚书

陈傅良

州里谁如此达尊,户庭深静最情敦。zhōu lǐ shuí rú cǐ dá zūn,hù tíng shēn jìng zuì qíng dūn。
不将尺牍通当路,却枉扁舟访杜门。bù jiāng chǐ dú tōng dāng lù,què wǎng biǎn zhōu fǎng dù mén。
每见色温如有属,欲书心愧不能言。měi jiàn sè wēn rú yǒu shǔ,yù shū xīn kuì bù néng yán。
从今若祭枌榆社,好配横塘两献樽。cóng jīn ruò jì fén yú shè,hǎo pèi héng táng liǎng xiàn zūn。

挽林承信

陈傅良

重交宁问田安在,急义固于官不知。zhòng jiāo níng wèn tián ān zài,jí yì gù yú guān bù zhī。
膴仕幸多花萼好,幽栖宜与竹林期。hū shì xìng duō huā è hǎo,yōu qī yí yǔ zhú lín qī。
床头周易吾将老,案上楞严晚得师。chuáng tóu zhōu yì wú jiāng lǎo,àn shàng léng yán wǎn dé shī。
此意自应天予后,峄阳未琢长孙枝。cǐ yì zì yīng tiān yǔ hòu,yì yáng wèi zuó zhǎng sūn zhī。

挽张材卿知郡

陈傅良

貂蝉不逮老端明,世济谁如好弟兄。diāo chán bù dǎi lǎo duān míng,shì jì shuí rú hǎo dì xiōng。
能著青衫偕计吏,却将白发去边城。néng zhù qīng shān xié jì lì,què jiāng bái fā qù biān chéng。
夜魂俄断凝香寝,秋泪仍兼曳履声。yè hún é duàn níng xiāng qǐn,qiū lèi réng jiān yè lǚ shēng。
万石君家同一传,嗣书应更有公卿。wàn shí jūn jiā tóng yī chuán,sì shū yīng gèng yǒu gōng qīng。

挽尤延之尚书

陈傅良

自为师说竟谁宗,每事持平属此翁。zì wèi shī shuō jìng shuí zōng,měi shì chí píng shǔ cǐ wēng。
有志政须名节是,斯文非独语言工。yǒu zhì zhèng xū míng jié shì,sī wén fēi dú yǔ yán gōng。
要令举世人材出,合在前朝行辈中。yào lìng jǔ shì rén cái chū,hé zài qián cháo xíng bèi zhōng。
安得长年留把柁,后来各与一帆风。ān dé zhǎng nián liú bǎ duò,hòu lái gè yǔ yī fān fēng。

挽尤延之尚书

陈傅良

宿留江湖长子孙,行藏节节耐人看。sù liú jiāng hú zhǎng zi sūn,xíng cáng jié jié nài rén kàn。
及为侍从身垂老,欲试平生事转难。jí wèi shì cóng shēn chuí lǎo,yù shì píng shēng shì zhuǎn nán。
书就仅题前太史,功成方记旧甘盘。shū jiù jǐn tí qián tài shǐ,gōng chéng fāng jì jiù gān pán。
令人长恨经纶意,历事三朝见一斑。lìng rén zhǎng hèn jīng lún yì,lì shì sān cháo jiàn yī bān。

挽尤延之尚书

陈傅良

向来诸老独岿然,羸不胜衣万事便。xiàng lái zhū lǎo dú kuī rán,léi bù shèng yī wàn shì biàn。
灯下细书批敕字,雪边先著趁朝鞭。dēng xià xì shū pī chì zì,xuě biān xiān zhù chèn cháo biān。
岂应无故令身健,却止功名与世传。qǐ yīng wú gù lìng shēn jiàn,què zhǐ gōng míng yǔ shì chuán。
遗奏定留封禅稿,凭谁吹送九重天。yí zòu dìng liú fēng chán gǎo,píng shuí chuī sòng jiǔ zhòng tiān。

挽尤延之尚书

陈傅良

壮岁从游两鬓霜,重来函丈各堪伤。zhuàng suì cóng yóu liǎng bìn shuāng,zhòng lái hán zhàng gè kān shāng。
那知卒业今无及,极悔论心昨未尝。nà zhī zú yè jīn wú jí,jí huǐ lùn xīn zuó wèi cháng。
相约归期须次第,独存病骨更凄凉。xiāng yuē guī qī xū cì dì,dú cún bìng gǔ gèng qī liáng。
他年赖有门生记,托在碑阴永不忘。tā nián lài yǒu mén shēng jì,tuō zài bēi yīn yǒng bù wàng。

悼杨休甫

陈傅良

袖手旁观一世馀,元非亲物亦非疏。xiù shǒu páng guān yī shì yú,yuán fēi qīn wù yì fēi shū。
酒边每事如人意,灯下通宵读我书。jiǔ biān měi shì rú rén yì,dēng xià tōng xiāo dú wǒ shū。
学到庄骚才止此,生逢周汉定何如。xué dào zhuāng sāo cái zhǐ cǐ,shēng féng zhōu hàn dìng hé rú。
西州相识无遗恨,独恨无从掺子祛。xī zhōu xiāng shí wú yí hèn,dú hèn wú cóng càn zi qū。

挽宋岩老参议

陈傅良

居然是是亦非非,错处稠中定不疑。jū rán shì shì yì fēi fēi,cuò chù chóu zhōng dìng bù yí。
万事过人旁袖手,一生从众自观颐。wàn shì guò rén páng xiù shǒu,yī shēng cóng zhòng zì guān yí。
肯为壮县虽尝试,略见周行已逆知。kěn wèi zhuàng xiàn suī cháng shì,lüè jiàn zhōu xíng yǐ nì zhī。
尽日杜门佳客至,小槽亲校酒醇漓。jǐn rì dù mén jiā kè zhì,xiǎo cáo qīn xiào jiǔ chún lí。

挽宋岩老参议

陈傅良

少小修藏近市朝,亦非着意混渔樵。shǎo xiǎo xiū cáng jìn shì cháo,yì fēi zhe yì hùn yú qiáo。
不为御寇犹争席,好说渊明更折腰。bù wèi yù kòu yóu zhēng xí,hǎo shuō yuān míng gèng zhé yāo。
一饭重违凡子约,千金终却故人招。yī fàn zhòng wéi fán zi yuē,qiān jīn zhōng què gù rén zhāo。
送车几两交相唁,我独难忘最久要。sòng chē jǐ liǎng jiāo xiāng yàn,wǒ dú nán wàng zuì jiǔ yào。

挽刘端木司户

陈傅良

十年共语昨来非,长忆初年握手时。shí nián gòng yǔ zuó lái fēi,zhǎng yì chū nián wò shǒu shí。
身世自怜心炯炯,功名犹恐论卑卑。shēn shì zì lián xīn jiǒng jiǒng,gōng míng yóu kǒng lùn bēi bēi。
民彝亘古非芜没,学者如公好器资。mín yí gèn gǔ fēi wú méi,xué zhě rú gōng hǎo qì zī。
缓辔徐行逢九轨,可堪倏忽九原悲。huǎn pèi xú xíng féng jiǔ guǐ,kě kān shū hū jiǔ yuán bēi。

和孙伟卿杂言十章

陈傅良

万事如浮云,可玩不可有。wàn shì rú fú yún,kě wán bù kě yǒu。
三年刻一叶,未就骨已朽。sān nián kè yī yè,wèi jiù gǔ yǐ xiǔ。

和孙伟卿杂言十章

陈傅良

可怜负薪子,误有廊庙志。kě lián fù xīn zi,wù yǒu láng miào zhì。
出门欲何之,马拙车未试。chū mén yù hé zhī,mǎ zhuō chē wèi shì。

和孙伟卿杂言十章

陈傅良

一饭腹果然,身外百不须。yī fàn fù guǒ rán,shēn wài bǎi bù xū。
深知饥方朔,不似饱侏儒。shēn zhī jī fāng shuò,bù shì bǎo zhū rú。