古诗词

千人石

方惟深

生公天人师,讲法花雨堕。shēng gōng tiān rén shī,jiǎng fǎ huā yǔ duò。
当时听法众,片石千人坐。dāng shí tīng fǎ zhòng,piàn shí qiān rén zuò。
山祇常护持,山鸟不敢污。shān qí cháng hù chí,shān niǎo bù gǎn wū。
野人心茫然,傲荡多酒过。yě rén xīn máng rán,ào dàng duō jiǔ guò。
醉来不肯归,石上看云卧。zuì lái bù kěn guī,shí shàng kàn yún wò。

方惟深

宋兴化军莆田人,徙居长洲,字子通。方龟年子。早通经学,尤工于诗,为乡贡第一。后举进士不第,即弃去,躬耕田间,闲则读书。徽宗崇宁四年以遗逸荐,为兴化军助教。所为诗精诣警绝,甚为王安石所称赏。有《方秘校集》。 方惟深的作品>>

猜您喜欢

题公权壁

方惟深

绕舍清阴白昼寒,野情晴喜到门阑。rào shě qīng yīn bái zhòu hán,yě qíng qíng xǐ dào mén lán。
陶潜岁计惟栽菊,楚客家风只种兰。táo qián suì jì wéi zāi jú,chǔ kè jiā fēng zhǐ zhǒng lán。
雨过落花粘履舄,日长轻絮点杯盘。yǔ guò luò huā zhān lǚ xì,rì zhǎng qīng xù diǎn bēi pán。
明年官满君须去,此地应难得此欢。míng nián guān mǎn jūn xū qù,cǐ dì yīng nán dé cǐ huān。

过黯淡滩

方惟深

溪流怪石碍通津,一一操舟若有神。xī liú guài shí ài tōng jīn,yī yī cāo zhōu ruò yǒu shén。
自是世间无妙手,古来何事不由人。zì shì shì jiān wú miào shǒu,gǔ lái hé shì bù yóu rén。

绝句

方惟深

多年不见玉川翁,今日相逢小榭东。duō nián bù jiàn yù chuān wēng,jīn rì xiāng féng xiǎo xiè dōng。
依旧清凉无长物,只馀松桧养秋风。yī jiù qīng liáng wú zhǎng wù,zhǐ yú sōng guì yǎng qiū fēng。

谒荆公不遇

方惟深

春江渺渺抱墙流,烟草茸茸一片愁。chūn jiāng miǎo miǎo bào qiáng liú,yān cǎo rōng rōng yī piàn chóu。
吹尽柳花人不见,青旗催日下城头。chuī jǐn liǔ huā rén bù jiàn,qīng qí cuī rì xià chéng tóu。

古柏

方惟深

四边乔木尽儿孙,曾见吴宫几度春。sì biān qiáo mù jǐn ér sūn,céng jiàn wú gōng jǐ dù chūn。
若使当时成大厦,也应随例作埃尘。ruò shǐ dāng shí chéng dà shà,yě yīng suí lì zuò āi chén。

方惟深

剪水飞花着地干,世间颜色比应难。jiǎn shuǐ fēi huā zhe dì gàn,shì jiān yán sè bǐ yīng nán。
谢家儿女空才思,只作因风柳絮看。xiè jiā ér nǚ kōng cái sī,zhǐ zuò yīn fēng liǔ xù kàn。

舟下建溪

方惟深

客航收浦月黄昏,野店无灯欲闭门。kè háng shōu pǔ yuè huáng hūn,yě diàn wú dēng yù bì mén。
倒出岸汀枫半死,系舟犹有去年痕。dào chū àn tīng fēng bàn sǐ,xì zhōu yóu yǒu qù nián hén。

游园不遇主人题壁

方惟深

何年突兀庭前石,昔日何人种松柏。hé nián tū wù tíng qián shí,xī rì hé rén zhǒng sōng bǎi。
乘兴闲来就榻眠,一枕春风君莫惜。chéng xīng xián lái jiù tà mián,yī zhěn chūn fēng jūn mò xī。
城西今古阳山色,城中谁有千年宅。chéng xī jīn gǔ yáng shān sè,chéng zhōng shuí yǒu qiān nián zhái。
往来何必见主人,主人自是亭中客。wǎng lái hé bì jiàn zhǔ rén,zhǔ rén zì shì tíng zhōng kè。

虎丘

方惟深

晋人事高旷,所得多奇僻。jìn rén shì gāo kuàng,suǒ dé duō qí pì。
云岩佛子庐,曾为二王宅。yún yán fú zi lú,céng wèi èr wáng zhái。
当时盘乐地,俯仰成今昔。dāng shí pán lè dì,fǔ yǎng chéng jīn xī。
林泉亦余好,徘徊想遗迹。lín quán yì yú hǎo,pái huái xiǎng yí jì。
那知非昔人,复作登临客。nà zhī fēi xī rén,fù zuò dēng lín kè。

剑池

方惟深

云崖倚天开,苍渊下澄澈。yún yá yǐ tiān kāi,cāng yuān xià chéng chè。
世传灵剑飞,山石千丈裂。shì chuán líng jiàn fēi,shān shí qiān zhàng liè。
神踪去不返,今作蛟龙穴。shén zōng qù bù fǎn,jīn zuò jiāo lóng xué。
是非漭难诰,岁久多异说。shì fēi mǎng nán gào,suì jiǔ duō yì shuō。
惟当清夜来,静赏潭上月。wéi dāng qīng yè lái,jìng shǎng tán shàng yuè。

都下寄友人叶褧之

方惟深

朝车皆有从,暮辙各有投。cháo chē jiē yǒu cóng,mù zhé gè yǒu tóu。
茫茫声利区,贱客难独留。máng máng shēng lì qū,jiàn kè nán dú liú。
岂无平生交,音容杳南州。qǐ wú píng shēng jiāo,yīn róng yǎo nán zhōu。
幽怀欲有诉,寤寐不可求。yōu huái yù yǒu sù,wù mèi bù kě qiú。
追我夙昔欢,负子今日游。zhuī wǒ sù xī huān,fù zi jīn rì yóu。
勉矣尚有适,所困非所羞。miǎn yǐ shàng yǒu shì,suǒ kùn fēi suǒ xiū。
2612