古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

雪后东园午望

杨万里

天色轻阴小霁中,昼眠初醒未惺松。tiān sè qīng yīn xiǎo jì zhōng,zhòu mián chū xǐng wèi xīng sōng。
梅横破屋无多雪,云放东山第一峰。méi héng pò wū wú duō xuě,yún fàng dōng shān dì yī fēng。
不道风光亏此老,将何功业答残冬。bù dào fēng guāng kuī cǐ lǎo,jiāng hé gōng yè dá cán dōng。
土羔菜甲鹅儿酒,醉入梅林化作蜂。tǔ gāo cài jiǎ é ér jiǔ,zuì rù méi lín huà zuò fēng。

玉盘盂

杨万里

旁招近侍自江都,两岁何曾见国姝。páng zhāo jìn shì zì jiāng dōu,liǎng suì hé céng jiàn guó shū。
看尽满栏红芍药,只消一朵玉盘盂。kàn jǐn mǎn lán hóng sháo yào,zhǐ xiāo yī duǒ yù pán yú。
水精淡白非真色,珠璧空明得似无。shuǐ jīng dàn bái fēi zhēn sè,zhū bì kōng míng dé shì wú。
欲比此花无可比,且云冰骨雪肌肤。yù bǐ cǐ huā wú kě bǐ,qiě yún bīng gǔ xuě jī fū。

上巳日周丞相少保来访敝庐留诗为赠和谢

杨万里

相国来临处士家,山间草木也光华。xiāng guó lái lín chù shì jiā,shān jiān cǎo mù yě guāng huá。
高轩行李能过李,小队寻花到浣花。gāo xuān xíng lǐ néng guò lǐ,xiǎo duì xún huā dào huàn huā。
留赠新诗光夺月,端令老子气成霞。liú zèng xīn shī guāng duó yuè,duān lìng lǎo zi qì chéng xiá。
无论藏弆传诒厥,拈向田夫野老夸。wú lùn cáng jǔ chuán yí jué,niān xiàng tián fū yě lǎo kuā。

东园新种桃李,结子成阴,喜而赋之

杨万里

桃李今春胜去春,添新换旧却重新。táo lǐ jīn chūn shèng qù chūn,tiān xīn huàn jiù què zhòng xīn。
冥搜奇特根窠底,妙简团栾树子匀。míng sōu qí tè gēn kē dǐ,miào jiǎn tuán luán shù zi yún。
移处带花非差事,登时著子亦娱人。yí chù dài huā fēi chà shì,dēng shí zhù zi yì yú rén。
坡云十载方成荫,未解诚斋别有神。pō yún shí zài fāng chéng yīn,wèi jiě chéng zhāi bié yǒu shén。

初夏即事

杨万里

旋作东陂已水声,才经急雨恰新晴。xuán zuò dōng bēi yǐ shuǐ shēng,cái jīng jí yǔ qià xīn qíng。
提壶醒眼看人醉,布谷催农不自耕。tí hú xǐng yǎn kàn rén zuì,bù gǔ cuī nóng bù zì gēng。
一似老夫堪笑死,万方口业拙谋生。yī shì lǎo fū kān xiào sǐ,wàn fāng kǒu yè zhuō móu shēng。
嘲红侮绿成何事,自古诗人没十成。cháo hóng wǔ lǜ chéng hé shì,zì gǔ shī rén méi shí chéng。

寄陆务观

杨万里

君居东浙我江西,镜里新添几缕丝。jūn jū dōng zhè wǒ jiāng xī,jìng lǐ xīn tiān jǐ lǚ sī。
花落六回疏信息,月明千里两相思。huā luò liù huí shū xìn xī,yuè míng qiān lǐ liǎng xiāng sī。
不应李杜翻鲸海,更羡夔龙集凤池。bù yīng lǐ dù fān jīng hǎi,gèng xiàn kuí lóng jí fèng chí。
道是樊川轻薄杀,犹将万户比千诗。dào shì fán chuān qīng báo shā,yóu jiāng wàn hù bǐ qiān shī。

喜雨

杨万里

欲知一雨惬群情,听取溪流动地声。yù zhī yī yǔ qiè qún qíng,tīng qǔ xī liú dòng dì shēng。
风乱万畴青锦褥,云摩千嶂翠瑶屏。fēng luàn wàn chóu qīng jǐn rù,yún mó qiān zhàng cuì yáo píng。
行人隔水遥相语,立鹭摧枝忽自惊。xíng rén gé shuǐ yáo xiāng yǔ,lì lù cuī zhī hū zì jīng。
岁岁只愁炊与酿,今愁无甑更无瓶。suì suì zhǐ chóu chuī yǔ niàng,jīn chóu wú zèng gèng wú píng。

夏夜诚斋望月

杨万里

山居道是没空庭,不道诚斋敞更明。shān jū dào shì méi kōng tíng,bù dào chéng zhāi chǎng gèng míng。
万里青天元是水,半轮皎月忽成冰。wàn lǐ qīng tiān yuán shì shuǐ,bàn lún jiǎo yuè hū chéng bīng。
只今夏热已如此,若到秋高何似生。zhǐ jīn xià rè yǐ rú cǐ,ruò dào qiū gāo hé shì shēng。
玉兔素娥兼老子,三家一样雪鬅鬙。yù tù sù é jiān lǎo zi,sān jiā yī yàng xuě péng sēng。

跋萧彦毓梅坡诗集

杨万里

西昌有客学南昌,衣钵真传快阁旁。xī chāng yǒu kè xué nán chāng,yī bō zhēn chuán kuài gé páng。
坡底诗人梅底醉,花为句子蕊为章。pō dǐ shī rén méi dǐ zuì,huā wèi jù zi ruǐ wèi zhāng。
想渠蹋月枝枝瘦,赠我盈编字字香。xiǎng qú tà yuè zhī zhī shòu,zèng wǒ yíng biān zì zì xiāng。
若画江西后宗派,不愁禽贼不禽王。ruò huà jiāng xī hòu zōng pài,bù chóu qín zéi bù qín wáng。

六月将晦夜出凝归门

杨万里

暑里街头可久停,今宵无月也宵征。shǔ lǐ jiē tóu kě jiǔ tíng,jīn xiāo wú yuè yě xiāo zhēng。
一天星点明归路,十里荷香送出城。yī tiān xīng diǎn míng guī lù,shí lǐ hé xiāng sòng chū chéng。
山轿声声柔橹紧,葛衣眼眼野风清。shān jiào shēng shēng róu lǔ jǐn,gé yī yǎn yǎn yě fēng qīng。
五更月出还家了,不早相期作伴行。wǔ gèng yuè chū hái jiā le,bù zǎo xiāng qī zuò bàn xíng。

秋凉晚酌

杨万里

寄老山林度懒残,新秋又是一年年。jì lǎo shān lín dù lǎn cán,xīn qiū yòu shì yī nián nián。
青编翠竹风窗月,白酒红蕖水槛天。qīng biān cuì zhú fēng chuāng yuè,bái jiǔ hóng qú shuǐ kǎn tiān。
暑欲谢时偏更毒,侬当醉后恕渠颠。shǔ yù xiè shí piān gèng dú,nóng dāng zuì hòu shù qú diān。
者稀尚隔来年在,且釂今宵药玉船。zhě xī shàng gé lái nián zài,qiě jiào jīn xiāo yào yù chuán。

荷池观鱼

杨万里

截山剜沼贮泉流,旋种鯈鱼绝善游。jié shān wān zhǎo zhù quán liú,xuán zhǒng tiáo yú jué shàn yóu。
细数未齐还已乱,群嬉半没忽全浮。xì shù wèi qí hái yǐ luàn,qún xī bàn méi hū quán fú。
荷钱荇带来复去,雪片银花稀却稠。hé qián xìng dài lái fù qù,xuě piàn yín huā xī què chóu。
我乐自知鱼似我,何缘惠子会庄周。wǒ lè zì zhī yú shì wǒ,hé yuán huì zi huì zhuāng zhōu。

十六日夜再同子文巨济李叔粲南溪步月

杨万里

际晚溪游暮欲归,追凉逐胜却成迟。jì wǎn xī yóu mù yù guī,zhuī liáng zhú shèng què chéng chí。
月如醉眼生红晕,山作愁眉带淡姿。yuè rú zuì yǎn shēng hóng yūn,shān zuò chóu méi dài dàn zī。
天下无人闲似我,秋边有句说从谁。tiān xià wú rén xián shì wǒ,qiū biān yǒu jù shuō cóng shuí。
弟兄一再更相送,行到更深笑不知。dì xiōng yī zài gèng xiāng sòng,xíng dào gèng shēn xiào bù zhī。

重九前四日昼睡独觉

杨万里

睡思初酣过午强,起来四顾已斜阳。shuì sī chū hān guò wǔ qiáng,qǐ lái sì gù yǐ xié yáng。
添糊窗隔无风气,旋晒衣裘有日香。tiān hú chuāng gé wú fēng qì,xuán shài yī qiú yǒu rì xiāng。
旧雨不来从草绿,新丰独酌又花黄。jiù yǔ bù lái cóng cǎo lǜ,xīn fēng dú zhuó yòu huā huáng。
去年重九穷忙过,可遣今年更作忙。qù nián zhòng jiǔ qióng máng guò,kě qiǎn jīn nián gèng zuò máng。

诗人王季廉挽诗

杨万里

手探卢溪颔下珠,词林再啸老於菟。shǒu tàn lú xī hàn xià zhū,cí lín zài xiào lǎo yú tú。
不餐烟火惟存骨,吟杀江山失却须。bù cān yān huǒ wéi cún gǔ,yín shā jiāng shān shī què xū。
锦里莺花馀故宅,灞桥风雪入新图。jǐn lǐ yīng huā yú gù zhái,bà qiáo fēng xuě rù xīn tú。
只今醉卧长松下,犹要熊儿捉辔无。zhǐ jīn zuì wò zhǎng sōng xià,yóu yào xióng ér zhuō pèi wú。