古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

新晴东园晚步二首

杨万里

忙里清流也带尘,闲中底物不长新。máng lǐ qīng liú yě dài chén,xián zhōng dǐ wù bù zhǎng xīn。
水将树影挥空帚,枫换秋容作好春。shuǐ jiāng shù yǐng huī kōng zhǒu,fēng huàn qiū róng zuò hǎo chūn。
自是不归归便得,老来下笔笔如神。zì shì bù guī guī biàn dé,lǎo lái xià bǐ bǐ rú shén。
莺花煎煼无虚日,贱相诚斋一老人。yīng huā jiān chǎo wú xū rì,jiàn xiāng chéng zhāi yī lǎo rén。

冬至霜晴

杨万里

油帘雪白日华红,老子良图策隽功。yóu lián xuě bái rì huá hóng,lǎo zi liáng tú cè juàn gōng。
自晒绵裘并衲裤,谁知衣桁是薰笼。zì shài mián qiú bìng nà kù,shuí zhī yī héng shì xūn lóng。
绝怜寒菊枯根底,留得残霜过日中。jué lián hán jú kū gēn dǐ,liú dé cán shuāng guò rì zhōng。
旧说冬乾年定湿,试将今岁试南翁。jiù shuō dōng qián nián dìng shī,shì jiāng jīn suì shì nán wēng。

朱伯勤同子文弟幼楚侄来访书事

杨万里

板桥再葺岸头横,茅屋新添树外明。bǎn qiáo zài qì àn tóu héng,máo wū xīn tiān shù wài míng。
山势追回一溪水,波光飞到万花亭。shān shì zhuī huí yī xī shuǐ,bō guāng fēi dào wàn huā tíng。
沉烟久冷炉犹馥,帘子闲垂脚自平。chén yān jiǔ lěng lú yóu fù,lián zi xián chuí jiǎo zì píng。
坐看千林总黄落,只馀兰蕙向人青。zuò kàn qiān lín zǒng huáng luò,zhǐ yú lán huì xiàng rén qīng。

晓行东园

杨万里

霜后前林一向疏,丹枫落尽况黄梧。shuāng hòu qián lín yī xiàng shū,dān fēng luò jǐn kuàng huáng wú。
犯寒侵早看残菊,怕热平生不拥炉。fàn hán qīn zǎo kàn cán jú,pà rè píng shēng bù yōng lú。
老眼读书长作睡,病身得酒忽全苏。lǎo yǎn dú shū zhǎng zuò shuì,bìng shēn dé jiǔ hū quán sū。
好诗排闼来寻我,一字何曾撚白须。hǎo shī pái tà lái xún wǒ,yī zì hé céng niǎn bái xū。

至后十日雪中观梅

杨万里

小树梅花彻夜开,侵晨雪片趁花回。xiǎo shù méi huā chè yè kāi,qīn chén xuě piàn chèn huā huí。
即非雪片催梅发,却是梅花唤雪来。jí fēi xuě piàn cuī méi fā,què shì méi huā huàn xuě lái。
琪树横枝吹脑子,玉妃乘月上瑶台。qí shù héng zhī chuī nǎo zi,yù fēi chéng yuè shàng yáo tái。
世间除却梅梢雪,便是冰霜也带埃。shì jiān chú què méi shāo xuě,biàn shì bīng shuāng yě dài āi。

走笔送赵正则司户来访归觐亲庭

杨万里

捧檄亲庭归帽斜,肯临破屋玉川家。pěng xí qīn tíng guī mào xié,kěn lín pò wū yù chuān jiā。
小留诗客三杯酒,试看山园几处花。xiǎo liú shī kè sān bēi jiǔ,shì kàn shān yuán jǐ chù huā。
君到东湖与南浦,时当芍药替金沙。jūn dào dōng hú yǔ nán pǔ,shí dāng sháo yào tì jīn shā。
却来书满参卿考,径泛银河犯斗槎。què lái shū mǎn cān qīng kǎo,jìng fàn yín hé fàn dòu chá。

观社

杨万里

作社朝祠有足观,山农祈福更迎年。zuò shè cháo cí yǒu zú guān,shān nóng qí fú gèng yíng nián。
忽然箫鼓来何处,走杀儿童最可怜。hū rán xiāo gǔ lái hé chù,zǒu shā ér tóng zuì kě lián。
虎面豹头时自顾,野讴市舞各争妍。hǔ miàn bào tóu shí zì gù,yě ōu shì wǔ gè zhēng yán。
王侯将相饶尊贵,不博渠侬一饷癫。wáng hóu jiāng xiāng ráo zūn guì,bù bó qú nóng yī xiǎng diān。

寄题儋耳东坡故居尊贤堂太守谭景先所作二首

杨万里

东坡无地顿危身,天赐黎山活逐臣。dōng pō wú dì dùn wēi shēn,tiān cì lí shān huó zhú chén。
万里鲸波隔希奭,千年桂酒吊灵均。wàn lǐ jīng bō gé xī shì,qiān nián guì jiǔ diào líng jūn。
精忠塞得乾坤破,日月伴渠文字新。jīng zhōng sāi dé qián kūn pò,rì yuè bàn qú wén zì xīn。
祇个短檐高屋帽,青莲未是谪仙人。qí gè duǎn yán gāo wū mào,qīng lián wèi shì zhé xiān rén。

寄题儋耳东坡故居尊贤堂太守谭景先所作二首

杨万里

先生初落海南垂,茅屋三间不到伊。xiān shēng chū luò hǎi nán chuí,máo wū sān jiān bù dào yī。
更有高堂悬画像,幸无过客首新诗。gèng yǒu gāo táng xuán huà xiàng,xìng wú guò kè shǒu xīn shī。
古来贤圣皆如此,身后功名属阿谁。gǔ lái xián shèng jiē rú cǐ,shēn hòu gōng míng shǔ ā shuí。
底事百年谭太守,却教宾主不同时。dǐ shì bǎi nián tán tài shǒu,què jiào bīn zhǔ bù tóng shí。

腊前月季

杨万里

只道花无十日红,此花无日不春风。zhǐ dào huā wú shí rì hóng,cǐ huā wú rì bù chūn fēng。
一尖已剥胭脂笔,四破犹包翡翠茸。yī jiān yǐ bō yān zhī bǐ,sì pò yóu bāo fěi cuì rōng。
别有香超桃李外,更同梅斗雪霜中。bié yǒu xiāng chāo táo lǐ wài,gèng tóng méi dòu xuě shuāng zhōng。
折来喜作新年看,忘却今晨是季冬。zhé lái xǐ zuò xīn nián kàn,wàng què jīn chén shì jì dōng。

南溪早春

杨万里

还家五度见春容,长被春容恼病翁。hái jiā wǔ dù jiàn chūn róng,zhǎng bèi chūn róng nǎo bìng wēng。
高柳下来垂处绿,小桃上去末梢红。gāo liǔ xià lái chuí chù lǜ,xiǎo táo shàng qù mò shāo hóng。
卷帘亭馆酣酣日,放杖溪山款款风。juǎn lián tíng guǎn hān hān rì,fàng zhàng xī shān kuǎn kuǎn fēng。
更入新年足新雨,去年未当好时丰。gèng rù xīn nián zú xīn yǔ,qù nián wèi dāng hǎo shí fēng。

春夜无睡思虑纷扰

杨万里

不堪万虑搅中肠,打破愁城入醉乡。bù kān wàn lǜ jiǎo zhōng cháng,dǎ pò chóu chéng rù zuì xiāng。
酒力尽时还又动,春宵短后却成长。jiǔ lì jǐn shí hái yòu dòng,chūn xiāo duǎn hòu què chéng zhǎng。
浮思闲念纷无数,飞絮游丝遍八荒。fú sī xián niàn fēn wú shù,fēi xù yóu sī biàn bā huāng。
看到东窗窗欲白,忽然一梦到羲皇。kàn dào dōng chuāng chuāng yù bái,hū rán yī mèng dào xī huáng。

雪后寄谢济翁材翁联骑来访进退格

杨万里

封胡连璧雨中来,目送归鞍怅独回。fēng hú lián bì yǔ zhōng lái,mù sòng guī ān chàng dú huí。
隐几读书寒入骨,开门落雪皓平阶。yǐn jǐ dú shū hán rù gǔ,kāi mén luò xuě hào píng jiē。
急寻火阁温双手,自唤儿郎共一杯。jí xún huǒ gé wēn shuāng shǒu,zì huàn ér láng gòng yī bēi。
念汝野梅官柳路,地炉松叶买茅柴。niàn rǔ yě méi guān liǔ lù,dì lú sōng yè mǎi máo chái。

送赵宽之排岸之官章贡

杨万里

监河曾赋鹿鸣篇,又奉潘舆上贡川。jiān hé céng fù lù míng piān,yòu fèng pān yú shàng gòng chuān。
五子循环迎一母,十分酌玉祝千年。wǔ zi xún huán yíng yī mǔ,shí fēn zhuó yù zhù qiān nián。
郁孤马祖饶行乐,柿栗来禽肥过拳。yù gū mǎ zǔ ráo xíng lè,shì lì lái qín féi guò quán。
兰膳馀闲翻故纸,曲江早趁燕花边。lán shàn yú xián fān gù zhǐ,qū jiāng zǎo chèn yàn huā biān。

春半雨寒牡丹殊无消息

杨万里

今岁芳菲尽未忙,去年二月牡丹香。jīn suì fāng fēi jǐn wèi máng,qù nián èr yuè mǔ dān xiāng。
寒暄不定春光晚,荣落俱迟花命长。hán xuān bù dìng chūn guāng wǎn,róng luò jù chí huā mìng zhǎng。
才一两朝晴炫野,又三四阵雨鸣廊。cái yī liǎng cháo qíng xuàn yě,yòu sān sì zhèn yǔ míng láng。
鞓红魏紫拳如蕨,而况姚家进御黄。tīng hóng wèi zǐ quán rú jué,ér kuàng yáo jiā jìn yù huáng。