古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

之永和小憩资寿寺

杨万里

石子密铺径,竹茎疏作行。shí zi mì pù jìng,zhú jīng shū zuò xíng。
不缘憩驺仆,几失此山房。bù yuán qì zōu pū,jǐ shī cǐ shān fáng。
佛像看都好,林花静自香。fú xiàng kàn dōu hǎo,lín huā jìng zì xiāng。
未须清兴尽,归更借僧床。wèi xū qīng xīng jǐn,guī gèng jiè sēng chuáng。

和文明主簿叔见寄之韵二首

杨万里

古声弹九寡,妙学足三多。gǔ shēng dàn jiǔ guǎ,miào xué zú sān duō。
十载才重见,百年当几何。shí zài cái zhòng jiàn,bǎi nián dāng jǐ hé。
入州非不肯,出伏即相过。rù zhōu fēi bù kěn,chū fú jí xiāng guò。
安得看云语,金盆仄白河。ān dé kàn yún yǔ,jīn pén zè bái hé。

和文明主簿叔见寄之韵二首

杨万里

黄九陈三外,诸人总解诗。huáng jiǔ chén sān wài,zhū rén zǒng jiě shī。
甘心休作许,苦语竟何为。gān xīn xiū zuò xǔ,kǔ yǔ jìng hé wèi。
所向公同我,何缘样入时。suǒ xiàng gōng tóng wǒ,hé yuán yàng rù shí。
从来大小阮,一笑更谁知。cóng lái dà xiǎo ruǎn,yī xiào gèng shuí zhī。

和济翁见寄之韵二首

杨万里

只有高为累,元无俗可离。zhǐ yǒu gāo wèi lèi,yuán wú sú kě lí。
正缘隔少面,添得许多诗。zhèng yuán gé shǎo miàn,tiān dé xǔ duō shī。
杜老吟边树,山公醉处池。dù lǎo yín biān shù,shān gōng zuì chù chí。
犹须谋一笑,天许又何时。yóu xū móu yī xiào,tiān xǔ yòu hé shí。

和济翁见寄之韵二首

杨万里

四海皆兄弟,何如真弟兄。sì hǎi jiē xiōng dì,hé rú zhēn dì xiōng。
吾今有弟在,眼只为渠横。wú jīn yǒu dì zài,yǎn zhǐ wèi qú héng。
剩欲驱涛壮,犹应倒峡清。shèng yù qū tāo zhuàng,yóu yīng dào xiá qīng。
青春不可又,未欲傍长檠。qīng chūn bù kě yòu,wèi yù bàng zhǎng qíng。

和王才臣再病二首

杨万里

燕外将心远,莺边与耳谋。yàn wài jiāng xīn yuǎn,yīng biān yǔ ěr móu。
如何再卧病,对此两添愁。rú hé zài wò bìng,duì cǐ liǎng tiān chóu。
赤壁还坡老,黄楼只子由。chì bì hái pō lǎo,huáng lóu zhǐ zi yóu。
二苏三赋在,一览病应休。èr sū sān fù zài,yī lǎn bìng yīng xiū。

和王才臣再病二首

杨万里

诗瘦知春瘦,时乖抑命乖。shī shòu zhī chūn shòu,shí guāi yì mìng guāi。
病过三日雨,门掩半扉柴。bìng guò sān rì yǔ,mén yǎn bàn fēi chái。
不面何曾久,于心便有怀。bù miàn hé céng jiǔ,yú xīn biàn yǒu huái。
端能暮出否,溪水减南涯。duān néng mù chū fǒu,xī shuǐ jiǎn nán yá。

昌英叔门外小树木犀早开

杨万里

触鼻无从觅,看林小缀黄。chù bí wú cóng mì,kàn lín xiǎo zhuì huáng。
旋开三两粟,已作十分香。xuán kāi sān liǎng sù,yǐ zuò shí fēn xiāng。
入夜偏相恼,搀先有底忙。rù yè piān xiāng nǎo,chān xiān yǒu dǐ máng。
移床月枝下,坐对略传觞。yí chuáng yuè zhī xià,zuò duì lüè chuán shāng。

和李天麟二首

杨万里

学诗须透脱,信手自孤高。xué shī xū tòu tuō,xìn shǒu zì gū gāo。
衣钵无千古,丘山只一毛。yī bō wú qiān gǔ,qiū shān zhǐ yī máo。
句中池有草,子外目俱蒿。jù zhōng chí yǒu cǎo,zi wài mù jù hāo。
可口端何似,霜螯略带糟。kě kǒu duān hé shì,shuāng áo lüè dài zāo。

和李天麟二首

杨万里

句法天难秘,工夫子但加。jù fǎ tiān nán mì,gōng fū zi dàn jiā。
参时且柏树,悟罢岂桃花。cān shí qiě bǎi shù,wù bà qǐ táo huā。
要共东西王,其如南北涯。yào gòng dōng xī wáng,qí rú nán běi yá。
肯来谈个事,分坐白鸥沙。kěn lái tán gè shì,fēn zuò bái ōu shā。

袁州路遇晴

杨万里

晴意久不果,天容今一新。qíng yì jiǔ bù guǒ,tiān róng jīn yī xīn。
如何半轮日,销却许多云。rú hé bàn lún rì,xiāo què xǔ duō yún。
积雨还休雨,小春真似春。jī yǔ hái xiū yǔ,xiǎo chūn zhēn shì chūn。
客心君莫问,山鸟亦欣欣。kè xīn jūn mò wèn,shān niǎo yì xīn xīn。

将至醴陵

杨万里

行尽崎岖峡,初逢熨帖坡。xíng jǐn qí qū xiá,chū féng yùn tiē pō。
寒从平野有,雨傍远山多。hán cóng píng yě yǒu,yǔ bàng yuǎn shān duō。
也自长沙近,其如此路何。yě zì zhǎng shā jìn,qí rú cǐ lù hé。
披文浑不恶,冻手奈频呵。pī wén hún bù è,dòng shǒu nài pín hē。

见张定叟

杨万里

蜀士冠朝士,最谈苏与张。shǔ shì guān cháo shì,zuì tán sū yǔ zhāng。
少公今是似,相国未应亡。shǎo gōng jīn shì shì,xiāng guó wèi yīng wáng。
黄阁如寒素,青春已老苍。huáng gé rú hán sù,qīng chūn yǐ lǎo cāng。
新功知更进,馀事出文章。xīn gōng zhī gèng jìn,yú shì chū wén zhāng。

宿龙回

杨万里

大熟虚成喜,微生亦可嗟。dà shú xū chéng xǐ,wēi shēng yì kě jiē。
禾头已生耳,雨脚尚如麻。hé tóu yǐ shēng ěr,yǔ jiǎo shàng rú má。
顷者官收米,精于玉绝瑕。qǐng zhě guān shōu mǐ,jīng yú yù jué xiá。
四山云又合,奈尔老农家。sì shān yún yòu hé,nài ěr lǎo nóng jiā。

见张钦夫二首

杨万里

克己今颜子,承家小吕申。kè jǐ jīn yán zi,chéng jiā xiǎo lǚ shēn。
只愁无好手,不道欠斯人。zhǐ chóu wú hǎo shǒu,bù dào qiàn sī rén。
一别时飞几,重来事总新。yī bié shí fēi jǐ,zhòng lái shì zǒng xīn。
祥琴声尚苦,可更话酸辛。xiáng qín shēng shàng kǔ,kě gèng huà suān xīn。