古诗词

谢木韫之舍人分送讲筵赐茶

杨万里

吴绫缝囊染菊水,蛮砂涂印题进字。wú líng fèng náng rǎn jú shuǐ,mán shā tú yìn tí jìn zì。
淳熙锡贡新水芽,天珍误落黄茅地。chún xī xī gòng xīn shuǐ yá,tiān zhēn wù luò huáng máo dì。
故人鸾渚紫微郎,金华讲彻花草香。gù rén luán zhǔ zǐ wēi láng,jīn huá jiǎng chè huā cǎo xiāng。
宣赐龙焙第一纲,殿上走趋明月珰。xuān cì lóng bèi dì yī gāng,diàn shàng zǒu qū míng yuè dāng。
御前啜罢三危露,满袖香烟怀璧去。yù qián chuài bà sān wēi lù,mǎn xiù xiāng yān huái bì qù。
归来拈出两蜿蜒,雷电晦冥惊破柱。guī lái niān chū liǎng wān yán,léi diàn huì míng jīng pò zhù。
北苑龙芽内样新,铜围银范铸琼尘。běi yuàn lóng yá nèi yàng xīn,tóng wéi yín fàn zhù qióng chén。
九天宝月霏五云,玉龙双舞黄金鳞。jiǔ tiān bǎo yuè fēi wǔ yún,yù lóng shuāng wǔ huáng jīn lín。
老夫平生爱煮茗,十年烧穿折脚鼎。lǎo fū píng shēng ài zhǔ míng,shí nián shāo chuān zhé jiǎo dǐng。
下山汲井得甘冷,上山摘芽得苦硬。xià shān jí jǐng dé gān lěng,shàng shān zhāi yá dé kǔ yìng。
何曾梦到龙游窠,何曾梦吃龙芽茶。hé céng mèng dào lóng yóu kē,hé céng mèng chī lóng yá chá。
故人分送玉川子,春风来自玉皇家。gù rén fēn sòng yù chuān zi,chūn fēng lái zì yù huáng jiā。
锻圭椎璧调冰水,烹龙庖凤搜肝髓。duàn guī chuí bì diào bīng shuǐ,pēng lóng páo fèng sōu gān suǐ。
石花紫笋可衙官,赤印白泥牛走尔。shí huā zǐ sǔn kě yá guān,chì yìn bái ní niú zǒu ěr。
故人气味茶样清,故人风骨茶样明。gù rén qì wèi chá yàng qīng,gù rén fēng gǔ chá yàng míng。
开缄不但似见面,叩之咳唾金石声。kāi jiān bù dàn shì jiàn miàn,kòu zhī ké tuò jīn shí shēng。
曲生劝人堕巾帻,睡魔遣我抛书册。qū shēng quàn rén duò jīn zé,shuì mó qiǎn wǒ pāo shū cè。
老夫七碗病未能,一啜犹堪坐秋夕。lǎo fū qī wǎn bìng wèi néng,yī chuài yóu kān zuò qiū xī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

夜离零陵以避同僚追送之劳留二绝简诸友

杨万里

已坐诗臞病更羸,诸公刚欲饯湘湄。yǐ zuò shī qú bìng gèng léi,zhū gōng gāng yù jiàn xiāng méi。
夜浮一叶逃盟去,已被沙鸥圣得知。yè fú yī yè táo méng qù,yǐ bèi shā ōu shèng dé zhī。

夜离零陵以避同僚追送之劳留二绝简诸友

杨万里

思归日日只空言,一棹今真水月间。sī guī rì rì zhǐ kōng yán,yī zhào jīn zhēn shuǐ yuè jiān。
半夜犹闻郡楼鼓,明朝应失永州山。bàn yè yóu wén jùn lóu gǔ,míng cháo yīng shī yǒng zhōu shān。

新居剪茅

杨万里

小筑初开一亩基,晚风散策已相宜。xiǎo zhù chū kāi yī mǔ jī,wǎn fēng sàn cè yǐ xiāng yí。
山童何急催归去,正是凉生月上时。shān tóng hé jí cuī guī qù,zhèng shì liáng shēng yuè shàng shí。

题代度寺

杨万里

一别重来十五年,残僧半在寺依然。yī bié zhòng lái shí wǔ nián,cán sēng bàn zài sì yī rán。
黄杨当日绝低小,已过危檐也可怜。huáng yáng dāng rì jué dī xiǎo,yǐ guò wēi yán yě kě lián。

又题寺后竹亭

杨万里

行尽空房忽画栏,竹光和月入亭寒。xíng jǐn kōng fáng hū huà lán,zhú guāng hé yuè rù tíng hán。
壁间题字知谁句,醉把残灯子细看。bì jiān tí zì zhī shuí jù,zuì bǎ cán dēng zi xì kàn。

初寒

杨万里

欲雨还晴又作阴,添衣已减却重寻。yù yǔ hái qíng yòu zuò yīn,tiān yī yǐ jiǎn què zhòng xún。
绝知不晚新寒到,更用先来破客心。jué zhī bù wǎn xīn hán dào,gèng yòng xiān lái pò kè xīn。

沙溪江亭

杨万里

渔舟竟日不知还,水碓无人也不闲。yú zhōu jìng rì bù zhī hái,shuǐ duì wú rén yě bù xián。
斫却江头一丛柳,当愁无地著江山。zhuó què jiāng tóu yī cóng liǔ,dāng chóu wú dì zhù jiāng shān。

宿张家店壁间有赵民则一绝句云舍策投床睡便浓觉来凉叶动西风惊秋念远无穷意客里知谁此夜同因次其韵

杨万里

督邮不敌客愁浓,那更秋宵一笛风。dū yóu bù dí kè chóu nóng,nà gèng qiū xiāo yī dí fēng。
公子何曾知许事,旷怀也解与人同。gōng zi hé céng zhī xǔ shì,kuàng huái yě jiě yǔ rén tóng。

宿枫平

杨万里

休说江西西路行,东来骨瘦却诗清。xiū shuō jiāng xī xī lù xíng,dōng lái gǔ shòu què shī qīng。
恐缘桂玉疏云子,敢对溪山唤曲生。kǒng yuán guì yù shū yún zi,gǎn duì xī shān huàn qū shēng。

过下梅

杨万里

不特山盘水亦回,溪山信美暇徘徊。bù tè shān pán shuǐ yì huí,xī shān xìn měi xiá pái huái。
行人自趁斜阳急,关得归鸦更苦催。xíng rén zì chèn xié yáng jí,guān dé guī yā gèng kǔ cuī。

赠相士蓑衣道人杜需二首

杨万里

与子生疏有底仇,谈间容易说封侯。yǔ zi shēng shū yǒu dǐ chóu,tán jiān róng yì shuō fēng hóu。
病身更遣冰山倚,野鹤孤云也替愁。bìng shēn gèng qiǎn bīng shān yǐ,yě hè gū yún yě tì chóu。

赠相士蓑衣道人杜需二首

杨万里

坐来小歇过眉拄,客里那能满眼酤。zuò lái xiǎo xiē guò méi zhǔ,kè lǐ nà néng mǎn yǎn gū。
肯脱蓑衣借侬著,鸥边雨外且江湖。kěn tuō suō yī jiè nóng zhù,ōu biān yǔ wài qiě jiāng hú。

谢赵茂甫惠浙曹中笔蜀越薄笺二首

杨万里

公子平生无长物,几研生涯敌玉冰。gōng zi píng shēng wú zhǎng wù,jǐ yán shēng yá dí yù bīng。
二妙端能并送似,便呼毛颖试溪藤。èr miào duān néng bìng sòng shì,biàn hū máo yǐng shì xī téng。

谢赵茂甫惠浙曹中笔蜀越薄笺二首

杨万里

百楮先生十兔尖,心知奇绝敢言贪。bǎi chǔ xiān shēng shí tù jiān,xīn zhī qí jué gǎn yán tān。
诗无好语书仍俗,喜气多多抵得惭。shī wú hǎo yǔ shū réng sú,xǐ qì duō duō dǐ dé cán。

同君俞季永步至普济寺晚泛西湖以归得四绝句

杨万里

阁日微阴不碍晴,杖藜小倦且须行。gé rì wēi yīn bù ài qíng,zhàng lí xiǎo juàn qiě xū xíng。
湖山有意留侬款,约束疏钟未要声。hú shān yǒu yì liú nóng kuǎn,yuē shù shū zhōng wèi yào shēng。