古诗词

谢木韫之舍人分送讲筵赐茶

杨万里

吴绫缝囊染菊水,蛮砂涂印题进字。wú líng fèng náng rǎn jú shuǐ,mán shā tú yìn tí jìn zì。
淳熙锡贡新水芽,天珍误落黄茅地。chún xī xī gòng xīn shuǐ yá,tiān zhēn wù luò huáng máo dì。
故人鸾渚紫微郎,金华讲彻花草香。gù rén luán zhǔ zǐ wēi láng,jīn huá jiǎng chè huā cǎo xiāng。
宣赐龙焙第一纲,殿上走趋明月珰。xuān cì lóng bèi dì yī gāng,diàn shàng zǒu qū míng yuè dāng。
御前啜罢三危露,满袖香烟怀璧去。yù qián chuài bà sān wēi lù,mǎn xiù xiāng yān huái bì qù。
归来拈出两蜿蜒,雷电晦冥惊破柱。guī lái niān chū liǎng wān yán,léi diàn huì míng jīng pò zhù。
北苑龙芽内样新,铜围银范铸琼尘。běi yuàn lóng yá nèi yàng xīn,tóng wéi yín fàn zhù qióng chén。
九天宝月霏五云,玉龙双舞黄金鳞。jiǔ tiān bǎo yuè fēi wǔ yún,yù lóng shuāng wǔ huáng jīn lín。
老夫平生爱煮茗,十年烧穿折脚鼎。lǎo fū píng shēng ài zhǔ míng,shí nián shāo chuān zhé jiǎo dǐng。
下山汲井得甘冷,上山摘芽得苦硬。xià shān jí jǐng dé gān lěng,shàng shān zhāi yá dé kǔ yìng。
何曾梦到龙游窠,何曾梦吃龙芽茶。hé céng mèng dào lóng yóu kē,hé céng mèng chī lóng yá chá。
故人分送玉川子,春风来自玉皇家。gù rén fēn sòng yù chuān zi,chūn fēng lái zì yù huáng jiā。
锻圭椎璧调冰水,烹龙庖凤搜肝髓。duàn guī chuí bì diào bīng shuǐ,pēng lóng páo fèng sōu gān suǐ。
石花紫笋可衙官,赤印白泥牛走尔。shí huā zǐ sǔn kě yá guān,chì yìn bái ní niú zǒu ěr。
故人气味茶样清,故人风骨茶样明。gù rén qì wèi chá yàng qīng,gù rén fēng gǔ chá yàng míng。
开缄不但似见面,叩之咳唾金石声。kāi jiān bù dàn shì jiàn miàn,kòu zhī ké tuò jīn shí shēng。
曲生劝人堕巾帻,睡魔遣我抛书册。qū shēng quàn rén duò jīn zé,shuì mó qiǎn wǒ pāo shū cè。
老夫七碗病未能,一啜犹堪坐秋夕。lǎo fū qī wǎn bìng wèi néng,yī chuài yóu kān zuò qiū xī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

甲子初春即事六首

杨万里

径李浑秾白,山桃半淡红。jìng lǐ hún nóng bái,shān táo bàn dàn hóng。
杏花红又白,非淡亦非秾。xìng huā hóng yòu bái,fēi dàn yì fēi nóng。

甲子初春即事六首

杨万里

只有观书乐,其如病眼何。zhǐ yǒu guān shū lè,qí rú bìng yǎn hé。
但令吾意适,不必卷头多。dàn lìng wú yì shì,bù bì juǎn tóu duō。

甲子初春即事六首

杨万里

骤暖如初夏,通身退裌衣。zhòu nuǎn rú chū xià,tōng shēn tuì jiá yī。
只言寒已去,却等五更归。zhǐ yán hán yǐ qù,què děng wǔ gèng guī。

甲子初春即事六首

杨万里

人怨花迟发,天教暖早催。rén yuàn huā chí fā,tiān jiào nuǎn zǎo cuī。
不知要催落,却道是催开。bù zhī yào cuī luò,què dào shì cuī kāi。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

过雨天犹湿,新晴日尚寒。guò yǔ tiān yóu shī,xīn qíng rì shàng hán。
悬知晓妆好,破雾急来看。xuán zhī xiǎo zhuāng hǎo,pò wù jí lái kàn。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

初日光殊薄,晴梢露正浓。chū rì guāng shū báo,qíng shāo lù zhèng nóng。
真珠妆未稳,更着柳边风。zhēn zhū zhuāng wèi wěn,gèng zhe liǔ biān fēng。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

晚得看花诀,丁宁趁绝晨。wǎn dé kàn huā jué,dīng níng chèn jué chén。
乘他醉眠起,别是一精神。chéng tā zuì mián qǐ,bié shì yī jīng shén。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

四面花光合,一身香雾红。sì miàn huā guāng hé,yī shēn xiāng wù hóng。
忽从霞绮上,跳下锦城中。hū cóng xiá qǐ shàng,tiào xià jǐn chéng zhōng。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

花密无重数,看来眼转迷。huā mì wú zhòng shù,kàn lái yǎn zhuǎn mí。
化为花世界,忘却日东西。huà wèi huā shì jiè,wàng què rì dōng xī。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

外种百来树,中安一小亭。wài zhǒng bǎi lái shù,zhōng ān yī xiǎo tíng。
放眸红未了,红了是天青。fàng móu hóng wèi le,hóng le shì tiān qīng。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

老子侵星起,蜂儿先我忙。lǎo zi qīn xīng qǐ,fēng ér xiān wǒ máng。
渊才无鼻孔,信口道无香。yuān cái wú bí kǒng,xìn kǒu dào wú xiāng。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

除却牡丹了,海棠当亚元。chú què mǔ dān le,hǎi táng dāng yà yuán。
艳超红白外,香在有无间。yàn chāo hóng bái wài,xiāng zài yǒu wú jiān。

寄题袁机仲侍郎殿撰建溪北山四景妙净庵

杨万里

韩子不肯佛,饶操苦出家。hán zi bù kěn fú,ráo cāo kǔ chū jiā。
何如妙净老,紫橐碧莲花。hé rú miào jìng lǎo,zǐ tuó bì lián huā。

寄题袁机仲侍郎殿撰建溪北山四景妙净庵

杨万里

竹国风世界,梅兄雪友朋。zhú guó fēng shì jiè,méi xiōng xuě yǒu péng。
地清无可比,且道玉壶冰。dì qīng wú kě bǐ,qiě dào yù hú bīng。

寄题袁机仲侍郎殿撰建溪北山四景妙净庵

杨万里

银河月外来,玉虹天上落。yín hé yuè wài lái,yù hóng tiān shàng luò。
骑虹弄银河,人间无个乐。qí hóng nòng yín hé,rén jiān wú gè lè。