古诗词

露坐戏嘲星月

杨万里

东生定西归,月岂不识路。dōng shēng dìng xī guī,yuè qǐ bù shí lù。
何须倩长庚,夜夜引行步。hé xū qiàn zhǎng gēng,yè yè yǐn xíng bù。
星住月不行,星行月不住。xīng zhù yuè bù xíng,xīng xíng yuè bù zhù。
无人问阿姊,此事竟谁主。wú rén wèn ā zǐ,cǐ shì jìng shuí zhǔ。
不知听金蟆,无乃由玉兔。bù zhī tīng jīn má,wú nǎi yóu yù tù。
来夜偷此星,看月归何处。lái yè tōu cǐ xīng,kàn yuè guī hé chù。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

村店竹床

杨万里

村店事事无,秋热夜夜至。cūn diàn shì shì wú,qiū rè yè yè zhì。
一双好竹床,无人将去睡。yī shuāng hǎo zhú chuáng,wú rén jiāng qù shuì。

秋浦登舟阻风泊池口

杨万里

午眠化蝶化未成,梦中澒洞发大声。wǔ mián huà dié huà wèi chéng,mèng zhōng hòng dòng fā dà shēng。
军鼙雷鼓百千面,援桴齐下作一鸣。jūn pí léi gǔ bǎi qiān miàn,yuán fú qí xià zuò yī míng。
起来推窗无一物,海潮打入齐山窟。qǐ lái tuī chuāng wú yī wù,hǎi cháo dǎ rù qí shān kū。
数洲翻覆相荡摩,四山动摇皆突兀。shù zhōu fān fù xiāng dàng mó,sì shān dòng yáo jiē tū wù。
钱塘潮来声惊天,金陵潮来声寂然。qián táng cháo lái shēng jīng tiān,jīn líng cháo lái shēng jì rán。
此去金陵一千里,那得潮声来到此。cǐ qù jīn líng yī qiān lǐ,nà dé cháo shēng lái dào cǐ。
长年三老笑复嘲,云是波声不是潮。zhǎng nián sān lǎo xiào fù cháo,yún shì bō shēng bù shì cháo。
清溪波头高过屋,大江波头泼日毂。qīng xī bō tóu gāo guò wū,dà jiāng bō tóu pō rì gǔ。
清溪去江一步地,大江可望不可至。qīng xī qù jiāng yī bù dì,dà jiāng kě wàng bù kě zhì。
北风向晚动地来,跳出银峰万万堆。běi fēng xiàng wǎn dòng dì lái,tiào chū yín fēng wàn wàn duī。
侬船莫管行不得,且看银峰永今夕。nóng chuán mò guǎn xíng bù dé,qiě kàn yín fēng yǒng jīn xī。

池口移舟入江再泊十里头潘家湾阻风不止

杨万里

北风五日吹江练,江底吹翻作江面。běi fēng wǔ rì chuī jiāng liàn,jiāng dǐ chuī fān zuò jiāng miàn。
大波一跳入天半,粉碎银山成雪片。dà bō yī tiào rù tiān bàn,fěn suì yín shān chéng xuě piàn。
五日五夜无停时,长江倒流都上西。wǔ rì wǔ yè wú tíng shí,zhǎng jiāng dào liú dōu shàng xī。
计程一日二千里,今逾滟滪到峨眉。jì chéng yī rì èr qiān lǐ,jīn yú yàn yù dào é méi。
更吹两日江必竭,却将海水来相接。gèng chuī liǎng rì jiāng bì jié,què jiāng hǎi shuǐ lái xiāng jiē。
老夫蚤知当陆行,错料一帆超十程。lǎo fū zǎo zhī dāng lù xíng,cuò liào yī fān chāo shí chéng。
如今判却十程住,何策更与阳侯争。rú jīn pàn què shí chéng zhù,hé cè gèng yǔ yáng hóu zhēng。
水到峨眉无去处,下梢不到忘归路。shuǐ dào é méi wú qù chù,xià shāo bù dào wàng guī lù。
我到金陵水自东,只恐从此无南风。wǒ dào jīn líng shuǐ zì dōng,zhǐ kǒng cóng cǐ wú nán fēng。

舟中买双鳜鱼

杨万里

金陵城中无纤鳞,一鱼往往重六钧。jīn líng chéng zhōng wú xiān lín,yī yú wǎng wǎng zhòng liù jūn。
脊梁专车尾梢云,肉如大武千秋筋。jí liáng zhuān chē wěi shāo yún,ròu rú dà wǔ qiān qiū jīn。
小港阻风泊乌舫,舫前渔艇晨收网。xiǎo gǎng zǔ fēng pō wū fǎng,fǎng qián yú tǐng chén shōu wǎng。
一双白锦跳银刀,玉质黑章大如掌。yī shuāng bái jǐn tiào yín dāo,yù zhì hēi zhāng dà rú zhǎng。
洞庭枨子青欲黄,香肤作线醯作浆。dòng tíng chéng zi qīng yù huáng,xiāng fū zuò xiàn xī zuò jiāng。
供侬朝吃复晚吃,秃尾槎头俱避席。gōng nóng cháo chī fù wǎn chī,tū wěi chá tóu jù bì xí。
可怜秋浦好秋山,侬眼未饱即北还。kě lián qiū pǔ hǎo qiū shān,nóng yǎn wèi bǎo jí běi hái。
江神挈月作团扇,一夜挥风卷波面。jiāng shén qiè yuè zuò tuán shàn,yī yè huī fēng juǎn bō miàn。
留侬看山仍看江,更荐鲜鱼庖玉霜。liú nóng kàn shān réng kàn jiāng,gèng jiàn xiān yú páo yù shuāng。
江神好意那可忘,江神恶剧那可当。jiāng shén hǎo yì nà kě wàng,jiāng shén è jù nà kě dāng。

舟中排闷

杨万里

江流一直还一曲,淮山一起还一伏。jiāng liú yī zhí hái yī qū,huái shān yī qǐ hái yī fú。
江流不肯放人行,淮山只管留人宿。jiāng liú bù kěn fàng rén xíng,huái shān zhǐ guǎn liú rén sù。
老夫一出缘秋凉,半涂秋热难禁当。lǎo fū yī chū yuán qiū liáng,bàn tú qiū rè nán jìn dāng。
却借楼船顺流下,逆风五日殊未央。què jiè lóu chuán shùn liú xià,nì fēng wǔ rì shū wèi yāng。
老夫平生行此世,不自为政听天地。lǎo fū píng shēng xíng cǐ shì,bù zì wèi zhèng tīng tiān dì。
只今未肯放归程,安知天意非奇事。zhǐ jīn wèi kěn fàng guī chéng,ān zhī tiān yì fēi qí shì。
平生爱诵谪仙诗,百诵不熟良独痴。píng shēng ài sòng zhé xiān shī,bǎi sòng bù shú liáng dú chī。
舟中一日诵一首,诵得遍时应得归。zhōu zhōng yī rì sòng yī shǒu,sòng dé biàn shí yīng dé guī。

过石硊渡

杨万里

峨桥小渡十里长,石硊小渡五里强。é qiáo xiǎo dù shí lǐ zhǎng,shí wěi xiǎo dù wǔ lǐ qiáng。
斜风细雨寒芦里,下有深潭黑无底。xié fēng xì yǔ hán lú lǐ,xià yǒu shēn tán hēi wú dǐ。
渡船劣似纸半张,五里却成一千里。dù chuán liè shì zhǐ bàn zhāng,wǔ lǐ què chéng yī qiān lǐ。
中流风作浪如山,前进不得后退难。zhōng liú fēng zuò làng rú shān,qián jìn bù dé hòu tuì nán。
隔溪市井只咫尺,安得飞堕于其间。gé xī shì jǐng zhǐ zhǐ chǐ,ān dé fēi duò yú qí jiān。
大江风涛堪着力,小渡风涛更无格。dà jiāng fēng tāo kān zhe lì,xiǎo dù fēng tāo gèng wú gé。
咫尺性命轻于毛,只恐一毛犹不直。zhǐ chǐ xìng mìng qīng yú máo,zhǐ kǒng yī máo yóu bù zhí。

天丝行

杨万里

天孙懒困抛云机,却倩月姊看残丝。tiān sūn lǎn kùn pāo yún jī,què qiàn yuè zǐ kàn cán sī。
玉兔偷将乞风伯,和机失却天未知。yù tù tōu jiāng qǐ fēng bó,hé jī shī què tiān wèi zhī。
风伯得丝那解织,未尝躬桑那解惜。fēng bó dé sī nà jiě zhī,wèi cháng gōng sāng nà jiě xī。
掀髯一笑戏一吹,散入寒空收不得。xiān rán yī xiào xì yī chuī,sàn rù hán kōng shōu bù dé。
晓来翠岭莹无痕,片云忽裂落岭根。xiǎo lái cuì lǐng yíng wú hén,piàn yún hū liè luò lǐng gēn。
须臾吹作万缕银,乃是天丝不是云。xū yú chuī zuò wàn lǚ yín,nǎi shì tiān sī bù shì yún。
远山成练不曾卷,近林成纱未经剪。yuǎn shān chéng liàn bù céng juǎn,jìn lín chéng shā wèi jīng jiǎn。
坐看斜飞拂面来,分明是丝寻不见。zuò kàn xié fēi fú miàn lái,fēn míng shì sī xún bù jiàn。
元来著面化成水,是水是丝问谁子。yuán lái zhù miàn huà chéng shuǐ,shì shuǐ shì sī wèn shuí zi。

怪菌歌

杨万里

雨前无物撩眼界,雨里道边出奇怪。yǔ qián wú wù liāo yǎn jiè,yǔ lǐ dào biān chū qí guài。
数茎枯菌破土膏,即时便与人般高。shù jīng kū jūn pò tǔ gāo,jí shí biàn yǔ rén bān gāo。
撒开圆顶丈来大,一菌可藏人一个。sā kāi yuán dǐng zhàng lái dà,yī jūn kě cáng rén yī gè。
黑如点漆黄如金,第一不怕骤雨淋。hēi rú diǎn qī huáng rú jīn,dì yī bù pà zhòu yǔ lín。
得雨声如打荷叶,脚如紫玉排粉节。dé yǔ shēng rú dǎ hé yè,jiǎo rú zǐ yù pái fěn jié。
行人一个掇一枚,无雨即阖有雨开。xíng rén yī gè duō yī méi,wú yǔ jí hé yǒu yǔ kāi。
与风最巧能向背,忘却头上天倚盖。yǔ fēng zuì qiǎo néng xiàng bèi,wàng què tóu shàng tiān yǐ gài。
此菌破来还可补,只不堪餐不堪煮。cǐ jūn pò lái hái kě bǔ,zhǐ bù kān cān bù kān zhǔ。

新酒歌

杨万里

酸酒齑汤犹可尝,甜酒蜜汁不可当。suān jiǔ jī tāng yóu kě cháng,tián jiǔ mì zhī bù kě dāng。
老夫出奇酿二缸,生民以来无杜康。lǎo fū chū qí niàng èr gāng,shēng mín yǐ lái wú dù kāng。
桂子香,清无底。guì zi xiāng,qīng wú dǐ。
此米不是云安米,此水只是建邺水。cǐ mǐ bù shì yún ān mǐ,cǐ shuǐ zhǐ shì jiàn yè shuǐ。
瓮头一日绕数巡,自候酒熟不倩人。wèng tóu yī rì rào shù xún,zì hòu jiǔ shú bù qiàn rén。
松槽葛囊才上榨,老夫脱帽先尝新。sōng cáo gé náng cái shàng zhà,lǎo fū tuō mào xiān cháng xīn。
初愁酒带官壶味,一杯径到天地外。chū chóu jiǔ dài guān hú wèi,yī bēi jìng dào tiān dì wài。
忽然玉山倒瓮边,只觉剑铓割肠里。hū rán yù shān dào wèng biān,zhǐ jué jiàn máng gē cháng lǐ。
度撰酒法不是侬,此法来自太虚中。dù zhuàn jiǔ fǎ bù shì nóng,cǐ fǎ lái zì tài xū zhōng。
酒经一卷偶拾得,一洗万古甜酒空。jiǔ jīng yī juǎn ǒu shí dé,yī xǐ wàn gǔ tián jiǔ kōng。
酒徒若要尝侬酒,先挽天河濯渠手。jiǔ tú ruò yào cháng nóng jiǔ,xiān wǎn tiān hé zhuó qú shǒu。
却来举杯一中之,换君仙骨君不知。què lái jǔ bēi yī zhōng zhī,huàn jūn xiān gǔ jūn bù zhī。

寄题王亚夫检正不啻足斋

杨万里

既得陇,复望蜀,未求宝剑先求玉。jì dé lǒng,fù wàng shǔ,wèi qiú bǎo jiàn xiān qiú yù。
秦相后车一千毂,唐相胡椒八百斛。qín xiāng hòu chē yī qiān gǔ,táng xiāng hú jiāo bā bǎi hú。
黄金肘印驾黄鹄,身前佞佛身后福。huáng jīn zhǒu yìn jià huáng gǔ,shēn qián nìng fú shēn hòu fú。
九潦泻入无底谷,匹似人心犹易足。jiǔ lǎo xiè rù wú dǐ gǔ,pǐ shì rén xīn yóu yì zú。
九州四海王同年,三江五湖春水船。jiǔ zhōu sì hǎi wáng tóng nián,sān jiāng wǔ hú chūn shuǐ chuán。
便应犯斗入月边,馀事犹堪济巨川。biàn yīng fàn dòu rù yuè biān,yú shì yóu kān jì jù chuān。
天风吹来堕人寰,水精宫里作诗仙。tiān fēng chuī lái duò rén huán,shuǐ jīng gōng lǐ zuò shī xiān。
寄笺排云叫穹昊,愿赐江湖散人号。jì jiān pái yún jiào qióng hào,yuàn cì jiāng hú sàn rén hào。
玉皇留渠作丰年,早晚唤归香案前。yù huáng liú qú zuò fēng nián,zǎo wǎn huàn guī xiāng àn qián。
诗仙掉头不肯住,田园将芜梦归去。shī xiān diào tóu bù kěn zhù,tián yuán jiāng wú mèng guī qù。
括苍山胜道场山,向来结茅非雾间。kuò cāng shān shèng dào chǎng shān,xiàng lái jié máo fēi wù jiān。
斋房恰则斗来大,中藏世界三千个。zhāi fáng qià zé dòu lái dà,zhōng cáng shì jiè sān qiān gè。
门前蛮触战方酣,鼻息如雷政高卧。mén qián mán chù zhàn fāng hān,bí xī rú léi zhèng gāo wò。

雪后霜晴元宵月色特奇

杨万里

玻璃盆泻琉璃水,素娥晚妆欲梳洗。bō lí pén xiè liú lí shuǐ,sù é wǎn zhuāng yù shū xǐ。
报道虚皇筑雪宫,一架半间三万里。bào dào xū huáng zhù xuě gōng,yī jià bàn jiān sān wàn lǐ。
却嫌广寒未苦宽,要借新宫作上元。què xián guǎng hán wèi kǔ kuān,yào jiè xīn gōng zuò shàng yuán。
先烦玉妃整羽卫,次遣青女褰云关。xiān fán yù fēi zhěng yǔ wèi,cì qiǎn qīng nǚ qiān yún guān。
渠侬旧有七宝藏,封在琼楼楼顶上。qú nóng jiù yǒu qī bǎo cáng,fēng zài qióng lóu lóu dǐng shàng。
中藏脑子万斛强,轻明片片梅花样。zhōng cáng nǎo zi wàn hú qiáng,qīng míng piàn piàn méi huā yàng。
急呼滕六取将来,更和端叶挼作埃。jí hū téng liù qǔ jiāng lái,gèng hé duān yè ruá zuò āi。
狂抛乱撒不停手,满空碎下真珠胎。kuáng pāo luàn sā bù tíng shǒu,mǎn kōng suì xià zhēn zhū tāi。
乾坤立变水精阙,云衢透冷天街滑。qián kūn lì biàn shuǐ jīng quē,yún qú tòu lěng tiān jiē huá。
姮家催索水霜袍,肌粟衣铢添不彻。héng jiā cuī suǒ shuǐ shuāng páo,jī sù yī zhū tiān bù chè。
银轮冻作一团冰,望舒堕指推不行。yín lún dòng zuò yī tuán bīng,wàng shū duò zhǐ tuī bù xíng。
兔啼蟾泣滴成露,海东飞上金鸦精。tù tí chán qì dī chéng lù,hǎi dōng fēi shàng jīn yā jīng。

和余处恭尚书清凉寺劝农

杨万里

石城诸峰入天半,曾随骑吹经行遍。shí chéng zhū fēng rù tiān bàn,céng suí qí chuī jīng xíng biàn。
梅花换岁初不惊,惊报行春再出城。méi huā huàn suì chū bù jīng,jīng bào xíng chūn zài chū chéng。
官甑晨炊云子玉,兵厨夜压秦淮绿。guān zèng chén chuī yún zi yù,bīng chú yè yā qín huái lǜ。
尚书亲饷老农夫,塞道夫须兼独速。shàng shū qīn xiǎng lǎo nóng fū,sāi dào fū xū jiān dú sù。
劝农文字不怪奇,知道尚书愁我饥。quàn nóng wén zì bù guài qí,zhī dào shàng shū chóu wǒ jī。
有如山农出南溪,老稚随观韩退之。yǒu rú shān nóng chū nán xī,lǎo zhì suí guān hán tuì zhī。
叟携群稚稚扶叟,一生祗识茅柴酒。sǒu xié qún zhì zhì fú sǒu,yī shēng zhī shí máo chái jiǔ。
尚书赐酒谁得尝,瓦盆满引无升斗。shàng shū cì jiǔ shuí dé cháng,wǎ pén mǎn yǐn wú shēng dòu。
今年好风来自东,五风十雨尧日同。jīn nián hǎo fēng lái zì dōng,wǔ fēng shí yǔ yáo rì tóng。
尚书归去作相公,当寄丰年书一封。shàng shū guī qù zuò xiāng gōng,dāng jì fēng nián shū yī fēng。

明发栖隐寺

杨万里

木鱼一呼众僧聚,老夫登车欲前去。mù yú yī hū zhòng sēng jù,lǎo fū dēng chē yù qián qù。
仰头见天俯见路,明明是昼不是暮。yǎng tóu jiàn tiān fǔ jiàn lù,míng míng shì zhòu bù shì mù。
如何今晨天地间,咄咄怪事满眼前。rú hé jīn chén tiān dì jiān,duō duō guài shì mǎn yǎn qián。
将为是夜著,月轮已没星都落。jiāng wèi shì yè zhù,yuè lún yǐ méi xīng dōu luò。
将谓是昼休,银河到晓烂不收。jiāng wèi shì zhòu xiū,yín hé dào xiǎo làn bù shōu。
皎如江练横天流,中流点缀金沙洲。jiǎo rú jiāng liàn héng tiān liú,zhōng liú diǎn zhuì jīn shā zhōu。
元来海底蚤浴日,云师闭关不教出。yuán lái hǎi dǐ zǎo yù rì,yún shī bì guān bù jiào chū。
羲和挥斧斫云关,取将一道天光还。xī hé huī fǔ zhuó yún guān,qǔ jiāng yī dào tiān guāng hái。
天光淡青日光白,道是银汉也则得。tiān guāng dàn qīng rì guāng bái,dào shì yín hàn yě zé dé。
云师强很赶不奔,堆作沙洲是碎云。yún shī qiáng hěn gǎn bù bēn,duī zuò shā zhōu shì suì yún。

初晓明朗忽然雾起已而日出光景奇怪

杨万里

明发望远山,一一粲可数。míng fā wàng yuǎn shān,yī yī càn kě shù。
幽人萌望心,便被山灵妒。yōu rén méng wàng xīn,biàn bèi shān líng dù。
逡巡出神通,变化足惊怖。qūn xún chū shén tōng,biàn huà zú jīng bù。
初将兜罗绵,擘作霏微絮。chū jiāng dōu luó mián,bāi zuò fēi wēi xù。
周遭裹世界,仰视失天宇。zhōu zāo guǒ shì jiè,yǎng shì shī tiān yǔ。
高悬赤瑛盘,不计丈尺许。gāo xuán chì yīng pán,bù jì zhàng chǐ xǔ。
下照空蒙间,红光贯轻素。xià zhào kōng méng jiān,hóng guāng guàn qīng sù。
中有人物影,纷纭竞来去。zhōng yǒu rén wù yǐng,fēn yún jìng lái qù。
亦各有所持,莫辨是何具。yì gè yǒu suǒ chí,mò biàn shì hé jù。
犹嫌未奇怪,别出奇怪处。yóu xián wèi qí guài,bié chū qí guài chù。
珠立一路幢,瑶森四山树。zhū lì yī lù chuáng,yáo sēn sì shān shù。
横空金桥梁,拔地玉窣堵。héng kōng jīn qiáo liáng,bá dì yù sū dǔ。
骇目方谛观,卷地急收去。hài mù fāng dì guān,juǎn dì jí shōu qù。
恍疑刮眼膜,依旧认山路。huǎng yí guā yǎn mó,yī jiù rèn shān lù。
那知幻与真,不记梦兼寤。nà zhī huàn yǔ zhēn,bù jì mèng jiān wù。
神游峨眉山,诳俗笑佛祖。shén yóu é méi shān,kuáng sú xiào fú zǔ。
笑诳却被诳,佛祖还笑汝。xiào kuáng què bèi kuáng,fú zǔ hái xiào rǔ。

晨炊杜迁市煮笋

杨万里

金陵竹笋硬如石,石犹有髓笋不及。jīn líng zhú sǔn yìng rú shí,shí yóu yǒu suǐ sǔn bù jí。
杜迁市里笋如酥,笋味清绝酥不如。dù qiān shì lǐ sǔn rú sū,sǔn wèi qīng jué sū bù rú。
带雨斸来和箨煮,中含柘浆杂甘露。dài yǔ zhǔ lái hé tuò zhǔ,zhōng hán zhè jiāng zá gān lù。
可齑可脍最可羹,绕齿蔌蔌冰雪声。kě jī kě kuài zuì kě gēng,rào chǐ sù sù bīng xuě shēng。
不须咒笋莫成竹,顿顿食笋莫食肉。bù xū zhòu sǔn mò chéng zhú,dùn dùn shí sǔn mò shí ròu。