古诗词

露坐戏嘲星月

杨万里

东生定西归,月岂不识路。dōng shēng dìng xī guī,yuè qǐ bù shí lù。
何须倩长庚,夜夜引行步。hé xū qiàn zhǎng gēng,yè yè yǐn xíng bù。
星住月不行,星行月不住。xīng zhù yuè bù xíng,xīng xíng yuè bù zhù。
无人问阿姊,此事竟谁主。wú rén wèn ā zǐ,cǐ shì jìng shuí zhǔ。
不知听金蟆,无乃由玉兔。bù zhī tīng jīn má,wú nǎi yóu yù tù。
来夜偷此星,看月归何处。lái yè tōu cǐ xīng,kàn yuè guī hé chù。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

嘲道旁枫松相倚

杨万里

双枫一松相后前,可怜老翁依少年。shuāng fēng yī sōng xiāng hòu qián,kě lián lǎo wēng yī shǎo nián。
少年翡翠新衫子,老翁深衣青布被。shǎo nián fěi cuì xīn shān zi,lǎo wēng shēn yī qīng bù bèi。
更看秋风清露时,少年再换轻红衣。gèng kàn qiū fēng qīng lù shí,shǎo nián zài huàn qīng hóng yī。
莫教一夜霜雪落,少年赤立无衣著,老翁深衣却不恶。mò jiào yī yè shuāng xuě luò,shǎo nián chì lì wú yī zhù,lǎo wēng shēn yī què bù è。

安乐坊牧童

杨万里

前儿牵牛渡溪水,后儿骑牛回问事。qián ér qiān niú dù xī shuǐ,hòu ér qí niú huí wèn shì。
一儿吹笛笠簪花,一牛载儿行引子。yī ér chuī dí lì zān huā,yī niú zài ér xíng yǐn zi。
春溪嫩水清无滓,春洲细草碧无瑕。chūn xī nèn shuǐ qīng wú zǐ,chūn zhōu xì cǎo bì wú xiá。
五牛远去莫管它,隔溪便是群儿家。wǔ niú yuǎn qù mò guǎn tā,gé xī biàn shì qún ér jiā。
忽然头上数点雨,三笠四蓑赶将去。hū rán tóu shàng shù diǎn yǔ,sān lì sì suō gǎn jiāng qù。

雨中春山

杨万里

谁作春山新幛子,尖峰为笔天为纸。shuí zuò chūn shān xīn zhàng zi,jiān fēng wèi bǐ tiān wèi zhǐ。
近看点缀八九山,山外远山三万里。jìn kàn diǎn zhuì bā jiǔ shān,shān wài yuǎn shān sān wàn lǐ。
纸痕惨淡远山昏,上有长松青到云。zhǐ hén cǎn dàn yuǎn shān hūn,shàng yǒu zhǎng sōng qīng dào yún。
自嫌松色太青在,旋拈粉笔轻轻盖。zì xián sōng sè tài qīng zài,xuán niān fěn bǐ qīng qīng gài。
须臾粉淡松复青,至竟远山描不成。xū yú fěn dàn sōng fù qīng,zhì jìng yuǎn shān miáo bù chéng。

过白土岭望见芙蓉峰七八峰最东一峰特奇里人名为芙蓉尖云

杨万里

看山须是高处看,低处看来元不见。kàn shān xū shì gāo chù kàn,dī chù kàn lái yuán bù jiàn。
君看矮子仰高人,只识长身那识面。jūn kàn ǎi zi yǎng gāo rén,zhǐ shí zhǎng shēn nà shí miàn。
今晨雨止升火轮,一光销尽千山云。jīn chén yǔ zhǐ shēng huǒ lún,yī guāng xiāo jǐn qiān shān yún。
千山数日眼中失,今晨头角都争出。qiān shān shù rì yǎn zhōng shī,jīn chén tóu jiǎo dōu zhēng chū。
初登峻岭也心惊,上到绝顶忽眼明。chū dēng jùn lǐng yě xīn jīng,shàng dào jué dǐng hū yǎn míng。
天外数枝青玉笔,飞入锦囊寒突兀。tiān wài shù zhī qīng yù bǐ,fēi rù jǐn náng hán tū wù。
问来还是芙蓉尖,阔开两窗高卷帘。wèn lái hái shì fú róng jiān,kuò kāi liǎng chuāng gāo juǎn lián。

过龟峰

杨万里

大龟昂首瞻南天,仙人赤脚骑龟肩。dà guī áng shǒu zhān nán tiān,xiān rén chì jiǎo qí guī jiān。
小龟一双走随母,指爪穿尽追不前。xiǎo guī yī shuāng zǒu suí mǔ,zhǐ zhǎo chuān jǐn zhuī bù qián。
仙人不知卜何事,踏脱绿毛纷满地。xiān rén bù zhī bo hé shì,tà tuō lǜ máo fēn mǎn dì。
老夫也要钻一钻,何日故园遂归计。lǎo fū yě yào zuān yī zuān,hé rì gù yuán suì guī jì。

明发康郎山下亭午过湖入港小泊棠阴砦回望豫章西山慨然感兴

杨万里

大江日东流,我坐自向西。dà jiāng rì dōng liú,wǒ zuò zì xiàng xī。
亦复拜新月,不为学蛾眉。yì fù bài xīn yuè,bù wèi xué é méi。
恭惟月生处,下临故园池。gōng wéi yuè shēng chù,xià lín gù yuán chí。
青松一万株,牡丹三千枝。qīng sōng yī wàn zhū,mǔ dān sān qiān zhī。
床下枕北山,檐前漱南溪。chuáng xià zhěn běi shān,yán qián shù nán xī。
岁岁身不到,夜夜魂必归。suì suì shēn bù dào,yè yè hún bì guī。
魂归谅何益,梦觉心自怡。hún guī liàng hé yì,mèng jué xīn zì yí。
魂梦尚如许,而况真归兮。hún mèng shàng rú xǔ,ér kuàng zhēn guī xī。
前日至邬子,西山出湖湄。qián rì zhì wū zi,xī shān chū hú méi。
如见乡人面,一笑相娱嬉。rú jiàn xiāng rén miàn,yī xiào xiāng yú xī。
旅情得暂欣,乡愁动长思。lǚ qíng dé zàn xīn,xiāng chóu dòng zhǎng sī。
今朝发康郎,一路能相随。jīn cháo fā kāng láng,yī lù néng xiāng suí。
我船趋都昌,回首尚见之。wǒ chuán qū dōu chāng,huí shǒu shàng jiàn zhī。
偶尔转港汊,极目烟水迷。ǒu ěr zhuǎn gǎng chà,jí mù yān shuǐ mí。
不得一揖别,悔懊庸可追。bù dé yī yī bié,huǐ ào yōng kě zhuī。

解舟棠阴砦

杨万里

湖尽有残渺,情知无博澜。hú jǐn yǒu cán miǎo,qíng zhī wú bó lán。
纵眺犹杳空,至竟济者安。zòng tiào yóu yǎo kōng,zhì jìng jì zhě ān。
回思遇险时,分晷过亦难。huí sī yù xiǎn shí,fēn guǐ guò yì nán。
亦岂有奇画,死生听之天。yì qǐ yǒu qí huà,sǐ shēng tīng zhī tiān。
安知天矜否,此外无控抟。ān zhī tiān jīn fǒu,cǐ wài wú kòng tuán。
一风动旬月,三日忽自阑。yī fēng dòng xún yuè,sān rì hū zì lán。
未涉浪自怖,既涉焉用驩。wèi shè làng zì bù,jì shè yān yòng huān。
畏涂已数践,老命偶再全。wèi tú yǐ shù jiàn,lǎo mìng ǒu zài quán。
还家切勿诉,空遗儿女潸。hái jiā qiè wù sù,kōng yí ér nǚ shān。
亦勿诉同列,同列已预言。yì wù sù tóng liè,tóng liè yǐ yù yán。

宿四望山下望庐山

杨万里

过湖见远岫,澹若横碧烟。guò hú jiàn yuǎn xiù,dàn ruò héng bì yān。
晨蔚动霁晖,春滋涵雨鲜。chén wèi dòng jì huī,chūn zī hán yǔ xiān。
人世那有此,必疑是庐山。rén shì nà yǒu cǐ,bì yí shì lú shān。
宿惊恍未定,欲问无暇言。sù jīng huǎng wèi dìng,yù wèn wú xiá yán。
落日泊四望,诸峰森在前。luò rì pō sì wàng,zhū fēng sēn zài qián。
老夫急亲指,舟子答果然。lǎo fū jí qīn zhǐ,zhōu zi dá guǒ rán。
平地起屏障,倚空开旗旃。píng dì qǐ píng zhàng,yǐ kōng kāi qí zhān。
潜抱秀润质,不露奇怪颜。qián bào xiù rùn zhì,bù lù qí guài yán。
乃知名山尊,未与凡岭班。nǎi zhī míng shān zūn,wèi yǔ fán lǐng bān。
严重王公体,雍容德人贤。yán zhòng wáng gōng tǐ,yōng róng dé rén xián。
何必出锋锐,要骇俗子观。hé bì chū fēng ruì,yào hài sú zi guān。
坐令我生敬,瞻仰忘忧端。zuò lìng wǒ shēng jìng,zhān yǎng wàng yōu duān。
更待孤月出,开篷望晴峦。gèng dài gū yuè chū,kāi péng wàng qíng luán。

明发四望山过都昌县入彭蠡湖

杨万里

众船争取疾,直赴两山口。zhòng chuán zhēng qǔ jí,zhí fù liǎng shān kǒu。
吾船独横趋,甘在众船后。wú chuán dú héng qū,gān zài zhòng chuán hòu。
问来风不正,法当走山右。wèn lái fēng bù zhèng,fǎ dāng zǒu shān yòu。
不辞用尽力,要与风相就。bù cí yòng jǐn lì,yào yǔ fēng xiāng jiù。
忽然挂孤帆,吾船却先走。hū rán guà gū fān,wú chuán què xiān zǒu。

宿庐山栖贤寺示如清长老

杨万里

清风迎衣襟,白云捧脚底。qīng fēng yíng yī jīn,bái yún pěng jiǎo dǐ。
飘然径上庐山头,谁道栖贤三十里。piāo rán jìng shàng lú shān tóu,shuí dào qī xián sān shí lǐ。
乡禅引到狮子峰,旃檀喷出香雾浓。xiāng chán yǐn dào shī zi fēng,zhān tán pēn chū xiāng wù nóng。
此一瓣香为五老,一笑问我颜犹红。cǐ yī bàn xiāng wèi wǔ lǎo,yī xiào wèn wǒ yán yóu hóng。
右看南岳左东海,方丈祝融抹轻黛。yòu kàn nán yuè zuǒ dōng hǎi,fāng zhàng zhù róng mǒ qīng dài。
群仙遥劝九霞觞,金盘玉箸鲸鱼脍。qún xiān yáo quàn jiǔ xiá shāng,jīn pán yù zhù jīng yú kuài。
急呼清风与白云,送我更往会列真。jí hū qīng fēng yǔ bái yún,sòng wǒ gèng wǎng huì liè zhēn。
乡禅恐我忽飞去,挽着衣襟复留住。xiāng chán kǒng wǒ hū fēi qù,wǎn zhe yī jīn fù liú zhù。
下视落星石一拳,长江一线湖一涓。xià shì luò xīng shí yī quán,zhǎng jiāng yī xiàn hú yī juān。
醉掬玉渊亭下泉,磨作墨汁洒醉篇。zuì jū yù yuān tíng xià quán,mó zuò mò zhī sǎ zuì piān。

题栖贤寺三峡桥

杨万里

栖贤与楞伽,初本共一山。qī xián yǔ léng gā,chū běn gòng yī shān。
古潭宅神龙,睡醒厌久跧。gǔ tán zhái shén lóng,shuì xǐng yàn jiǔ quán。
是夕起雷雨,震得天地翻。shì xī qǐ léi yǔ,zhèn dé tiān dì fān。
此山拆为两,一溪断中间。cǐ shān chāi wèi liǎng,yī xī duàn zhōng jiān。
下窥黑无地,上攀青到天。xià kuī hēi wú dì,shàng pān qīng dào tiān。
从此两禅寺,路绝不往还。cóng cǐ liǎng chán sì,lù jué bù wǎng hái。
祖师见之笑,弹指降神奸。zǔ shī jiàn zhī xiào,dàn zhǐ jiàng shén jiān。
问天借横蜺,搭渡溪两边。wèn tiān jiè héng ní,dā dù xī liǎng biān。
倒倾千崖雪,飞下一玉渊。dào qīng qiān yá xuě,fēi xià yī yù yuān。
馀怒尚雷吼,声拔诸峰根。yú nù shàng léi hǒu,shēng bá zhū fēng gēn。
我来不能去,轻生倚危栏。wǒ lái bù néng qù,qīng shēng yǐ wēi lán。
忽然心为动,毛骨森以寒。hū rán xīn wèi dòng,máo gǔ sēn yǐ hán。
上人指断岸,犹带初拆痕。shàng rén zhǐ duàn àn,yóu dài chū chāi hén。

遍游庐山示万杉长老大琏

杨万里

肩舆小斑筠,地志古青册。jiān yú xiǎo bān yún,dì zhì gǔ qīng cè。
初穿千长松,忽仰万绝壁。chū chuān qiān zhǎng sōng,hū yǎng wàn jué bì。
观山不知名,披志失山色。guān shān bù zhī míng,pī zhì shī shān sè。
行行问不住,一一渐可识。xíng xíng wèn bù zhù,yī yī jiàn kě shí。
何代五老人,登峰化为石。hé dài wǔ lǎo rén,dēng fēng huà wèi shí。
年龄今几春,齿牙谅无力。nián líng jīn jǐ chūn,chǐ yá liàng wú lì。
天赐五玉乳,与渠供朝食。tiān cì wǔ yù rǔ,yǔ qú gōng cháo shí。
渊明醉眠处,石上印耳迹。yuān míng zuì mián chù,shí shàng yìn ěr jì。
逸少养鹅池,藓花渍馀墨。yì shǎo yǎng é chí,xiǎn huā zì yú mò。
鹤鸣南天青,龟拜北斗白。hè míng nán tiān qīng,guī bài běi dòu bái。
栖贤缘不浅,月枕借云席。qī xián yuán bù qiǎn,yuè zhěn jiè yún xí。
万杉与开先,弄泉碎珠璧。wàn shān yǔ kāi xiān,nòng quán suì zhū bì。
病眸贪穷眺,趼趾怯周历。bìng móu tān qióng tiào,jiǎn zhǐ qiè zhōu lì。
同游多俊人,淡话半禅伯。tóng yóu duō jùn rén,dàn huà bàn chán bó。
兹来殆天假,不尔岂人及。zī lái dài tiān jiǎ,bù ěr qǐ rén jí。
归船载晓星,回首两相忆。guī chuán zài xiǎo xīng,huí shǒu liǎng xiāng yì。

过江州岸回望庐山

杨万里

庐山山南刷铜绿,黄金锯解纯苍玉。lú shān shān nán shuā tóng lǜ,huáng jīn jù jiě chún cāng yù。
庐山山北泼蓝青,碧罗幛裹翡翠屏。lú shān shān běi pō lán qīng,bì luó zhàng guǒ fěi cuì píng。
昨日山南身历遍,今朝山北舟中看。zuó rì shān nán shēn lì biàn,jīn cháo shān běi zhōu zhōng kàn。
山南是我所部民,山北是我乡中人。shān nán shì wǒ suǒ bù mín,shān běi shì wǒ xiāng zhōng rén。
部民乡人何厚薄,有人问我山美恶。bù mín xiāng rén hé hòu báo,yǒu rén wèn wǒ shān měi è。
诧南赊得乡里嫌,评北又道月旦严。chà nán shē dé xiāng lǐ xián,píng běi yòu dào yuè dàn yán。
两平只在一言内,山如西子破瓜岁,山南是面北是背。liǎng píng zhǐ zài yī yán nèi,shān rú xī zi pò guā suì,shān nán shì miàn běi shì bèi。

大孤山

杨万里

小姑小年嫁彭郎,大姑不嫁空自孀。xiǎo gū xiǎo nián jià péng láng,dà gū bù jià kōng zì shuāng。
小姑有夫似织女,大姑无夫如阿姮。xiǎo gū yǒu fū shì zhī nǚ,dà gū wú fū rú ā héng。
庐慈也曾作媒妁,执柯教与五老约。lú cí yě céng zuò méi shuò,zhí kē jiào yǔ wǔ lǎo yuē。
东方一老差妙龄,匹似彭郎却老成。dōng fāng yī lǎo chà miào líng,pǐ shì péng láng què lǎo chéng。
大姑背面啼更道,岂有老人会年少。dà gū bèi miàn tí gèng dào,qǐ yǒu lǎo rén huì nián shǎo。
大姑年来年去今亦老。dà gū nián lái nián qù jīn yì lǎo。

过湖口县上下石钟山即东坡所记者是夕宿其下

杨万里

上钟山,下钟山,两钟尔大何处悬。shàng zhōng shān,xià zhōng shān,liǎng zhōng ěr dà hé chù xuán。
沧波作杵天作簴,悬在江湖都会间。cāng bō zuò chǔ tiān zuò jù,xuán zài jiāng hú dōu huì jiān。
蜀江西来一万里,章江南来会于此。shǔ jiāng xī lái yī wàn lǐ,zhāng jiāng nán lái huì yú cǐ。
更着鄱阳与彭蠡,混同四水作一水。gèng zhe pó yáng yǔ péng lí,hùn tóng sì shuǐ zuò yī shuǐ。
万岁千秋撞不止,两钟可是难当抵。wàn suì qiān qiū zhuàng bù zhǐ,liǎng zhōng kě shì nán dāng dǐ。
上钟打得到骨髓,下钟打穿胸腹底。shàng zhōng dǎ dé dào gǔ suǐ,xià zhōng dǎ chuān xiōng fù dǐ。
世无坡老辨古器,谁知出自周与魏。shì wú pō lǎo biàn gǔ qì,shuí zhī chū zì zhōu yǔ wèi。
老夫不能认款识,愿闻大声开病耳,今夜月明正无滓。lǎo fū bù néng rèn kuǎn shí,yuàn wén dà shēng kāi bìng ěr,jīn yè yuè míng zhèng wú zǐ。