古诗词

十月十八与舍弟登越王楼便道趋开元寺上天池得句满纸颠倒杂乱几不可读明日诠次成二十二韵

唐庚

沐浴罢趋局,幽居愁杜门。mù yù bà qū jú,yōu jū chóu dù mén。
重登帝子楼,哭吊诗人冤。zhòng dēng dì zi lóu,kū diào shī rén yuān。
凭栏参井天,隐几西南坤。píng lán cān jǐng tiān,yǐn jǐ xī nán kūn。
冬深一水瘦,岁晚千山髡。dōng shēn yī shuǐ shòu,suì wǎn qiān shān kūn。
丰稔遍川陆,太平到鸡豚。fēng rěn biàn chuān lù,tài píng dào jī tún。
江城水颓雉,市瓦尘迷鸳。jiāng chéng shuǐ tuí zhì,shì wǎ chén mí yuān。
坐对仙云宫,祗隔斜阳村。zuò duì xiān yún gōng,zhī gé xié yáng cūn。
楼台白水外,松柏苍云屯。lóu tái bái shuǐ wài,sōng bǎi cāng yún tún。
天垂望羌山,雪汁融朝暾。tiān chuí wàng qiāng shān,xuě zhī róng cháo tūn。
谁为四方些,招此千岁魂。shuí wèi sì fāng xiē,zhāo cǐ qiān suì hún。
便道访古寺,策杖寻灵源。biàn dào fǎng gǔ sì,cè zhàng xún líng yuán。
上到山椒穷,转觉天池尊。shàng dào shān jiāo qióng,zhuǎn jué tiān chí zūn。
行疲犬马力,下视乌鸢翻。xíng pí quǎn mǎ lì,xià shì wū yuān fān。
不应水性高,疑有神物喷。bù yīng shuǐ xìng gāo,yí yǒu shén wù pēn。
肯随秋涨落,况逐夏潦浑。kěn suí qiū zhǎng luò,kuàng zhú xià lǎo hún。
潜通八角井,散入千家盆。qián tōng bā jiǎo jǐng,sàn rù qiān jiā pén。
渔村唤欲应,钓石谅犹温。yú cūn huàn yù yīng,diào shí liàng yóu wēn。
似闻扣船歌,想见持竿蹲。shì wén kòu chuán gē,xiǎng jiàn chí gān dūn。
吾曹本山林,朝衣裹狙猿。wú cáo běn shān lín,cháo yī guǒ jū yuán。
只应适野车,便作忘忧萱。zhǐ yīng shì yě chē,biàn zuò wàng yōu xuān。
诗兼巧拙对,酒杂醇醨吞。shī jiān qiǎo zhuō duì,jiǔ zá chún lí tūn。
阍吏况解事,不妨尽馀樽。hūn lì kuàng jiě shì,bù fáng jǐn yú zūn。

唐庚

唐庚,1070年~1120年在世,北宋诗人。字子西,人称鲁国先生。眉州丹棱(今属四川眉山市丹棱县)唐河乡人。哲宗绍圣(一○九四)进士(清光绪《丹棱县志》卷六),徽宗大观中为宗子博士。经宰相张商英推荐,授提举京畿常平。商英罢相,庚亦被贬,谪居惠州。后遇赦北归,复官承议郎,提举上清太平宫。后于返蜀道中病逝。 唐庚的作品>>

猜您喜欢

寓精道斋有感怀家山二首

唐庚

悠悠功业老堪怜,旧事凭谁可共论。yōu yōu gōng yè lǎo kān lián,jiù shì píng shuí kě gòng lùn。
直欲酒中赊快乐,尚能花里觅寒温。zhí yù jiǔ zhōng shē kuài lè,shàng néng huā lǐ mì hán wēn。
诗书误我成何事,岁月侵人不见痕。shī shū wù wǒ chéng hé shì,suì yuè qīn rén bù jiàn hén。
汾水年年秋雁到,庾郎何处不销魂。fén shuǐ nián nián qiū yàn dào,yǔ láng hé chù bù xiāo hún。

晚春寄友人二首

唐庚

眼底春愁恼杀侬,扬州往事旋成空。yǎn dǐ chūn chóu nǎo shā nóng,yáng zhōu wǎng shì xuán chéng kōng。
风流只合称狂客,衰飒何堪作病翁。fēng liú zhǐ hé chēng kuáng kè,shuāi sà hé kān zuò bìng wēng。
水国春深梅子雨,江天日暮鲤鱼风。shuǐ guó chūn shēn méi zi yǔ,jiāng tiān rì mù lǐ yú fēng。
何时执手同樽酒,收拾清欢笑语中。hé shí zhí shǒu tóng zūn jiǔ,shōu shí qīng huān xiào yǔ zhōng。

晚春寄友人二首

唐庚

满眼芜菁断送春,多情饶病两关身。mǎn yǎn wú jīng duàn sòng chūn,duō qíng ráo bìng liǎng guān shēn。
只知老去人心改,不觉愁来酒盏频。zhǐ zhī lǎo qù rén xīn gǎi,bù jué chóu lái jiǔ zhǎn pín。
霜鹘空拳知有命,溟鱼竭水恐伤神。shuāng gǔ kōng quán zhī yǒu mìng,míng yú jié shuǐ kǒng shāng shén。
丈夫出处端无据,犹欲辞家再入秦。zhàng fū chū chù duān wú jù,yóu yù cí jiā zài rù qín。

送苏教授赴阙

唐庚

三年泮水振洙风,俯接诸生屡改容。sān nián pàn shuǐ zhèn zhū fēng,fǔ jiē zhū shēng lǚ gǎi róng。
岭雾因时难隐豹,岩云有便得从龙。lǐng wù yīn shí nán yǐn bào,yán yún yǒu biàn dé cóng lóng。
久钦才调无双手,今喜声名达九重。jiǔ qīn cái diào wú shuāng shǒu,jīn xǐ shēng míng dá jiǔ zhòng。
拂袖汉阳休更问,丈夫事业出心胸。fú xiù hàn yáng xiū gèng wèn,zhàng fū shì yè chū xīn xiōng。

赠泸倅丘明善二首

唐庚

吴头楚尾秀山川,一分才华占得全。wú tóu chǔ wěi xiù shān chuān,yī fēn cái huá zhàn dé quán。
和气暖敷冬有日,清风寒压瘴无烟。hé qì nuǎn fū dōng yǒu rì,qīng fēng hán yā zhàng wú yān。
分麾共领南门钥,簪笔终归北阙天。fēn huī gòng lǐng nán mén yào,zān bǐ zhōng guī běi quē tiān。
寄语江阳夷落道,安排春织待新编。jì yǔ jiāng yáng yí luò dào,ān pái chūn zhī dài xīn biān。

赠泸倅丘明善二首

唐庚

可曾为客到江阳,塞上萧条断旅肠。kě céng wèi kè dào jiāng yáng,sāi shàng xiāo tiáo duàn lǚ cháng。
歌动竹枝终日楚,笛吹梅弄数声羌。gē dòng zhú zhī zhōng rì chǔ,dí chuī méi nòng shù shēng qiāng。
仰天太息偷衔愤,被发惊呼不为狂。yǎng tiān tài xī tōu xián fèn,bèi fā jīng hū bù wèi kuáng。
校尉自能青白眼,肯教牛尾一般黄。xiào wèi zì néng qīng bái yǎn,kěn jiào niú wěi yī bān huáng。

天宁节口号

唐庚

九曲昆渠换碧流,挺生英主间千秋。jiǔ qū kūn qú huàn bì liú,tǐng shēng yīng zhǔ jiān qiān qiū。
讴歌万国才归禹,损益三年便继周。ōu gē wàn guó cái guī yǔ,sǔn yì sān nián biàn jì zhōu。
南亩暗侵山色尽,西陲展到海边休。nán mǔ àn qīn shān sè jǐn,xī chuí zhǎn dào hǎi biān xiū。
不知谁是乘槎客,为采蟠桃荐冕旒。bù zhī shuí shì chéng chá kè,wèi cǎi pán táo jiàn miǎn liú。

书新堂

唐庚

叠茅重苇一堂新,设榻聊安簿领身。dié máo zhòng wěi yī táng xīn,shè tà liáo ān bù lǐng shēn。
落枕不知莺树晓,污书长苦燕泥春。luò zhěn bù zhī yīng shù xiǎo,wū shū zhǎng kǔ yàn ní chūn。
狱官何预青苗事,野意新便白葛巾。yù guān hé yù qīng miáo shì,yě yì xīn biàn bái gé jīn。
能向此间时得趣,何须分外拜车尘。néng xiàng cǐ jiān shí dé qù,hé xū fēn wài bài chē chén。

除夕感怀

唐庚

永漏侵春已数筹,地炉犹拥木绵裘。yǒng lòu qīn chūn yǐ shù chóu,dì lú yóu yōng mù mián qiú。
无心岂畏三尸诉,爱日还惊一岁休。wú xīn qǐ wèi sān shī sù,ài rì hái jīng yī suì xiū。
故国二千空醉眼,新年三十恰平头。gù guó èr qiān kōng zuì yǎn,xīn nián sān shí qià píng tóu。
光阴未用相敦迫,领取衰翁两鬓秋。guāng yīn wèi yòng xiāng dūn pò,lǐng qǔ shuāi wēng liǎng bìn qiū。

春日郊外

唐庚

城中未省有春光,城外榆槐已半黄。chéng zhōng wèi shěng yǒu chūn guāng,chéng wài yú huái yǐ bàn huáng。
山好更宜馀积雪,水生看欲倒垂杨。shān hǎo gèng yí yú jī xuě,shuǐ shēng kàn yù dào chuí yáng。
莺边日暖如人语,草际风来作药香。yīng biān rì nuǎn rú rén yǔ,cǎo jì fēng lái zuò yào xiāng。
疑此江头有佳句,为君寻取却茫茫。yí cǐ jiāng tóu yǒu jiā jù,wèi jūn xún qǔ què máng máng。

上张安抚

唐庚

一剑纵横敌万夫,少年功业负雄图。yī jiàn zòng héng dí wàn fū,shǎo nián gōng yè fù xióng tú。
时平不佩将军印,任重来分刺史符。shí píng bù pèi jiāng jūn yìn,rèn zhòng lái fēn cì shǐ fú。
膝上细弦调雅操,塞前蛮栅长平芜。xī shàng xì xián diào yǎ cāo,sāi qián mán zhà zhǎng píng wú。
自惭子美诗才少,难咏花卿绝世无。zì cán zi měi shī cái shǎo,nán yǒng huā qīng jué shì wú。

次勉翁送客韵

唐庚

仕宦方夸四十强,江山那复恋苍茫。shì huàn fāng kuā sì shí qiáng,jiāng shān nà fù liàn cāng máng。
征鞍过我横春色,别酒斟君釂野芳。zhēng ān guò wǒ héng chūn sè,bié jiǔ zhēn jūn jiào yě fāng。
青史功名时执手,红尘岐路一愁肠。qīng shǐ gōng míng shí zhí shǒu,hóng chén qí lù yī chóu cháng。
神锥可是藏锋物,要使儿曹看脱囊。shén zhuī kě shì cáng fēng wù,yào shǐ ér cáo kàn tuō náng。

栖禅暮归书所见二绝

唐庚

【其一】
雨在时时黑,春归处处青。yǔ zài shí shí hēi,chūn guī chù chù qīng。
山回失小寺,湖尽得孤亭。shān huí shī xiǎo sì,hú jǐn dé gū tíng。
【其二】
春着湖烟腻,晴摇野水光。chūn zhe hú yān nì,qíng yáo yě shuǐ guāng。
草青仍过雨,山紫更斜阳。cǎo qīng réng guò yǔ,shān zǐ gèng xié yáng。

春日五言二首

唐庚

啼禽通梦寐,芳草过比邻。tí qín tōng mèng mèi,fāng cǎo guò bǐ lín。
暖逼花期促,愁牵酒量伸。nuǎn bī huā qī cù,chóu qiān jiǔ liàng shēn。

春日五言二首

唐庚

去就惭云雁,浮沉羡海鸥。qù jiù cán yún yàn,fú chén xiàn hǎi ōu。
妄心花片落,豪气柳枝柔。wàng xīn huā piàn luò,háo qì liǔ zhī róu。