古诗词

木兰花慢

袁寒篁

怅人生如寄,禁几度,暮秋天。chàng rén shēng rú jì,jìn jǐ dù,mù qiū tiān。
看黄菊丹枫,白蘋红蓼,斗媚争妍。kàn huáng jú dān fēng,bái píng hóng liǎo,dòu mèi zhēng yán。
江郎祗馀恨赋,对荒原拱木惨无言。jiāng láng zhī yú hèn fù,duì huāng yuán gǒng mù cǎn wú yán。
判取愁埋死后,那堪恨积生前。pàn qǔ chóu mái sǐ hòu,nà kān hèn jī shēng qián。
冰轮常缺亦常圆。bīng lún cháng quē yì cháng yuán。
千古总依然。qiān gǔ zǒng yī rán。
叹古往今来,勋名竹帛,断梦飞烟。tàn gǔ wǎng jīn lái,xūn míng zhú bó,duàn mèng fēi yān。
临风那堪惋吊,只湖山面目似当年。lín fēng nà kān wǎn diào,zhǐ hú shān miàn mù shì dāng nián。
空外宾鸿作字,分明写出愁篇。kōng wài bīn hóng zuò zì,fēn míng xiě chū chóu piān。

袁寒篁

清江苏华亭人,字青湘。袁玉屏女。工词,有《绿窗小草》。 袁寒篁的作品>>

猜您喜欢

虞美人·春感见《词综》、《词雅》

袁寒篁

轻寒渐退东风暖。qīng hán jiàn tuì dōng fēng nuǎn。
漫把湘帘卷。màn bǎ xiāng lián juǎn。
眼前萱草不忘忧。yǎn qián xuān cǎo bù wàng yōu。
偏是一丝杨柳、一丝愁。piān shì yī sī yáng liǔ yī sī chóu。
年年对景增凄切。nián nián duì jǐng zēng qī qiè。
恨共丁香结。hèn gòng dīng xiāng jié。
不如掩了碧窗纱。bù rú yǎn le bì chuāng shā。
一任淡烟微雨、送韶华。yī rèn dàn yān wēi yǔ sòng sháo huá。

踏莎行·题唐赤子太史邓尉观梅诗后

袁寒篁

十里寒香,千秋艳玉。shí lǐ hán xiāng,qiān qiū yàn yù。
鱼鳞蝶翅重重簇。yú lín dié chì zhòng zhòng cù。
五湖人去馆娃荒,问谁消得看花福。wǔ hú rén qù guǎn wá huāng,wèn shuí xiāo dé kàn huā fú。
佳客金华,仙才玉局。jiā kè jīn huá,xiān cái yù jú。
风流不数林君复。fēng liú bù shù lín jūn fù。
彩毫一夜遍春山,吴侬唱作江南曲。cǎi háo yī yè biàn chūn shān,wú nóng chàng zuò jiāng nán qū。

画屏秋色悼白海棠

袁寒篁

绿纱窗侧。lǜ shā chuāng cè。
有一枝、玉润珠圆标格。yǒu yī zhī yù rùn zhū yuán biāo gé。
素质娟娟,冰姿袅袅,天然国色。sù zhì juān juān,bīng zī niǎo niǎo,tiān rán guó sè。
拟折供银瓶,又嘱咐、双鬟休摘。nǐ zhé gōng yín píng,yòu zhǔ fù shuāng huán xiū zhāi。
露湿粉光欲滴。lù shī fěn guāng yù dī。
好从他雅淡。hǎo cóng tā yǎ dàn。
随地清妍,伴我临书刺绣,两情脉脉。suí dì qīng yán,bàn wǒ lín shū cì xiù,liǎng qíng mài mài。
堪惜。kān xī。
西风狼藉。xī fēng láng jí。
向苔阶藓砌堆积。xiàng tái jiē xiǎn qì duī jī。
试问花魂,断肠遗恨,何时消得。shì wèn huā hún,duàn cháng yí hèn,hé shí xiāo dé。
寂寂对、空庭蟾光,逗处偏馀白,梦去雪衣还识。jì jì duì kōng tíng chán guāng,dòu chù piān yú bái,mèng qù xuě yī hái shí。
休道易飘零,如伊皎洁,离尘离垢,深人思忆。xiū dào yì piāo líng,rú yī jiǎo jié,lí chén lí gòu,shēn rén sī yì。