古诗词

鬓云松令忆家圃楝花盛时即景

洪炳文

燕莺来,蜂蝶聚。yàn yīng lái,fēng dié jù。
一阵东风,吹落花如雨。yī zhèn dōng fēng,chuī luò huā rú yǔ。
满地繁英纷莫数。mǎn dì fán yīng fēn mò shù。
为爱吾庐,近了扶疏树。wèi ài wú lú,jìn le fú shū shù。
月当空,日卓午。yuè dāng kōng,rì zhuó wǔ。
扑鼻浓香,如入梅林去。pū bí nóng xiāng,rú rù méi lín qù。
廿四番风留不住。niàn sì fān fēng liú bù zhù。
欲写春光,且唤丹青补。yù xiě chūn guāng,qiě huàn dān qīng bǔ。
猜您喜欢

探芳信题吴江陶莘农茂才《耘经既耕还读图》

洪炳文

鸟声不住。niǎo shēng bù zhù。
布谷催耕,提壶携酒。bù gǔ cuī gēng,tí hú xié jiǔ。
正一年春及,芳辰漫辜负。zhèng yī nián chūn jí,fāng chén màn gū fù。
北陌南阡青无限,刚是扶犁候。běi mò nán qiān qīng wú xiàn,gāng shì fú lí hòu。
莫评量、木橘千头,渭川千亩。mò píng liàng mù jú qiān tóu,wèi chuān qiān mǔ。
清福能消受。qīng fú néng xiāo shòu。
看木叶秋飘,池波春皱。kàn mù yè qiū piāo,chí bō chūn zhòu。
如此园亭、容我读书否。rú cǐ yuán tíng róng wǒ dú shū fǒu。
蟾光许现团圞相,吾佛无量寿。chán guāng xǔ xiàn tuán luán xiāng,wú fú wú liàng shòu。
望江南,一发青山依旧。wàng jiāng nán,yī fā qīng shān yī jiù。

买陂塘题刘晓眉《桃源问津图》

洪炳文

问刘郎、天台归后,一帆花外春雨。wèn liú láng tiān tái guī hòu,yī fān huā wài chūn yǔ。
云迷洞口人何处,只见绿杨千缕。yún mí dòng kǒu rén hé chù,zhǐ jiàn lǜ yáng qiān lǚ。
忆杜宇、声声渔唱闻遥浦。yì dù yǔ shēng shēng yú chàng wén yáo pǔ。
寻芳寡侣。xún fāng guǎ lǚ。
看红露流香,丹霞似锦,暗逐落花去。kàn hóng lù liú xiāng,dān xiá shì jǐn,àn zhú luò huā qù。
仙山里,可有垂髫儿女。xiān shān lǐ,kě yǒu chuí tiáo ér nǚ。
风吹衣袂翩举。fēng chuī yī mèi piān jǔ。
武陵闻说秦人在,无异尘寰完聚。wǔ líng wén shuō qín rén zài,wú yì chén huán wán jù。
今几许。jīn jǐ xǔ。
魏晋渺云烟,莫道沧桑苦。wèi jìn miǎo yún yān,mò dào cāng sāng kǔ。
丹青羡汝。dān qīng xiàn rǔ。
待访得桃源,木兰舟畔,添写一枝橹。dài fǎng dé táo yuán,mù lán zhōu pàn,tiān xiě yī zhī lǔ。

城头月·柳眉

洪炳文

小蛮自昔能歌舞。xiǎo mán zì xī néng gē wǔ。
纤纤偏如许。xiān xiān piān rú xǔ。
新月弯环,远山媚妩。xīn yuè wān huán,yuǎn shān mèi wǔ。
令我添愁绪。lìng wǒ tiān chóu xù。
含情欲与人言语。hán qíng yù yǔ rén yán yǔ。
试把青痕数。shì bǎ qīng hén shù。
愁蹙双蛾,管侬离别,正是章台路。chóu cù shuāng é,guǎn nóng lí bié,zhèng shì zhāng tái lù。

苏幕遮·柳眼

洪炳文

好韶光,长亭路。hǎo sháo guāng,zhǎng tíng lù。
偷看行人,隐隐鞭丝度。tōu kàn xíng rén,yǐn yǐn biān sī dù。
隋苑繁华争一瞬,含睇相迎,绰约风情露。suí yuàn fán huá zhēng yī shùn,hán dì xiāng yíng,chuò yuē fēng qíng lù。
鹦鹉洲,桃叶渡。yīng wǔ zhōu,táo yè dù。
浓露朝零,珠泪抛无数。nóng lù cháo líng,zhū lèi pāo wú shù。
瞥见名花开万树。piē jiàn míng huā kāi wàn shù。
倏转秋波,望望春归处。shū zhuǎn qiū bō,wàng wàng chūn guī chù。

蝶恋花·柳丝

洪炳文

春雨缠绵寒食近。chūn yǔ chán mián hán shí jìn。
新绿参差,却被流莺引。xīn lǜ cān chà,què bèi liú yīng yǐn。
何处弄机声隐隐。hé chù nòng jī shēng yǐn yǐn。
别绪千条言难尽。bié xù qiān tiáo yán nán jǐn。
着色鹅黄留画本。zhe sè é huáng liú huà běn。
弹出阳关,挹露飘瑶轸。dàn chū yáng guān,yì lù piāo yáo zhěn。
剪断青云谁更忍。jiǎn duàn qīng yún shuí gèng rěn。
一缕柔情、恐被相思损。yī lǚ róu qíng kǒng bèi xiāng sī sǔn。

虞美人·柳絮

洪炳文

因风作势敲罗幌。yīn fēng zuò shì qiāo luó huǎng。
疑听珠环响。yí tīng zhū huán xiǎng。
漫天雪影雨初晴。màn tiān xuě yǐng yǔ chū qíng。
搀入梨花到眼不分明。chān rù lí huā dào yǎn bù fēn míng。
飘茵堕溷时时有。piāo yīn duò hùn shí shí yǒu。
往事难回百。wǎng shì nán huí bǎi。
吴绵耐冷卸征衣。wú mián nài lěng xiè zhēng yī。
逝水浮萍何处送将归。shì shuǐ fú píng hé chù sòng jiāng guī。

满江红·暮秋感怀

洪炳文

三尺枯桐,弹不出、古人怀抱。sān chǐ kū tóng,dàn bù chū gǔ rén huái bào。
空羡那、闲云孤鹤,海天春晓。kōng xiàn nà xián yún gū hè,hǎi tiān chūn xiǎo。
抚髀每嗟吾辈晚,着鞭已让他人早。fǔ bì měi jiē wú bèi wǎn,zhe biān yǐ ràng tā rén zǎo。
笑闲身、何处寄闲愁,吟诗好。xiào xián shēn hé chù jì xián chóu,yín shī hǎo。
花落尽,空幽草。huā luò jǐn,kōng yōu cǎo。
梦醒后,馀啼鸟。mèng xǐng hòu,yú tí niǎo。
怅文人、前身孽障,一生难了。chàng wén rén qián shēn niè zhàng,yī shēng nán le。
忏悔无从空五蕴,求仙孰是通三岛。chàn huǐ wú cóng kōng wǔ yùn,qiú xiān shú shì tōng sān dǎo。
且闭门、种菜玩时光,英雄老。qiě bì mén zhǒng cài wán shí guāng,yīng xióng lǎo。

满江红·自题《三生石》传奇卷首

洪炳文

人世因缘,莫不是、老天排就。rén shì yīn yuán,mò bù shì lǎo tiān pái jiù。
有一介、书生秀士摊书时候。yǒu yī jiè shū shēng xiù shì tān shū shí hòu。
忽地乘风游玉阙,天香馥郁笼袍袖。hū dì chéng fēng yóu yù quē,tiān xiāng fù yù lóng páo xiù。
对莲花、听说旧根由,西王母。duì lián huā tīng shuō jiù gēn yóu,xī wáng mǔ。
阅历了,悲欢够。yuè lì le,bēi huān gòu。
驰驱了,文章薮。chí qū le,wén zhāng sǒu。
算情禅身分,恩深谊厚。suàn qíng chán shēn fēn,ēn shēn yì hòu。
三世泥鸿堪印证,云霞仍恋前身友。sān shì ní hóng kān yìn zhèng,yún xiá réng liàn qián shēn yǒu。
猛回头、重返蕊珠宫,离尘垢。měng huí tóu zhòng fǎn ruǐ zhū gōng,lí chén gòu。

金缕曲·又题卷后

洪炳文

庭院无人处。tíng yuàn wú rén chù。
绮情生、镇日悲秋,悄无一语。qǐ qíng shēng zhèn rì bēi qiū,qiāo wú yī yǔ。
百感填膺芒角露,恨少霓裳歌舞。bǎi gǎn tián yīng máng jiǎo lù,hèn shǎo ní shang gē wǔ。
漫记忆、前身儿女。màn jì yì qián shēn ér nǚ。
泥雪三生重印证,谱新词、遑说推敲苦。ní xuě sān shēng zhòng yìn zhèng,pǔ xīn cí huáng shuō tuī qiāo kǔ。
天有缺,石能补。tiān yǒu quē,shí néng bǔ。
生平只为多情误。shēng píng zhǐ wèi duō qíng wù。
触牢愁、酩酊难浇,蓬莱易沮。chù láo chóu mǐng dīng nán jiāo,péng lái yì jǔ。
哀乐小年难自遣,只听琵琶低诉。āi lè xiǎo nián nán zì qiǎn,zhǐ tīng pí pá dī sù。
何处是、满庭芳树。hé chù shì mǎn tíng fāng shù。
但愿仙风飘引去,到珠宫、重问云霞侣。dàn yuàn xiān fēng piāo yǐn qù,dào zhū gōng zhòng wèn yún xiá lǚ。
离别久,泪如雨。lí bié jiǔ,lèi rú yǔ。

浪淘沙·霜林红叶

洪炳文

秋色上帘栊。qiū sè shàng lián lóng。
霜信难通。shuāng xìn nán tōng。
堤边砧杵塞边鸿。dī biān zhēn chǔ sāi biān hóng。
错认三春桃李放,绚烂东风。cuò rèn sān chūn táo lǐ fàng,xuàn làn dōng fēng。
点缀到江枫。diǎn zhuì dào jiāng fēng。
暮景霞烘。mù jǐng xiá hōng。
酡颜人醉绮罗丛。tuó yán rén zuì qǐ luó cóng。
好趁多情流水去,诗句题红。hǎo chèn duō qíng liú shuǐ qù,shī jù tí hóng。

浪淘沙·霜林红叶

洪炳文

冷信近窗纱。lěng xìn jìn chuāng shā。
瘦影交加。shòu yǐng jiāo jiā。
斜阳衰草路三叉。xié yáng shuāi cǎo lù sān chā。
花意浑如人意淡,洗却繁华。huā yì hún rú rén yì dàn,xǐ què fán huá。
心绪正如麻。xīn xù zhèng rú má。
无兴探花。wú xīng tàn huā。
一枝横压帽檐斜。yī zhī héng yā mào yán xié。
问讯重阳风雨后,秋在谁家。wèn xùn zhòng yáng fēng yǔ hòu,qiū zài shuí jiā。

蝶恋花·自题《黑蟾蜍》传奇后

洪炳文

安平江上军容整。ān píng jiāng shàng jūn róng zhěng。
鼙鼓传来,迸人笳声竞。pí gǔ chuán lái,bèng rén jiā shēng jìng。
将自勤王兵用命。jiāng zì qín wáng bīng yòng mìng。
黑旗现出蟾蜍影。hēi qí xiàn chū chán chú yǐng。
回首南天风鹤警。huí shǒu nán tiān fēng hè jǐng。
砥柱中流,保此台南境。dǐ zhù zhōng liú,bǎo cǐ tái nán jìng。
屡出奇谋忠勇称。lǚ chū qí móu zhōng yǒng chēng。
麒麟杰阁丹青炳。qí lín jié gé dān qīng bǐng。

百字令又题《帝女花》、《桃溪雪》两传奇后

洪炳文

老天何苦,把佳人才子,艰难尝试。lǎo tiān hé kǔ,bǎ jiā rén cái zi,jiān nán cháng shì。
离合悲欢空簸弄,抛了盈盈清泪。lí hé bēi huān kōng bǒ nòng,pāo le yíng yíng qīng lèi。
宝镜重圆,绿珠竟殉,幻出离奇事。bǎo jìng zhòng yuán,lǜ zhū jìng xùn,huàn chū lí qí shì。
茧情词客,谱成双绝文字。jiǎn qíng cí kè,pǔ chéng shuāng jué wén zì。
堪叹逝水流光,繁华一瞬,回头无滋味。kān tàn shì shuǐ liú guāng,fán huá yī shùn,huí tóu wú zī wèi。
剩有茫茫身世在,不许闲愁搁起。shèng yǒu máng máng shēn shì zài,bù xǔ xián chóu gē qǐ。
故国沧桑,海疆风鹤,一例伤心意。gù guó cāng sāng,hǎi jiāng fēng hè,yī lì shāng xīn yì。
卌首新诗,暂当仙佛游戏。xì shǒu xīn shī,zàn dāng xiān fú yóu xì。

鹊桥仙·自题《鹊桥会》传奇后

洪炳文

偶披蓑笠,暂停机杼。ǒu pī suō lì,zàn tíng jī zhù。
今夕相逢欢语。jīn xī xiāng féng huān yǔ。
人间佳偶百年身,好似我、一双儿女。rén jiān jiā ǒu bǎi nián shēn,hǎo shì wǒ yī shuāng ér nǚ。
有情伉俪,无情河汉,未许凌波屡渡。yǒu qíng kàng lì,wú qíng hé hàn,wèi xǔ líng bō lǚ dù。
只今隔水望仙桥,鳷鹊问、归飞何处。zhǐ jīn gé shuǐ wàng xiān qiáo,zhī què wèn guī fēi hé chù。

凤凰台上忆吹箫·自题《箫鸾配》传奇后

洪炳文

滴露研朱,临池洗砚,写来韵本争传。dī lù yán zhū,lín chí xǐ yàn,xiě lái yùn běn zhēng chuán。
笑上头夫婿,未渡蓝桥。xiào shàng tóu fū xù,wèi dù lán qiáo。
除是三生修到,消艳福、能遇神仙。chú shì sān shēng xiū dào,xiāo yàn fú néng yù shén xiān。
超出那、尘寰欲海,忍利情天。chāo chū nà chén huán yù hǎi,rěn lì qíng tiān。
翩跹。piān xiān。
鹤声嘹亮,环佩响月中,想像婵娟。hè shēng liáo liàng,huán pèi xiǎng yuè zhōng,xiǎng xiàng chán juān。
疑素娥仙子,尚在人间。yí sù é xiān zi,shàng zài rén jiān。
轻把天机宣泄,遂成就、一段因缘。qīng bǎ tiān jī xuān xiè,suì chéng jiù yī duàn yīn yuán。
今宵也,中秋良辰,人月团圆。jīn xiāo yě,zhōng qiū liáng chén,rén yuè tuán yuán。
43123