古诗词

青阳歌

林大春

君不见青阳之音高入云,飞扬直上凌苍旻。jūn bù jiàn qīng yáng zhī yīn gāo rù yún,fēi yáng zhí shàng líng cāng mín。
低者沉吟落九渊,微茫断续如轻烟。dī zhě chén yín luò jiǔ yuān,wēi máng duàn xù rú qīng yān。
高下疾徐中音节,流商激徵鸣清角。gāo xià jí xú zhōng yīn jié,liú shāng jī zhēng míng qīng jiǎo。
但看闪闪雕梁绕,不觉悠悠彩云歇。dàn kàn shǎn shǎn diāo liáng rào,bù jué yōu yōu cǎi yún xiē。
我家童子六七人,学之为能得其真。wǒ jiā tóng zi liù qī rén,xué zhī wèi néng dé qí zhēn。
中有二子称奇特,低眉度曲如有神。zhōng yǒu èr zi chēng qí tè,dī méi dù qū rú yǒu shén。
一颦一唱令人老,高台夜半千人吼。yī pín yī chàng lìng rén lǎo,gāo tái yè bàn qiān rén hǒu。
问谁传者曰宋生,生身况出金陵道。wèn shuí chuán zhě yuē sòng shēng,shēng shēn kuàng chū jīn líng dào。
少年即向五陵游,北走碣石南并州。shǎo nián jí xiàng wǔ líng yóu,běi zǒu jié shí nán bìng zhōu。
将军帐下舞长剑,学士堂前歌白头。jiāng jūn zhàng xià wǔ zhǎng jiàn,xué shì táng qián gē bái tóu。
一朝却从南海渡,时人乍见还惊顾。yī cháo què cóng nán hǎi dù,shí rén zhà jiàn hái jīng gù。
唯有老夫爱新声,故令群儿齐学步。wéi yǒu lǎo fū ài xīn shēng,gù lìng qún ér qí xué bù。
学步是耶非,云胡忽告归。xué bù shì yé fēi,yún hú hū gào guī。
江山千里隔,浩荡知音稀。jiāng shān qiān lǐ gé,hào dàng zhī yīn xī。
群儿空记来时调,嗟尔去后畴相依。qún ér kōng jì lái shí diào,jiē ěr qù hòu chóu xiāng yī。
君不见五湖四海皆奇迹,五侯七贵多门客。jūn bù jiàn wǔ hú sì hǎi jiē qí jì,wǔ hóu qī guì duō mén kè。
夜夜歌钟动四邻,岂无达者长相忆。yè yè gē zhōng dòng sì lín,qǐ wú dá zhě zhǎng xiāng yì。
又不见青阳之歌歌烂漫,听来不觉神光焕。yòu bù jiàn qīng yáng zhī gē gē làn màn,tīng lái bù jué shén guāng huàn。
人生得意须遇知,不独文章与仕宦。rén shēng dé yì xū yù zhī,bù dú wén zhāng yǔ shì huàn。

林大春

明广东潮阳人,字邦阳,一字井丹。嘉靖二十九年进士。授行人,累官浙江提学副使,致高拱私党于法,为言官论劾,罢官。有《井丹集》。 林大春的作品>>

猜您喜欢

戴使君自广州归壶山取道见访因作此赠之四首

林大春

清宵百里泛湖天,犹忆当年访戴船。qīng xiāo bǎi lǐ fàn hú tiān,yóu yì dāng nián fǎng dài chuán。
此日相看浑似昔,争知岭外别风烟。cǐ rì xiāng kàn hún shì xī,zhēng zhī lǐng wài bié fēng yān。

戴使君自广州归壶山取道见访因作此赠之四首

林大春

海上方壶一剑劖,闲中日月自题缄。hǎi shàng fāng hú yī jiàn chán,xián zhōng rì yuè zì tí jiān。
何年共理兰溪棹,卧看飞云避雨岩。hé nián gòng lǐ lán xī zhào,wò kàn fēi yún bì yǔ yán。

寄丘上舍

林大春

有客携琴到海滨,与君云是结交亲。yǒu kè xié qín dào hǎi bīn,yǔ jūn yún shì jié jiāo qīn。
公然不寄一行字,何况扁舟访故人。gōng rán bù jì yī xíng zì,hé kuàng biǎn zhōu fǎng gù rén。

送人之梧州

林大春

曾随幕府典兵符,郡国犹藏汉版图。céng suí mù fǔ diǎn bīng fú,jùn guó yóu cáng hàn bǎn tú。
此去若过泷水上,逢人应说旧苍梧。cǐ qù ruò guò lóng shuǐ shàng,féng rén yīng shuō jiù cāng wú。

寄赠徐贡元

林大春

曾衔丹诏下江城,再接音书太古情。céng xián dān zhào xià jiāng chéng,zài jiē yīn shū tài gǔ qíng。
闻道贤良今得荐,未应曲学负邹生。wén dào xián liáng jīn dé jiàn,wèi yīng qū xué fù zōu shēng。

海阳余生以求书冯明府兴学之碑过予因为二首赠之

林大春

绵蕞初开马上翁,两生不发笑孙通。mián zuì chū kāi mǎ shàng wēng,liǎng shēng bù fā xiào sūn tōng。
嗟君此去缘何事,应为贤侯化育功。jiē jūn cǐ qù yuán hé shì,yīng wèi xián hóu huà yù gōng。

海阳余生以求书冯明府兴学之碑过予因为二首赠之

林大春

传言贞石起荒陂,疑是当年汉水移。chuán yán zhēn shí qǐ huāng bēi,yí shì dāng nián hàn shuǐ yí。
何似今朝重文教,漫求拙笔写丰碑。hé shì jīn cháo zhòng wén jiào,màn qiú zhuō bǐ xiě fēng bēi。

题溪云深处为张别驾

林大春

碧溪之上白云飞,早出晚步溪云归。bì xī zhī shàng bái yún fēi,zǎo chū wǎn bù xī yún guī。
闲来自拟登楼赋,恨不停云坐钓矶。xián lái zì nǐ dēng lóu fù,hèn bù tíng yún zuò diào jī。

辛未新春试笔二首

林大春

朝来轻暖试纤罗,风物熙然总太和。cháo lái qīng nuǎn shì xiān luó,fēng wù xī rán zǒng tài hé。
为报桃花今已破,春光终比旧年多。wèi bào táo huā jīn yǐ pò,chūn guāng zhōng bǐ jiù nián duō。

辛未新春试笔二首

林大春

空阶纵步听鸣鸠,谁信山人春思幽。kōng jiē zòng bù tīng míng jiū,shuí xìn shān rén chūn sī yōu。
惟有窗前双蛱蝶,闲随清梦到庄周。wéi yǒu chuāng qián shuāng jiá dié,xián suí qīng mèng dào zhuāng zhōu。

以笔墨秋扇赠郑使君戏成三绝

林大春

梦中五色寻常见,醉里千文秃似山。mèng zhōng wǔ sè xún cháng jiàn,zuì lǐ qiān wén tū shì shān。
留却一枝新更好,凭君挥洒落人间。liú què yī zhī xīn gèng hǎo,píng jūn huī sǎ luò rén jiān。

以笔墨秋扇赠郑使君戏成三绝

林大春

刚丢半点光如漆,一月能消得几分。gāng diū bàn diǎn guāng rú qī,yī yuè néng xiāo dé jǐ fēn。
闻道草玄今尚白,故将石墨赠扬云。wén dào cǎo xuán jīn shàng bái,gù jiāng shí mò zèng yáng yún。

以笔墨秋扇赠郑使君戏成三绝

林大春

霜标玉质好谁同,执手踟躇等画工。shuāng biāo yù zhì hǎo shuí tóng,zhí shǒu chí chú děng huà gōng。
莫向凉飙叹萧瑟,山间时自有炎风。mò xiàng liáng biāo tàn xiāo sè,shān jiān shí zì yǒu yán fēng。

送劳掌教之任连州四首

林大春

横经几载卧潮阳,再转湟州秋色凉。héng jīng jǐ zài wò cháo yáng,zài zhuǎn huáng zhōu qiū sè liáng。
莫道宦游千里隔,风烟犹尔是同乡。mò dào huàn yóu qiān lǐ gé,fēng yān yóu ěr shì tóng xiāng。

送劳掌教之任连州四首

林大春

曾向云间陪二陆,却从岭左拜昌黎。céng xiàng yún jiān péi èr lù,què cóng lǐng zuǒ bài chāng lí。
于今匹马连山道,翻作青衿两地思。yú jīn pǐ mǎ lián shān dào,fān zuò qīng jīn liǎng dì sī。