古诗词

蝶恋花

宋徵舆

宝枕轻风秋梦薄。bǎo zhěn qīng fēng qiū mèng báo。
红敛双蛾,颠倒垂金雀。hóng liǎn shuāng é,diān dào chuí jīn què。
新样罗衣浑弃却,犹寻旧日春衫著。xīn yàng luó yī hún qì què,yóu xún jiù rì chūn shān zhù。
偏是断肠花不落。piān shì duàn cháng huā bù luò。
人苦伤心,镜里颜非昨。rén kǔ shāng xīn,jìng lǐ yán fēi zuó。
曾误当初青女约,只今霜夜思量着。céng wù dāng chū qīng nǚ yuē,zhǐ jīn shuāng yè sī liàng zhe。

宋徵舆

宋徵舆(公元一六一八年至一六六七年)字直方,一字辕文,江苏华亭人。生于明神宗万历四十六年,卒于清圣祖康熙六年,年五十岁。顺治四年(公元一六四七年)进士。官至都察院左副都御史。徵舆为诸生时,与陈子龙、李雯等倡几社,以古学相砥砺,故所作以博瞻见长,《四库全书提要》云: “徵舆为诸生时,与陈子龙、李雯等以古学相砥砺,所作以博赡见长,其才气睥睨一世 ,而精练不及子龙 ,故声誉亦稍亚之云。”有《林屋文稿》十六卷,诗稿十四卷,《四库总目》传于世。 宋徵舆的作品>>

猜您喜欢

玉楼春·燕

宋徵舆

雕梁画栋原无数,不问主人随意住。diāo liáng huà dòng yuán wú shù,bù wèn zhǔ rén suí yì zhù。
红襟惹尽百花香,翠尾扫开三月雨。hóng jīn rě jǐn bǎi huā xiāng,cuì wěi sǎo kāi sān yuè yǔ。
半年别我归何处?相见如将离恨诉。bàn nián bié wǒ guī hé chù?xiāng jiàn rú jiāng lí hèn sù。
海棠枝上立多时,飞向小桥西畔去。hǎi táng zhī shàng lì duō shí,fēi xiàng xiǎo qiáo xī pàn qù。

蝶恋花·杨柳梢头金粉重

宋徵舆

杨柳梢头金粉重。yáng liǔ shāo tóu jīn fěn zhòng。
帘幕无情,却被东风送。lián mù wú qíng,què bèi dōng fēng sòng。
蝶影半穿花影动,日阴停午人如梦。dié yǐng bàn chuān huā yǐng dòng,rì yīn tíng wǔ rén rú mèng。
红雨满阶春色拥。hóng yǔ mǎn jiē chūn sè yōng。
一缕晴丝,付与飞莺弄。yī lǚ qíng sī,fù yǔ fēi yīng nòng。
斜背妆台心半捧,菱花只照钗头凤。xié bèi zhuāng tái xīn bàn pěng,líng huā zhǐ zhào chāi tóu fèng。

蝶恋花·昨夜江南无数树

宋徵舆

昨夜江南无数树。zuó yè jiāng nán wú shù shù。
带月兼霜,做了连宵雨。dài yuè jiān shuāng,zuò le lián xiāo yǔ。
簌簌送他秋梦去,红楼一枕斜阳暮。sù sù sòng tā qiū mèng qù,hóng lóu yī zhěn xié yáng mù。
不寄天涯肠断句。bù jì tiān yá cháng duàn jù。
高下飘飖,自向前溪舞。gāo xià piāo yáo,zì xiàng qián xī wǔ。
屋角窗前非定处,西风着力何时住。wū jiǎo chuāng qián fēi dìng chù,xī fēng zhe lì hé shí zhù。

蝶恋花·日影微微生远浦

宋徵舆

日影微微生远浦。rì yǐng wēi wēi shēng yuǎn pǔ。
双梦初醒,欸乃惊遥橹。shuāng mèng chū xǐng,āi nǎi jīng yáo lǔ。
几度唤来妇不顾,泪珠点点轻轻堕。jǐ dù huàn lái fù bù gù,lèi zhū diǎn diǎn qīng qīng duò。
眠稳玉床人自去。mián wěn yù chuáng rén zì qù。
忽又教回,重见分离苦。hū yòu jiào huí,zhòng jiàn fēn lí kǔ。
惟有相看无一语,人间天上销魂处。wéi yǒu xiāng kàn wú yī yǔ,rén jiān tiān shàng xiāo hún chù。

下滩

宋徵舆

孤舟泻石滩,双桨下云端。gū zhōu xiè shí tān,shuāng jiǎng xià yún duān。
浪涌分花路,涛惊溅雪寒。làng yǒng fēn huā lù,tāo jīng jiàn xuě hán。
乱山皆曲向,飞渡怯回看。luàn shān jiē qū xiàng,fēi dù qiè huí kàn。
千里无诸国,天南自郁盘。qiān lǐ wú zhū guó,tiān nán zì yù pán。

古意

宋徵舆

碧玉堂西红粉楼,长安归思忆凉州。bì yù táng xī hóng fěn lóu,zhǎng ān guī sī yì liáng zhōu。
咸阳桥上三年别,回乐峰前万里愁。xián yáng qiáo shàng sān nián bié,huí lè fēng qián wàn lǐ chóu。
秦地烟花明月夜,汉家关塞白榆秋。qín dì yān huā míng yuè yè,hàn jiā guān sāi bái yú qiū。
梦魂欲识金微路,应逐交河水北流。mèng hún yù shí jīn wēi lù,yīng zhú jiāo hé shuǐ běi liú。

长信草

宋徵舆

青青长信草,无意学逢迎。qīng qīng zhǎng xìn cǎo,wú yì xué féng yíng。
不厌凄凉地,春来还自生。bù yàn qī liáng dì,chūn lái hái zì shēng。

参军行

宋徵舆

檀州军败泲南陷,铁骑西山逼云栈。tán zhōu jūn bài jǐ nán xiàn,tiě qí xī shān bī yún zhàn。
九门辛苦坐公卿,按兵不动有高监。jiǔ mén xīn kǔ zuò gōng qīng,àn bīng bù dòng yǒu gāo jiān。
玉堂美人何不平,上书北阙苦论兵。yù táng měi rén hé bù píng,shàng shū běi quē kǔ lùn bīng。
参军新命一朝下,单骑夜出长安城。cān jūn xīn mìng yī cháo xià,dān qí yè chū zhǎng ān chéng。
是时主将卢司马,独将西兵兵力寡。shì shí zhǔ jiāng lú sī mǎ,dú jiāng xī bīng bīng lì guǎ。
不教国士死黄沙,别遣参军向城下。bù jiào guó shì sǐ huáng shā,bié qiǎn cān jūn xiàng chéng xià。
参军不行司马嗔,参军既行司马陈。cān jūn bù xíng sī mǎ chēn,cān jūn jì xíng sī mǎ chén。
北向再拜谢至尊,曰臣象升死国恩。běi xiàng zài bài xiè zhì zūn,yuē chén xiàng shēng sǐ guó ēn。
鼓声阗阗军出垒,司马一呼创者起。gǔ shēng tián tián jūn chū lěi,sī mǎ yī hū chuàng zhě qǐ。
三万边儿夜合围,孤军虽胜终斗死。sān wàn biān ér yè hé wéi,gū jūn suī shèng zhōng dòu sǐ。
朝廷颇轻死事功,翻疑讼疏多雷同。cháo tíng pǒ qīng sǐ shì gōng,fān yí sòng shū duō léi tóng。
司马精爽久寂寞,参军一官成转蓬。sī mǎ jīng shuǎng jiǔ jì mò,cān jūn yī guān chéng zhuǎn péng。
呜呼国家赏罚未可测,归耕匡庐隐亦得。wū hū guó jiā shǎng fá wèi kě cè,guī gēng kuāng lú yǐn yì dé。

襄阳曲

宋徵舆

襄阳二月花艳时,城头高曳五丈旗。xiāng yáng èr yuè huā yàn shí,chéng tóu gāo yè wǔ zhàng qí。
东风一夜动笳鼓,夹城传呼丞相归。dōng fēng yī yè dòng jiā gǔ,jiā chéng chuán hū chéng xiāng guī。
红缨金甲光照日,霜刀乱挥贼争出。hóng yīng jīn jiǎ guāng zhào rì,shuāng dāo luàn huī zéi zhēng chū。
仓卒谁辨非官军,满城鼎沸嗟何及。cāng zú shuí biàn fēi guān jūn,mǎn chéng dǐng fèi jiē hé jí。
岘山日落黑云重,大堤女儿哭相送。xiàn shān rì luò hēi yún zhòng,dà dī nǚ ér kū xiāng sòng。
襄王宫殿野火烧,何人更起猎云梦。xiāng wáng gōng diàn yě huǒ shāo,hé rén gèng qǐ liè yún mèng。

赠张燕客

宋徵舆

我来勾践国,结交张公子。wǒ lái gōu jiàn guó,jié jiāo zhāng gōng zi。
华灯夜相迎,痛饮从此始。huá dēng yè xiāng yíng,tòng yǐn cóng cǐ shǐ。
三尺罗袖红,一尺虬髯紫。sān chǐ luó xiù hóng,yī chǐ qiú rán zǐ。
紫髯飘飘拂予肩,自言畴昔称少年。zǐ rán piāo piāo fú yǔ jiān,zì yán chóu xī chēng shǎo nián。
西走咸阳北走燕,终南太行相接连。xī zǒu xián yáng běi zǒu yàn,zhōng nán tài xíng xiāng jiē lián。
此乡索寞少奇士,风沙万里心茫然。cǐ xiāng suǒ mò shǎo qí shì,fēng shā wàn lǐ xīn máng rán。
以兹感叹归故乡,黄河千尺流汤汤。yǐ zī gǎn tàn guī gù xiāng,huáng hé qiān chǐ liú tāng tāng。
河堤蓄水出平地,决之可以沈大梁。hé dī xù shuǐ chū píng dì,jué zhī kě yǐ shěn dà liáng。
黄龙青雀未可测,果然今日成怀襄。huáng lóng qīng què wèi kě cè,guǒ rán jīn rì chéng huái xiāng。
酒酣对伎重岸帻,重道当年解音律。jiǔ hān duì jì zhòng àn zé,zhòng dào dāng nián jiě yīn lǜ。
琵琶弦索谁第一,武宗供奉查八十。pí pá xián suǒ shuí dì yī,wǔ zōng gōng fèng chá bā shí。
万历季年范昆白,雷轰铁拨今有谁。wàn lì jì nián fàn kūn bái,léi hōng tiě bō jīn yǒu shuí。
练川陆曜称杰出,闻君此论多嵚崎。liàn chuān lù yào chēng jié chū,wén jūn cǐ lùn duō qīn qí。
河转星稀未忍归,归来落月屋梁西。hé zhuǎn xīng xī wèi rěn guī,guī lái luò yuè wū liáng xī。
卧龙山上乌乱啼。wò lóng shān shàng wū luàn tí。