古诗词

答友人惠茉莉花三十四韵

卢宁

君称玉主开云扃,深潭水沃奇花精。jūn chēng yù zhǔ kāi yún jiōng,shēn tán shuǐ wò qí huā jīng。
短墙曲架就阴湿,长条翠叶舒光荣。duǎn qiáng qū jià jiù yīn shī,zhǎng tiáo cuì yè shū guāng róng。
苍竿引入秋千院,宝盆徙寘玻瓈屏。cāng gān yǐn rù qiū qiān yuàn,bǎo pén xǐ zhì bō lí píng。
绿髭抱拥真珠粒,彩云盘转南箕星。lǜ zī bào yōng zhēn zhū lì,cǎi yún pán zhuǎn nán jī xīng。
虚心素性可比德,苾芬显朴朱纱棂。xū xīn sù xìng kě bǐ dé,bì fēn xiǎn pǔ zhū shā líng。
君剪冰蕤纳芳洁,身自携赠春风庭。jūn jiǎn bīng ruí nà fāng jié,shēn zì xié zèng chūn fēng tíng。
登庭肆祝琼林彦,芳名直压兰蕙馨。dēng tíng sì zhù qióng lín yàn,fāng míng zhí yā lán huì xīn。
白麻一束横彩袖,手擘惊示珠玕晶。bái má yī shù héng cǎi xiù,shǒu bāi jīng shì zhū gān jīng。
数回散泻怪六出,隆寒雪碎阴山霙。shù huí sàn xiè guài liù chū,lóng hán xuě suì yīn shān yīng。
一白已绝天下色,奇香四海无双清。yī bái yǐ jué tiān xià sè,qí xiāng sì hǎi wú shuāng qīng。
临风嗅啮心肺腹,蒲插鬓绿云流形。lín fēng xiù niè xīn fèi fù,pú chā bìn lǜ yún liú xíng。
伏枕可清庄子梦,烹茶预寘鸦山瓶。fú zhěn kě qīng zhuāng zi mèng,pēng chá yù zhì yā shān píng。
寒梅岂得专标韵,暗麝欲比非伦并。hán méi qǐ dé zhuān biāo yùn,àn shè yù bǐ fēi lún bìng。
间关引载出西土,胡商飘舶何伶仃。jiān guān yǐn zài chū xī tǔ,hú shāng piāo bó hé líng dīng。
汉唐赋客皆不遇,朔方索种无所营。hàn táng fù kè jiē bù yù,shuò fāng suǒ zhǒng wú suǒ yíng。
恬风淑气到岭海,上品乍出先蜚声。tián fēng shū qì dào lǐng hǎi,shàng pǐn zhà chū xiān fēi shēng。
西樵荒圃久不业,客帷得此连欢盈。xī qiáo huāng pǔ jiǔ bù yè,kè wéi dé cǐ lián huān yíng。
怜家继酒助清赏,倒裳席地风詹楹。lián jiā jì jiǔ zhù qīng shǎng,dào shang xí dì fēng zhān yíng。
共君举杯向花语,花神为惜春林莺。gòng jūn jǔ bēi xiàng huā yǔ,huā shén wèi xī chūn lín yīng。
红颜绿树能几何,单杯难与花为情。hóng yán lǜ shù néng jǐ hé,dān bēi nán yǔ huā wèi qíng。
直是长醉花枝下,仰招康节呼刘伶。zhí shì zhǎng zuì huā zhī xià,yǎng zhāo kāng jié hū liú líng。
文章汗漫成何是,春花灼灼朝阳明。wén zhāng hàn màn chéng hé shì,chūn huā zhuó zhuó cháo yáng míng。
物生所贵在世用,仙芝灵草无显成。wù shēng suǒ guì zài shì yòng,xiān zhī líng cǎo wú xiǎn chéng。
君是太华峰上莲,青干十丈干苍冥。jūn shì tài huá fēng shàng lián,qīng gàn shí zhàng gàn cāng míng。
醴泉甘露日浇沃,天孙王子挹琪瑛。lǐ quán gān lù rì jiāo wò,tiān sūn wáng zi yì qí yīng。
虞衡冬夏不敢近,采摘岂与凡手撄。yú héng dōng xià bù gǎn jìn,cǎi zhāi qǐ yǔ fán shǒu yīng。
我生新甫与徂徕,十围千尺连山城。wǒ shēng xīn fǔ yǔ cú lái,shí wéi qiān chǐ lián shān chéng。
上团凤盖偃龙臂,下伏琥珀参霜苓。shàng tuán fèng gài yǎn lóng bì,xià fú hǔ pò cān shuāng líng。
清庙明堂有兴建,当虔榱桷归蓬瀛。qīng miào míng táng yǒu xīng jiàn,dāng qián cuī jué guī péng yíng。
乃移莲峰奠南郭,人人仰止君子茎。nǎi yí lián fēng diàn nán guō,rén rén yǎng zhǐ jūn zi jīng。
礼箕道隐时未至,花开花落飘风生。lǐ jī dào yǐn shí wèi zhì,huā kāi huā luò piāo fēng shēng。
酒尽为君赋长句,高歌且和篱鸠鸣。jiǔ jǐn wèi jūn fù zhǎng jù,gāo gē qiě hé lí jiū míng。
君酣别去堂室寂,撚花冲夜循溪行。jūn hān bié qù táng shì jì,niǎn huā chōng yè xún xī xíng。

卢宁

卢宁,字忠献,别号冠岩。南海人。博学而工文,尝受业于黄佐,而以不得及阳明之门为憾。明世宗嘉靖十九年(一五四○)举人,二十三年(一五四四)进士。授昆山知县,旋移知赣州兴国县事。二十九年擢守潼川。三十三年迁南京户部员外郎,寻改刑部,后为南京刑部郎中。三十八年升登州知府,卒于官。著有《五鹊台集》、《五鹊别集》等。……有传。卢宁诗,以明嘉靖三十八年刘珙重刻本《五鹊别集》为底本纂辑。 卢宁的作品>>

猜您喜欢

雪鸿池上送友人三首

卢宁

结义朋鸾树下,同文并蒂花前。jié yì péng luán shù xià,tóng wén bìng dì huā qián。
半亩秋容湛璧,一囊林际横烟。bàn mǔ qiū róng zhàn bì,yī náng lín jì héng yān。

雪鸿池上送友人三首

卢宁

江上风樯桂棹,城南雪案韦编。jiāng shàng fēng qiáng guì zhào,chéng nán xuě àn wéi biān。
道阻望怜洄沂,亭孤坐怅清涟。dào zǔ wàng lián huí yí,tíng gū zuò chàng qīng lián。
212«9101112131415