古诗词

答友人惠茉莉花三十四韵

卢宁

君称玉主开云扃,深潭水沃奇花精。jūn chēng yù zhǔ kāi yún jiōng,shēn tán shuǐ wò qí huā jīng。
短墙曲架就阴湿,长条翠叶舒光荣。duǎn qiáng qū jià jiù yīn shī,zhǎng tiáo cuì yè shū guāng róng。
苍竿引入秋千院,宝盆徙寘玻瓈屏。cāng gān yǐn rù qiū qiān yuàn,bǎo pén xǐ zhì bō lí píng。
绿髭抱拥真珠粒,彩云盘转南箕星。lǜ zī bào yōng zhēn zhū lì,cǎi yún pán zhuǎn nán jī xīng。
虚心素性可比德,苾芬显朴朱纱棂。xū xīn sù xìng kě bǐ dé,bì fēn xiǎn pǔ zhū shā líng。
君剪冰蕤纳芳洁,身自携赠春风庭。jūn jiǎn bīng ruí nà fāng jié,shēn zì xié zèng chūn fēng tíng。
登庭肆祝琼林彦,芳名直压兰蕙馨。dēng tíng sì zhù qióng lín yàn,fāng míng zhí yā lán huì xīn。
白麻一束横彩袖,手擘惊示珠玕晶。bái má yī shù héng cǎi xiù,shǒu bāi jīng shì zhū gān jīng。
数回散泻怪六出,隆寒雪碎阴山霙。shù huí sàn xiè guài liù chū,lóng hán xuě suì yīn shān yīng。
一白已绝天下色,奇香四海无双清。yī bái yǐ jué tiān xià sè,qí xiāng sì hǎi wú shuāng qīng。
临风嗅啮心肺腹,蒲插鬓绿云流形。lín fēng xiù niè xīn fèi fù,pú chā bìn lǜ yún liú xíng。
伏枕可清庄子梦,烹茶预寘鸦山瓶。fú zhěn kě qīng zhuāng zi mèng,pēng chá yù zhì yā shān píng。
寒梅岂得专标韵,暗麝欲比非伦并。hán méi qǐ dé zhuān biāo yùn,àn shè yù bǐ fēi lún bìng。
间关引载出西土,胡商飘舶何伶仃。jiān guān yǐn zài chū xī tǔ,hú shāng piāo bó hé líng dīng。
汉唐赋客皆不遇,朔方索种无所营。hàn táng fù kè jiē bù yù,shuò fāng suǒ zhǒng wú suǒ yíng。
恬风淑气到岭海,上品乍出先蜚声。tián fēng shū qì dào lǐng hǎi,shàng pǐn zhà chū xiān fēi shēng。
西樵荒圃久不业,客帷得此连欢盈。xī qiáo huāng pǔ jiǔ bù yè,kè wéi dé cǐ lián huān yíng。
怜家继酒助清赏,倒裳席地风詹楹。lián jiā jì jiǔ zhù qīng shǎng,dào shang xí dì fēng zhān yíng。
共君举杯向花语,花神为惜春林莺。gòng jūn jǔ bēi xiàng huā yǔ,huā shén wèi xī chūn lín yīng。
红颜绿树能几何,单杯难与花为情。hóng yán lǜ shù néng jǐ hé,dān bēi nán yǔ huā wèi qíng。
直是长醉花枝下,仰招康节呼刘伶。zhí shì zhǎng zuì huā zhī xià,yǎng zhāo kāng jié hū liú líng。
文章汗漫成何是,春花灼灼朝阳明。wén zhāng hàn màn chéng hé shì,chūn huā zhuó zhuó cháo yáng míng。
物生所贵在世用,仙芝灵草无显成。wù shēng suǒ guì zài shì yòng,xiān zhī líng cǎo wú xiǎn chéng。
君是太华峰上莲,青干十丈干苍冥。jūn shì tài huá fēng shàng lián,qīng gàn shí zhàng gàn cāng míng。
醴泉甘露日浇沃,天孙王子挹琪瑛。lǐ quán gān lù rì jiāo wò,tiān sūn wáng zi yì qí yīng。
虞衡冬夏不敢近,采摘岂与凡手撄。yú héng dōng xià bù gǎn jìn,cǎi zhāi qǐ yǔ fán shǒu yīng。
我生新甫与徂徕,十围千尺连山城。wǒ shēng xīn fǔ yǔ cú lái,shí wéi qiān chǐ lián shān chéng。
上团凤盖偃龙臂,下伏琥珀参霜苓。shàng tuán fèng gài yǎn lóng bì,xià fú hǔ pò cān shuāng líng。
清庙明堂有兴建,当虔榱桷归蓬瀛。qīng miào míng táng yǒu xīng jiàn,dāng qián cuī jué guī péng yíng。
乃移莲峰奠南郭,人人仰止君子茎。nǎi yí lián fēng diàn nán guō,rén rén yǎng zhǐ jūn zi jīng。
礼箕道隐时未至,花开花落飘风生。lǐ jī dào yǐn shí wèi zhì,huā kāi huā luò piāo fēng shēng。
酒尽为君赋长句,高歌且和篱鸠鸣。jiǔ jǐn wèi jūn fù zhǎng jù,gāo gē qiě hé lí jiū míng。
君酣别去堂室寂,撚花冲夜循溪行。jūn hān bié qù táng shì jì,niǎn huā chōng yè xún xī xíng。

卢宁

卢宁,字忠献,别号冠岩。南海人。博学而工文,尝受业于黄佐,而以不得及阳明之门为憾。明世宗嘉靖十九年(一五四○)举人,二十三年(一五四四)进士。授昆山知县,旋移知赣州兴国县事。二十九年擢守潼川。三十三年迁南京户部员外郎,寻改刑部,后为南京刑部郎中。三十八年升登州知府,卒于官。著有《五鹊台集》、《五鹊别集》等。……有传。卢宁诗,以明嘉靖三十八年刘珙重刻本《五鹊别集》为底本纂辑。 卢宁的作品>>

猜您喜欢

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

数分天地悬常体,清到琅玕有异仪。shù fēn tiān dì xuán cháng tǐ,qīng dào láng gān yǒu yì yí。
知是古人遗絜矩,非因时物厌循规。zhī shì gǔ rén yí jié jǔ,fēi yīn shí wù yàn xún guī。
虚心自信义长植,危行终为节所奇。xū xīn zì xìn yì zhǎng zhí,wēi xíng zhōng wèi jié suǒ qí。
岁晚他山宁得此,直须栽向凤凰池。suì wǎn tā shān níng dé cǐ,zhí xū zāi xiàng fèng huáng chí。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

葶苈须弥无是宗,业缘明觉性灵冲。tíng lì xū mí wú shì zōng,yè yuán míng jué xìng líng chōng。
幻烟未灭苦群障,心月当悬色尽空。huàn yān wèi miè kǔ qún zhàng,xīn yuè dāng xuán sè jǐn kōng。
四梵宾从捐赤火,七华玄阖挹光风。sì fàn bīn cóng juān chì huǒ,qī huá xuán hé yì guāng fēng。
长罗到此还何事,恨不形骸都自融。zhǎng luó dào cǐ hái hé shì,hèn bù xíng hái dōu zì róng。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

石室阴深草木鲜,更栽凉质养玄烟。shí shì yīn shēn cǎo mù xiān,gèng zāi liáng zhì yǎng xuán yān。
新心卷露抽鸾轴,旧叶摧风舞凤翩。xīn xīn juǎn lù chōu luán zhóu,jiù yè cuī fēng wǔ fèng piān。
一瓣拟供无量佛,千章堪写白云篇。yī bàn nǐ gōng wú liàng fú,qiān zhāng kān xiě bái yún piān。
何年选胜耽诸翠,就此移居了太玄。hé nián xuǎn shèng dān zhū cuì,jiù cǐ yí jū le tài xuán。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

半亩溶光绿映盈,柳堤蘅岸蔼芳晴。bàn mǔ róng guāng lǜ yìng yíng,liǔ dī héng àn ǎi fāng qíng。
窗临石镜天长晓,影湛银蟾气倍清。chuāng lín shí jìng tiān zhǎng xiǎo,yǐng zhàn yín chán qì bèi qīng。
万象虚涵呈太素,一圈无极自天精。wàn xiàng xū hán chéng tài sù,yī quān wú jí zì tiān jīng。
江湖景色多如此,惟是游人不用情。jiāng hú jǐng sè duō rú cǐ,wéi shì yóu rén bù yòng qíng。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

野岸迂回紫陌通,石桥流水一丝风。yě àn yū huí zǐ mò tōng,shí qiáo liú shuǐ yī sī fēng。
静看名利驱驰外,早定浮沉物理中。jìng kàn míng lì qū chí wài,zǎo dìng fú chén wù lǐ zhōng。
熊梦协占师已载,羊裘虽著汉无功。xióng mèng xié zhàn shī yǐ zài,yáng qiú suī zhù hàn wú gōng。
夕阳潋滟江光动,清对垂杨绾玉虹。xī yáng liàn yàn jiāng guāng dòng,qīng duì chuí yáng wǎn yù hóng。

次韵寄友人何瑞坛二首

卢宁

故人书信报苏州,改邑虔南始拜收。gù rén shū xìn bào sū zhōu,gǎi yì qián nán shǐ bài shōu。
青鸟翩翩烟岛去,明星灿灿夜窗浮。qīng niǎo piān piān yān dǎo qù,míng xīng càn càn yè chuāng fú。
寄怀昆玉惭非宝,拭目池珠惊寡俦。jì huái kūn yù cán fēi bǎo,shì mù chí zhū jīng guǎ chóu。
便借秋风传半牍,直随云雁送双眸。biàn jiè qiū fēng chuán bàn dú,zhí suí yún yàn sòng shuāng móu。

次韵寄友人何瑞坛二首

卢宁

伐木篇中尚友求,和平今见古风流。fá mù piān zhōng shàng yǒu qiú,hé píng jīn jiàn gǔ fēng liú。
绮罗俗态一时洗,金石芳心百岁酬。qǐ luó sú tài yī shí xǐ,jīn shí fāng xīn bǎi suì chóu。
意远白华歌大雅,调高玄鹤唳清秋。yì yuǎn bái huá gē dà yǎ,diào gāo xuán hè lì qīng qiū。
为言宝历文章宴,绝倒元稹还上头。wèi yán bǎo lì wén zhāng yàn,jué dào yuán zhěn hái shàng tóu。

天然亭

卢宁

摩诘川中景物晞,不烦栽植自芳菲。mó jí chuān zhōng jǐng wù xī,bù fán zāi zhí zì fāng fēi。
兰台心远青山待,草阁月明骢马归。lán tái xīn yuǎn qīng shān dài,cǎo gé yuè míng cōng mǎ guī。
坐竹静看流水过,移樽闲数落花飞。zuò zhú jìng kàn liú shuǐ guò,yí zūn xián shù luò huā fēi。
主翁惯得天然趣,直道庸知与世违。zhǔ wēng guàn dé tiān rán qù,zhí dào yōng zhī yǔ shì wéi。

东岳醉眺

卢宁

苍帝祠前开锦席,青玕树底读碑文。cāng dì cí qián kāi jǐn xí,qīng gān shù dǐ dú bēi wén。
深杯自可宽怀土,一饭谁能忘报君。shēn bēi zì kě kuān huái tǔ,yī fàn shuí néng wàng bào jūn。
地远只应瞻紫气,山高赢得望红云。dì yuǎn zhǐ yīng zhān zǐ qì,shān gāo yíng dé wàng hóng yún。
朱花瑶草春风媚,对饮何辞落日曛。zhū huā yáo cǎo chūn fēng mèi,duì yǐn hé cí luò rì xūn。

壬子冬北上陆行遇风

卢宁

自揲囊箱买辔鞍,朔风吹岸剪眉酸。zì dié náng xiāng mǎi pèi ān,shuò fēng chuī àn jiǎn méi suān。
行行呼急征鸿暮,片片飞浮落木乾。xíng xíng hū jí zhēng hóng mù,piàn piàn fēi fú luò mù qián。
竹叶浅黄怜力薄,芦花轻白觉衣单。zhú yè qiǎn huáng lián lì báo,lú huā qīng bái jué yī dān。
笑从吏计围貂领,十载官资换尚难。xiào cóng lì jì wéi diāo lǐng,shí zài guān zī huàn shàng nán。

锦城高望

卢宁

濯锦江前万里秋,登临端不限梁丘。zhuó jǐn jiāng qián wàn lǐ qiū,dēng lín duān bù xiàn liáng qiū。
黑泉白草长年备,朔雪炎风无日休。hēi quán bái cǎo zhǎng nián bèi,shuò xuě yán fēng wú rì xiū。
天府文章明梓木,星桥氛祲净灵州。tiān fǔ wén zhāng míng zǐ mù,xīng qiáo fēn jìn jìng líng zhōu。
即看多士桢王国,肯负玄龟锡禹畴。jí kàn duō shì zhēn wáng guó,kěn fù xuán guī xī yǔ chóu。

来衮亭高望

卢宁

来衮孤峰象太薇,千家井邑应星晖。lái gǔn gū fēng xiàng tài wēi,qiān jiā jǐng yì yīng xīng huī。
城边二水龙双会,楼外诸山王四围。chéng biān èr shuǐ lóng shuāng huì,lóu wài zhū shān wáng sì wéi。
鸿雁西来何落落,云霞南下故飞飞。hóng yàn xī lái hé luò luò,yún xiá nán xià gù fēi fēi。
一方黎庶知何济,独对朱轓愁不归。yī fāng lí shù zhī hé jì,dú duì zhū fān chóu bù guī。

登东山寺

卢宁

梓州东寺涪江外,驻马先题大字碑。zǐ zhōu dōng sì fú jiāng wài,zhù mǎ xiān tí dà zì bēi。
花木阵阳諠翡翠,亭台临水跃罘罳。huā mù zhèn yáng xuān fěi cuì,tíng tái lín shuǐ yuè fú sī。
塔酣灵露生朱草,鹤恋昙云复故枝。tǎ hān líng lù shēng zhū cǎo,hè liàn tán yún fù gù zhī。
太守散衙无一事,不妨拂石辄盟诗。tài shǒu sàn yá wú yī shì,bù fáng fú shí zhé méng shī。

东山寺留别限韵走笔

卢宁

彩鹢欲发涪江涯,攀翻再折青杨枝。cǎi yì yù fā fú jiāng yá,pān fān zài zhé qīng yáng zhī。
青杨千缕数不尽,彩鹢一去来何时。qīng yáng qiān lǚ shù bù jǐn,cǎi yì yī qù lái hé shí。
吴宫花飞莺语切,蜀岭雪滞雁声迟。wú gōng huā fēi yīng yǔ qiè,shǔ lǐng xuě zhì yàn shēng chí。
须知丈夫多意气,岂为中年难别离。xū zhī zhàng fū duō yì qì,qǐ wèi zhōng nián nán bié lí。

出蜀晓行野望

卢宁

晓起驱车控大堤,残星落落风凄凄。xiǎo qǐ qū chē kòng dà dī,cán xīng luò luò fēng qī qī。
水声东去沧溟远,山势西来云岳低。shuǐ shēng dōng qù cāng míng yuǎn,shān shì xī lái yún yuè dī。
行路说夷双刃捷,将军避虏选锋齐。xíng lù shuō yí shuāng rèn jié,jiāng jūn bì lǔ xuǎn fēng qí。
绿林何处白莲教,北望青徐烟雾迷。lǜ lín hé chù bái lián jiào,běi wàng qīng xú yān wù mí。