古诗词

述古

胡俨

圣神御宸极,朝宗众流奔。shèng shén yù chén jí,cháo zōng zhòng liú bēn。
三正乃迭建,万化归一元。sān zhèng nǎi dié jiàn,wàn huà guī yī yuán。
元经大一统,表揭开蒙昏。yuán jīng dà yī tǒng,biǎo jiē kāi méng hūn。
周纲既陵夷,七雄相并吞。zhōu gāng jì líng yí,qī xióng xiāng bìng tūn。
晋纪忽中绝,五部涨妖氛。jìn jì hū zhōng jué,wǔ bù zhǎng yāo fēn。
唐风复不振,五季尤纷纭。táng fēng fù bù zhèn,wǔ jì yóu fēn yún。
商丘肇火德,星纬焕奎文。shāng qiū zhào huǒ dé,xīng wěi huàn kuí wén。
道化儗三代,经术规典坟。dào huà nǐ sān dài,jīng shù guī diǎn fén。
一朝杜鹃啼,疋马渡河津。yī cháo dù juān tí,pǐ mǎ dù hé jīn。
王业寓南服,继统启后昆。wáng yè yù nán fú,jì tǒng qǐ hòu kūn。
如何太史氏,编与附庸伦。rú hé tài shǐ shì,biān yǔ fù yōng lún。
南北互讥诮,厚诬多失真。nán běi hù jī qiào,hòu wū duō shī zhēn。
是非百世下,至公终不堙。shì fēi bǎi shì xià,zhì gōng zhōng bù yīn。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

竹枝词

胡俨

湖上闻郎歌《竹枝》,湖中莲艇便轻移。hú shàng wén láng gē zhú zhī,hú zhōng lián tǐng biàn qīng yí。
却言郎度潇湘去,折得荷花空泪垂。què yán láng dù xiāo xiāng qù,zhé dé hé huā kōng lèi chuí。

竹枝词

胡俨

闻郎昨夜下巴东,烟树苍苍山万重。wén láng zuó yè xià bā dōng,yān shù cāng cāng shān wàn zhòng。
一片阳云飞不定,不知何处有郎踪。yī piàn yáng yún fēi bù dìng,bù zhī hé chù yǒu láng zōng。

竹枝词

胡俨

船头烟暝浪花飞,船里风来雨湿衣。chuán tóu yān míng làng huā fēi,chuán lǐ fēng lái yǔ shī yī。
独棹兰桡下莲渚,迎郎不见又空归。dú zhào lán ráo xià lián zhǔ,yíng láng bù jiàn yòu kōng guī。

竹枝词

胡俨

荷叶亭亭秋色阑,露珠风荡不成团。hé yè tíng tíng qiū sè lán,lù zhū fēng dàng bù chéng tuán。
自怜颜色非前日,羞把新妆临水看。zì lián yán sè fēi qián rì,xiū bǎ xīn zhuāng lín shuǐ kàn。

杨柳枝·词

胡俨

罨画楼前雨歇时。yǎn huà lóu qián yǔ xiē shí。
千丝万缕绿垂垂。qiān sī wàn lǚ lǜ chuí chuí。
无端却被风吹起,撩乱春心不自持。wú duān què bèi fēng chuī qǐ,liāo luàn chūn xīn bù zì chí。

杨柳枝·词

胡俨

罩水和烟万叶重。zhào shuǐ hé yān wàn yè zhòng。
倚风飞絮晓茸茸。yǐ fēng fēi xù xiǎo rōng rōng。
莫教吹落长河去,化作浮萍无定踪。mò jiào chuī luò zhǎng hé qù,huà zuò fú píng wú dìng zōng。

杨柳枝·词

胡俨

门外春风杨柳枝。mén wài chūn fēng yáng liǔ zhī。
去年折柳送郎时。qù nián zhé liǔ sòng láng shí。
车轮一去无消息,只有长条依旧垂。chē lún yī qù wú xiāo xī,zhǐ yǒu zhǎng tiáo yī jiù chuí。

杨柳枝·词

胡俨

画帘风动影丝丝。huà lián fēng dòng yǐng sī sī。
曳绿摇金昼景迟。yè lǜ yáo jīn zhòu jǐng chí。
睡起倚阑看蛱蝶,莺声只在最高枝。shuì qǐ yǐ lán kàn jiá dié,yīng shēng zhǐ zài zuì gāo zhī。

调笑词

胡俨

明月。míng yuè。
明月。míng yuè。
今古几回圆缺。jīn gǔ jǐ huí yuán quē。
天风吹上云端。tiān fēng chuī shàng yún duān。
琼楼玉宇露寒。qióng lóu yù yǔ lù hán。
寒露。hán lù。
寒露。hán lù。
捣药谁怜顾兔。dǎo yào shuí lián gù tù。

调笑词

胡俨

绿绮。lǜ qǐ。
绿绮。lǜ qǐ。
写得高山流水。xiě dé gāo shān liú shuǐ。
海天烟雾漫漫。hǎi tiān yān wù màn màn。
明月松风夜寒。míng yuè sōng fēng yè hán。
寒夜。hán yè。
寒夜。hán yè。
鹤舞银河初下。hè wǔ yín hé chū xià。

调笑词

胡俨

精卫。jīng wèi。
精卫。jīng wèi。
沧海填来几岁。cāng hǎi tián lái jǐ suì。
飞来飞去翩翩。fēi lái fēi qù piān piān。
但见洪涛碧烟。dàn jiàn hóng tāo bì yān。
烟碧。yān bì。
烟碧。yān bì。
愁杀孤飞短翼。chóu shā gū fēi duǎn yì。

调笑词

胡俨

泥滑。ní huá。
泥滑。ní huá。
道上间关车辖。dào shàng jiān guān chē xiá。
凄凄切切低飞。qī qī qiè qiè dī fēi。
正是行人远归。zhèng shì xíng rén yuǎn guī。
归远。guī yuǎn。
归远。guī yuǎn。
只恐山头日晚。zhǐ kǒng shān tóu rì wǎn。

三台·词

胡俨

一阵霜风乍起,半窗月影初斜。yī zhèn shuāng fēng zhà qǐ,bàn chuāng yuè yǐng chū xié。
宝匣烧残香篆,银釭落尽灯花。bǎo xiá shāo cán xiāng zhuàn,yín gāng luò jǐn dēng huā。

三台·词

胡俨

坐稳锦茵重迭,醉来乌帽欹斜。zuò wěn jǐn yīn zhòng dié,zuì lái wū mào yī xié。
谁遣青娥斗月,自怜银海生花。shuí qiǎn qīng é dòu yuè,zì lián yín hǎi shēng huā。

三台·词

胡俨

楼上角声呜咽,天边斗柄横斜。lóu shàng jiǎo shēng wū yàn,tiān biān dòu bǐng héng xié。
酒醒风惊帘幕,漏残月在梅花。jiǔ xǐng fēng jīng lián mù,lòu cán yuè zài méi huā。
4671234567»