古诗词

题界画卧龙山楼阁图

刘基

巍巍乎,大海之西,浙河之东!是曰会稽,夏后所封。wēi wēi hū,dà hǎi zhī xī,zhè hé zhī dōng!shì yuē huì jī,xià hòu suǒ fēng。
吞云吐雨隔躔次,阖辟光景调春冬。tūn yún tǔ yǔ gé chán cì,hé pì guāng jǐng diào chūn dōng。
地平天成五千载,职贡长与中华通。dì píng tiān chéng wǔ qiān zài,zhí gòng zhǎng yǔ zhōng huá tōng。
洞天石室神仙宫,香炉紫气腾芙蓉。dòng tiān shí shì shén xiān gōng,xiāng lú zǐ qì téng fú róng。
禹穴窈窕潜蛟龙,玉书金简今无踪。yǔ xué yǎo tiǎo qián jiāo lóng,yù shū jīn jiǎn jīn wú zōng。
但见苍松翠柏,晻暧闭白日,猿狖叫啸生悲风。dàn jiàn cāng sōng cuì bǎi,àn ài bì bái rì,yuán yòu jiào xiào shēng bēi fēng。
卧龙何蜿蜒,向之离立如孩童。wò lóng hé wān yán,xiàng zhī lí lì rú hái tóng。
上有朱甍碧瓦,缥缈浮玄穹。shàng yǒu zhū méng bì wǎ,piāo miǎo fú xuán qióng。
流星穿窗月挂户,下视水木光玲珑。liú xīng chuān chuāng yuè guà hù,xià shì shuǐ mù guāng líng lóng。
多年不见尝胆处,野花自落莓苔中。duō nián bù jiàn cháng dǎn chù,yě huā zì luò méi tái zhōng。
绿蘋香飘杨柳浓,渔舟一叶波溶溶。lǜ píng xiāng piāo yáng liǔ nóng,yú zhōu yī yè bō róng róng。
黄冠贺老巳寂寞,澹烟细雨空青枫。huáng guān hè lǎo sì jì mò,dàn yān xì yǔ kōng qīng fēng。
雁山狂客意匠工,能以翰墨偷天功。yàn shān kuáng kè yì jiàng gōng,néng yǐ hàn mò tōu tiān gōng。
对此使我心神融,便欲筑室依巃嵷。duì cǐ shǐ wǒ xīn shén róng,biàn yù zhù shì yī lóng sǒng。
短衣瘦策寻葛洪,咽服石髓餐晴虹,翩然远逐浮丘公。duǎn yī shòu cè xún gé hóng,yàn fú shí suǐ cān qíng hóng,piān rán yuǎn zhú fú qiū gōng。
不须怀古意惨戚,伯夷绮季俱蒿蓬。bù xū huái gǔ yì cǎn qī,bó yí qǐ jì jù hāo péng。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

题画鱼二首

刘基

九罭无人咏鳟鲂,河坟有客叹牂羊。jiǔ yù wú rén yǒng zūn fáng,hé fén yǒu kè tàn zāng yáng。
不知生意能多少,争得鲲鲕满尺长。bù zhī shēng yì néng duō shǎo,zhēng dé kūn ér mǎn chǐ zhǎng。

题沙溪驿

刘基

阔水弯弯绕郡城,老蝉鸣入车轮声。kuò shuǐ wān wān rào jùn chéng,lǎo chán míng rù chē lún shēng。
西风吹客上马去,夕阳满川红叶明。xī fēng chuī kè shàng mǎ qù,xī yáng mǎn chuān hóng yè míng。

无题三首

刘基

一片浮云万里心,海波无底未为深。yī piàn fú yún wàn lǐ xīn,hǎi bō wú dǐ wèi wèi shēn。
虞渊险迫羲和疾,空使傍人诧邓林。yú yuān xiǎn pò xī hé jí,kōng shǐ bàng rén chà dèng lín。

无题三首

刘基

玉树沉沉结夜愁,金陵蔓草没荒丘。yù shù chén chén jié yè chóu,jīn líng màn cǎo méi huāng qiū。
谁言锦缆江都去,不见金陵蔓草秋。shuí yán jǐn lǎn jiāng dōu qù,bù jiàn jīn líng màn cǎo qiū。

无题三首

刘基

黄鹄高飞云路遐,野凫谋食但泥沙。huáng gǔ gāo fēi yún lù xiá,yě fú móu shí dàn ní shā。
山中樗栎年年在,看尽西风木槿花。shān zhōng chū lì nián nián zài,kàn jǐn xī fēng mù jǐn huā。

题画红梅

刘基

水晶宫里王真妃,宴罢瑶台步月归。shuǐ jīng gōng lǐ wáng zhēn fēi,yàn bà yáo tái bù yuè guī。
行到赤城天未晓,冷霞飞上绿珠衣。xíng dào chì chéng tiān wèi xiǎo,lěng xiá fēi shàng lǜ zhū yī。

题扇面牡丹花

刘基

沉香亭畔月华流,掌上孤鸾镜里愁。chén xiāng tíng pàn yuè huá liú,zhǎng shàng gū luán jìng lǐ chóu。
舞罢春风却回首,六宫红粉总包羞。wǔ bà chūn fēng què huí shǒu,liù gōng hóng fěn zǒng bāo xiū。

过闽关九首

刘基

关头雾露白蒙蒙,关下斜阳照树红。guān tóu wù lù bái méng méng,guān xià xié yáng zhào shù hóng。
过了秋风浑未觉,满山粳稻八闽中。guò le qiū fēng hún wèi jué,mǎn shān jīng dào bā mǐn zhōng。

过闽关九首

刘基

峻岭如弓驿路赊,清溪一带抱山斜。jùn lǐng rú gōng yì lù shē,qīng xī yī dài bào shān xié。
高秋八月崇安道,时见棠梨三两花。gāo qiū bā yuè chóng ān dào,shí jiàn táng lí sān liǎng huā。

过闽关九首

刘基

建溪激箭向南流,石齿如锋斗客舟。jiàn xī jī jiàn xiàng nán liú,shí chǐ rú fēng dòu kè zhōu。
篙子踏歌浑不畏,行人遥望替生愁。gāo zi tà gē hún bù wèi,xíng rén yáo wàng tì shēng chóu。

过闽关九首

刘基

驿路高低度岭关,兜离人语杂夷蛮。yì lù gāo dī dù lǐng guān,dōu lí rén yǔ zá yí mán。
江花巧似驼茸白,山果浑如码碯般。jiāng huā qiǎo shì tuó rōng bái,shān guǒ hún rú mǎ nǎo bān。

过闽关九首

刘基

饭淅香琼酒潋霞,驿亭到处只如家。fàn xī xiāng qióng jiǔ liàn xiá,yì tíng dào chù zhǐ rú jiā。
征夫但恐咨询阙,莫向天涯怨路赊。zhēng fū dàn kǒng zī xún quē,mò xiàng tiān yá yuàn lù shē。

过闽关九首

刘基

漠漠轻云结晚阴,依依斜日挂遥岑。mò mò qīng yún jié wǎn yīn,yī yī xié rì guà yáo cén。
炊烟忽起桑榆上,散作鲛绡抹半林。chuī yān hū qǐ sāng yú shàng,sàn zuò jiāo xiāo mǒ bàn lín。

过闽关九首

刘基

道上黄埃扑马鞍,汗流如水透中单。dào shàng huáng āi pū mǎ ān,hàn liú rú shuǐ tòu zhōng dān。
忽惊疏雨林梢过,急换罗衣更怯寒。hū jīng shū yǔ lín shāo guò,jí huàn luó yī gèng qiè hán。

过闽关九首

刘基

剑水悠悠南去深,黄茅苦竹自成林。jiàn shuǐ yōu yōu nán qù shēn,huáng máo kǔ zhú zì chéng lín。
日烘溪雾生秋瘴,风搅山霏作昼阴。rì hōng xī wù shēng qiū zhàng,fēng jiǎo shān fēi zuò zhòu yīn。