古诗词

沁园春·悠然阁种木芍药

吴绮

半阁初成,正见南山,名曰悠然。bàn gé chū chéng,zhèng jiàn nán shān,míng yuē yōu rán。
有疏窗六尺,低才压帽,藏书两架,小恰如船。yǒu shū chuāng liù chǐ,dī cái yā mào,cáng shū liǎng jià,xiǎo qià rú chuán。
芳树檐头,晴岚屋上,放了晨衙即醉眠。fāng shù yán tóu,qíng lán wū shàng,fàng le chén yá jí zuì mián。
春深矣,且聘红买绿,俸里支钱。chūn shēn yǐ,qiě pìn hóng mǎi lǜ,fèng lǐ zhī qián。
洛阳佳种争妍,想太白、清平调可怜。luò yáng jiā zhǒng zhēng yán,xiǎng tài bái qīng píng diào kě lián。
把护花铃索,随时安顿,移春亭幔,着意遮全。bǎ hù huā líng suǒ,suí shí ān dùn,yí chūn tíng màn,zhe yì zhē quán。
贳酒酹香,教歌试艳,拚与花王结胜缘。shì jiǔ lèi xiāng,jiào gē shì yàn,pàn yǔ huā wáng jié shèng yuán。
吾还笑,笑当年杜牧,也为花颠。wú hái xiào,xiào dāng nián dù mù,yě wèi huā diān。

吴绮

吴绮(1619~1694) 清代词人。字园次,一字丰南,号绮园,又号听翁。江都(今江苏扬州)人。顺治十一年(1645)贡生、荐授弘文院中书舍人,升兵部主事、武选司员外郎。又任湖州知府,以多风力,尚风节,饶风雅,时人称之为“三风太守“。后失官,再未出仕。 吴绮的作品>>

猜您喜欢

明月斜春情

吴绮

月华春,风光夜。yuè huá chūn,fēng guāng yè。
乳燕寻花不肯归,玉奴背面珠帘下。rǔ yàn xún huā bù kěn guī,yù nú bèi miàn zhū lián xià。

忆王孙·寒夜

吴绮

昨宵冻合水晶宫。zuó xiāo dòng hé shuǐ jīng gōng。
鹦鹉嫌寒骂玉龙。yīng wǔ xián hán mà yù lóng。
鸳锦衾窝晓起慵。yuān jǐn qīn wō xiǎo qǐ yōng。
小窗封,雪在山茶树上红。xiǎo chuāng fēng,xuě zài shān chá shù shàng hóng。

忆王孙·寒夜

吴绮

白苹香里鹭鹚飞,一片青帘挂夕晖。bái píng xiāng lǐ lù cí fēi,yī piàn qīng lián guà xī huī。
江上西风客未归,小蛾眉,倚遍阑干紫袖垂。jiāng shàng xī fēng kè wèi guī,xiǎo é méi,yǐ biàn lán gàn zǐ xiù chuí。

捣练子·离绪

吴绮

秋渐晚,不归家。qiū jiàn wǎn,bù guī jiā。
又见青天月一牙。yòu jiàn qīng tiān yuè yī yá。
愁煞银筝无意绪,有人和泪剪灯花。chóu shā yín zhēng wú yì xù,yǒu rén hé lèi jiǎn dēng huā。

桂殿秋·秋宵

吴绮

梧叶冷,柳荫斜。wú yè lěng,liǔ yīn xié。
新月横拖一缕霞。xīn yuè héng tuō yī lǚ xiá。
青天亦有霜娥怨,独恨狂夫不忆家。qīng tiān yì yǒu shuāng é yuàn,dú hèn kuáng fū bù yì jiā。

桂殿秋·秋宵

吴绮

花院月,柳桥风。huā yuàn yuè,liǔ qiáo fēng。
春来飘泊笑吴侬。chūn lái piāo pō xiào wú nóng。
情人偏向欢时去,怨句徒怜别后工。qíng rén piān xiàng huān shí qù,yuàn jù tú lián bié hòu gōng。

转应曲蟋蟀

吴绮

蟋蟀,蟋蟀。xī shuài,xī shuài。
啼向兰闺声急。tí xiàng lán guī shēng jí。
泰娘初解离情,悄拥鸾衾梦惊。tài niáng chū jiě lí qíng,qiāo yōng luán qīn mèng jīng。
惊梦,惊梦。jīng mèng,jīng mèng。
斜月压帘霜重。xié yuè yā lián shuāng zhòng。

转应曲蟋蟀

吴绮

鹦鹉,鹦鹉。yīng wǔ,yīng wǔ。
花底时梳翠羽。huā dǐ shí shū cuì yǔ。
见人学道相思,却忆关山别离。jiàn rén xué dào xiāng sī,què yì guān shān bié lí。
离别,离别。lí bié,lí bié。
万里秦天陇雪。wàn lǐ qín tiān lǒng xuě。

如梦令·金陵感旧

吴绮

杨柳白门春树,燕子满城风絮。yáng liǔ bái mén chūn shù,yàn zi mǎn chéng fēng xù。
看尽六朝花,人在画楼深处。kàn jǐn liù cháo huā,rén zài huà lóu shēn chù。
烟雨,烟雨。yān yǔ,yān yǔ。
萧瑟江关如许。xiāo sè jiāng guān rú xǔ。

如梦令·金陵感旧

吴绮

犹记泰娘初见,匿笑佯回金钿。yóu jì tài niáng chū jiàn,nì xiào yáng huí jīn diàn。
飘泊损红颜,痛煞巫山影现。piāo pō sǔn hóng yán,tòng shā wū shān yǐng xiàn。
谁怨,谁怨。shuí yuàn,shuí yuàn。
泪洒犀帘一片。lèi sǎ xī lián yī piàn。

江南春春情

吴绮

情脉脉,恨依依。qíng mài mài,hèn yī yī。
烟归花影直,风到柳条知。yān guī huā yǐng zhí,fēng dào liǔ tiáo zhī。
红闺春尽无人觉,鹦鹉笼香睡欲痴。hóng guī chūn jǐn wú rén jué,yīng wǔ lóng xiāng shuì yù chī。

望江南扬州

吴绮

扬州路,人醉竹西亭。yáng zhōu lù,rén zuì zhú xī tíng。
画桨船头荷叶大,玉箫桥上柳花轻。huà jiǎng chuán tóu hé yè dà,yù xiāo qiáo shàng liǔ huā qīng。
山送过江青。shān sòng guò jiāng qīng。

望江南扬州

吴绮

扬州夜,花月拥邗关。yáng zhōu yè,huā yuè yōng hán guān。
锦瑟两行倾玉碗,红灯千影照珠鬟。jǐn sè liǎng xíng qīng yù wǎn,hóng dēng qiān yǐng zhào zhū huán。
春露不曾寒。chūn lù bù céng hán。

摘得新·月渐残

吴绮

月渐残,花阴压玉栏。yuè jiàn cán,huā yīn yā yù lán。
灯前金屈戌,小屏山。dēng qián jīn qū xū,xiǎo píng shān。
山外有人频入梦,未曾还。shān wài yǒu rén pín rù mèng,wèi céng hái。

望江南高雨阁

吴绮

溪南好,水阁对斜曛。xī nán hǎo,shuǐ gé duì xié xūn。
滩响声流三伏雪,画栏闲倚一秋云。tān xiǎng shēng liú sān fú xuě,huà lán xián yǐ yī qiū yún。
客到可论文。kè dào kě lùn wén。
3071234567»