古诗词

望湘人·秋意

宗婉

渐秋容黯淡,秋气寂廖,断烟疏雨时候。jiàn qiū róng àn dàn,qiū qì jì liào,duàn yān shū yǔ shí hòu。
落叶敲窗,乱峰锁梦,梦与叶声同坠。luò yè qiāo chuāng,luàn fēng suǒ mèng,mèng yǔ yè shēng tóng zhuì。
病感三分,二分中酒,一分憔悴。bìng gǎn sān fēn,èr fēn zhōng jiǔ,yī fēn qiáo cuì。
听雁声、远过潇湘,暗把秋魂惊碎。tīng yàn shēng yuǎn guò xiāo xiāng,àn bǎ qiū hún jīng suì。
闲上高楼独倚。xián shàng gāo lóu dú yǐ。
正秋风袅袅,洞庭波矣。zhèng qiū fēng niǎo niǎo,dòng tíng bō yǐ。
叹吟到离骚,怅望雾鬟云髻。tàn yín dào lí sāo,chàng wàng wù huán yún jì。
夕阳林杪,暮云天际。xī yáng lín miǎo,mù yún tiān jì。
一片苍凉之意。yī piàn cāng liáng zhī yì。
目渺渺、不见湘君,岸草汀兰谁寄。mù miǎo miǎo bù jiàn xiāng jūn,àn cǎo tīng lán shuí jì。

宗婉

宗婉,字婉生,常熟人。山西同知萧瓒、北河州判锦炤母。有《梦湘楼稿》。 宗婉的作品>>

猜您喜欢

海棠春·春晓

宗婉

暖香萦梦春将晓。nuǎn xiāng yíng mèng chūn jiāng xiǎo。
小院静、曲房深窈。xiǎo yuàn jìng qū fáng shēn yǎo。
翠幕一重重,哪有东风到。cuì mù yī zhòng zhòng,nǎ yǒu dōng fēng dào。
半醒半睡闻啼鸟。bàn xǐng bàn shuì wén tí niǎo。
似报我、海棠开了。shì bào wǒ hǎi táng kāi le。
检点梦如何,约略春多少。jiǎn diǎn mèng rú hé,yuē lüè chūn duō shǎo。

醉花阴·春暮

宗婉

风卷残红和梦碎。fēng juǎn cán hóng hé mèng suì。
梦也伤憔悴。mèng yě shāng qiáo cuì。
追想梦如何,梦不分明,梦醒还如醉。zhuī xiǎng mèng rú hé,mèng bù fēn míng,mèng xǐng hái rú zuì。
夕阳影里重门闭。xī yáng yǐng lǐ zhòng mén bì。
别有销魂地。bié yǒu xiāo hún dì。
怎样卜销魂,要不销魂,恨少留春计。zěn yàng bo xiāo hún,yào bù xiāo hún,hèn shǎo liú chūn jì。

醉花阴·暮春日,谨步家慈原韵

宗婉

覆地绿云圆又碎。fù dì lǜ yún yuán yòu suì。
花比人憔悴。huā bǐ rén qiáo cuì。
小语问东君,一片红情,夕照能留未。xiǎo yǔ wèn dōng jūn,yī piàn hóng qíng,xī zhào néng liú wèi。
闲愁黯黯窗纱闭。xián chóu àn àn chuāng shā bì。
悔识诗中味。huǐ shí shī zhōng wèi。
若不为聪明,明岁春归,省却伤心泪。ruò bù wèi cōng míng,míng suì chūn guī,shěng què shāng xīn lèi。

金缕曲·送春

宗婉

此恨真千古。cǐ hèn zhēn qiān gǔ。
忍匆匆、临歧把酒,送春归去。rěn cōng cōng lín qí bǎ jiǔ,sòng chūn guī qù。
几曲阑干闲倚遍,总是没情少绪。jǐ qū lán gàn xián yǐ biàn,zǒng shì méi qíng shǎo xù。
但望里、夕阳无语。dàn wàng lǐ xī yáng wú yǔ。
残梦一丝风剪断,问谁为、题破伤心句。cán mèng yī sī fēng jiǎn duàn,wèn shuí wèi tí pò shāng xīn jù。
此别也、嗟何遽。cǐ bié yě jiē hé jù。
画楼无计留春住。huà lóu wú jì liú chūn zhù。
尽销魂、红稀绿暗,美人迟暮。jǐn xiāo hún hóng xī lǜ àn,měi rén chí mù。
芳草连天天接水,更隔几重云树。fāng cǎo lián tiān tiān jiē shuǐ,gèng gé jǐ zhòng yún shù。
君莫问、春归之路。jūn mò wèn chūn guī zhī lù。
流水落花遭小劫,算人间、天上无凭据。liú shuǐ luò huā zāo xiǎo jié,suàn rén jiān tiān shàng wú píng jù。
此去也,归何处。cǐ qù yě,guī hé chù。

高阳台·忆梅

宗婉

寂寂闲庭,愔愔小院,东风消息沉沉。jì jì xián tíng,yīn yīn xiǎo yuàn,dōng fēng xiāo xī chén chén。
月地云阶,去年想到如今。yuè dì yún jiē,qù nián xiǎng dào rú jīn。
婵娟别后期无恙,奈近来、连日春阴。chán juān bié hòu qī wú yàng,nài jìn lái lián rì chūn yīn。
最愁它,冷尽芳魂,酸尽芳情。zuì chóu tā,lěng jǐn fāng hún,suān jǐn fāng qíng。
孤村何处吟魂渺,记残宵有梦,流水无心。gū cūn hé chù yín hún miǎo,jì cán xiāo yǒu mèng,liú shuǐ wú xīn。
惨惨凄凄,几回觅觅寻寻。cǎn cǎn qī qī,jǐ huí mì mì xún xún。
笛声吹落空山月,梦回时、独自沉吟。dí shēng chuī luò kōng shān yuè,mèng huí shí dú zì chén yín。
怕来迟,花怨蹉跎,人怨飘零。pà lái chí,huā yuàn cuō tuó,rén yuàn piāo líng。

高阳台·忆兰

宗婉

声咽瑶琴,梦回远水,空教立尽斜阳。shēng yàn yáo qín,mèng huí yuǎn shuǐ,kōng jiào lì jǐn xié yáng。
渺渺予怀,所思雾袂风裳。miǎo miǎo yǔ huái,suǒ sī wù mèi fēng shang。
心情欲托春风诉,怕春风、不到潇湘。xīn qíng yù tuō chūn fēng sù,pà chūn fēng bù dào xiāo xiāng。
悄无言,一度沉吟,一度思量。qiāo wú yán,yī dù chén yín,yī dù sī liàng。
闲窗读遍离骚句,向香边摩拟,画里猜详。xián chuāng dú biàn lí sāo jù,xiàng xiāng biān mó nǐ,huà lǐ cāi xiáng。
一往情深,美人宛在中央。yī wǎng qíng shēn,měi rén wǎn zài zhōng yāng。
碧云飞去秋无迹,又依稀、月淡烟凉。bì yún fēi qù qiū wú jì,yòu yī xī yuè dàn yān liáng。
尽销魂,幽抱谁通,幽怨谁偿。jǐn xiāo hún,yōu bào shuí tōng,yōu yuàn shuí cháng。

离亭燕初夏病起

宗婉

又是三春过了。yòu shì sān chūn guò le。
纨扇罗衫试到。wán shàn luó shān shì dào。
半晌倚栏神思倦,不耐侍儿言笑。bàn shǎng yǐ lán shén sī juàn,bù nài shì ér yán xiào。
树影绿成云,红漏几丝斜照。shù yǐng lǜ chéng yún,hóng lòu jǐ sī xié zhào。
帘外湘波渺渺。lián wài xiāng bō miǎo miǎo。
帘底愁人悄悄。lián dǐ chóu rén qiāo qiāo。
自是病多无好梦,梦也乱如芳草。zì shì bìng duō wú hǎo mèng,mèng yě luàn rú fāng cǎo。
小院静愔愔,忽被棋声惊觉。xiǎo yuàn jìng yīn yīn,hū bèi qí shēng jīng jué。

望湘人·染指

宗婉

觑纤长指爪,未褪嫣痕,女儿花又开遍。qù xiān zhǎng zhǐ zhǎo,wèi tuì yān hén,nǚ ér huā yòu kāi biàn。
懒理金针,慵抽彩笔,爱傍芳丛频捡。lǎn lǐ jīn zhēn,yōng chōu cǎi bǐ,ài bàng fāng cóng pín jiǎn。
小摘繁英,细删攒蒂,轻研霞片。xiǎo zhāi fán yīng,xì shān zǎn dì,qīng yán xiá piàn。
卷袖罗、蘸上春葱,仿佛珊瑚成串。juǎn xiù luó zhàn shàng chūn cōng,fǎng fú shān hú chéng chuàn。
多少深闺兰媛。duō shǎo shēn guī lán yuàn。
惯灯前月下,比评深浅。guàn dēng qián yuè xià,bǐ píng shēn qiǎn。
认红豆初拈,几误鹦哥偷咽。rèn hóng dòu chū niān,jǐ wù yīng gē tōu yàn。
金盆和露,玉纤流艳。jīn pén hé lù,yù xiān liú yàn。
染了又重染。rǎn le yòu zhòng rǎn。
怪小婢、道是啼痕,一样凝成红点。guài xiǎo bì dào shì tí hén,yī yàng níng chéng hóng diǎn。

壶中天花影

宗婉

移来画里,看亭亭袅袅,东风难卷。yí lái huà lǐ,kàn tíng tíng niǎo niǎo,dōng fēng nán juǎn。
帘角墙阴曾省识,横把月明界断。lián jiǎo qiáng yīn céng shěng shí,héng bǎ yuè míng jiè duàn。
如此朦胧,者般黯淡,幽梦谁为伴。rú cǐ méng lóng,zhě bān àn dàn,yōu mèng shuí wèi bàn。
悄然无语,夜深飞上窗畔。qiāo rán wú yǔ,yè shēn fēi shàng chuāng pàn。
遥忆几曲栏杆,几重台榭,几处闲庭院。yáo yì jǐ qū lán gān,jǐ zhòng tái xiè,jǐ chù xián tíng yuàn。
非雾非烟香气袭,望去模糊一片。fēi wù fēi yān xiāng qì xí,wàng qù mó hú yī piàn。
满地春痕,露凉风紧,心事添凄惋。mǎn dì chūn hén,lù liáng fēng jǐn,xīn shì tiān qī wǎn。
西楼月落,化为云气而散。xī lóu yuè luò,huà wèi yún qì ér sàn。

壶中天花光

宗婉

百花丛里,看神光离合,共矜明媚。bǎi huā cóng lǐ,kàn shén guāng lí hé,gòng jīn míng mèi。
晕入东风春欲笑,不定香痕如水。yūn rù dōng fēng chūn yù xiào,bù dìng xiāng hén rú shuǐ。
暖处扬辉,晴边散彩,天气浓于醉。nuǎn chù yáng huī,qíng biān sàn cǎi,tiān qì nóng yú zuì。
看朱成碧,倏而非紫非翠。kàn zhū chéng bì,shū ér fēi zǐ fēi cuì。
闻说绮陌芳尘,艳魂飞处,荡得春阴碎。wén shuō qǐ mò fāng chén,yàn hún fēi chù,dàng dé chūn yīn suì。
一队钿车相照耀,人果能如花否。yī duì diàn chē xiāng zhào yào,rén guǒ néng rú huā fǒu。
作意摇红,牵情漾碧,那解伤憔悴。zuò yì yáo hóng,qiān qíng yàng bì,nà jiě shāng qiáo cuì。
饧箫休弄,恐将霞影惊坠。táng xiāo xiū nòng,kǒng jiāng xiá yǐng jīng zhuì。

壶中天花魂

宗婉

落花堆里,剩半丝一缕,呼之欲出。luò huā duī lǐ,shèng bàn sī yī lǚ,hū zhī yù chū。
人在小窗扶病起,恍惚似闻声息。rén zài xiǎo chuāng fú bìng qǐ,huǎng hū shì wén shēng xī。
玉已成烟,香拼化土,此恨终难灭。yù yǐ chéng yān,xiāng pīn huà tǔ,cǐ hèn zhōng nán miè。
苔荒院冷,知它多少凄咽。tái huāng yuàn lěng,zhī tā duō shǎo qī yàn。
堪叹从古佳人,几多艳魄,曾与君同劫。kān tàn cóng gǔ jiā rén,jǐ duō yàn pò,céng yǔ jūn tóng jié。
回首淡烟凉月夜,春梦了无痕迹。huí shǒu dàn yān liáng yuè yè,chūn mèng le wú hén jì。
悄悄冥冥,酸酸楚楚,偷向墙阴泣。qiāo qiāo míng míng,suān suān chǔ chǔ,tōu xiàng qiáng yīn qì。
晓风吹散,却从何处寻觅。xiǎo fēng chuī sàn,què cóng hé chù xún mì。

壶中天花梦

宗婉

一痕飘渺,怕凌空化作,彩云飞去。yī hén piāo miǎo,pà líng kōng huà zuò,cǎi yún fēi qù。
蝴蝶多情先入梦,暗把香魂留住。hú dié duō qíng xiān rù mèng,àn bǎ xiāng hún liú zhù。
风击难圆,雨淋易碎,侬愿无风雨。fēng jī nán yuán,yǔ lín yì suì,nóng yuàn wú fēng yǔ。
睡乡安否,莫教迷却归路。shuì xiāng ān fǒu,mò jiào mí què guī lù。
幽绝小院回廊,月华满地,花似人无语。yōu jué xiǎo yuàn huí láng,yuè huá mǎn dì,huā shì rén wú yǔ。
露重烟浓扶不起,春在最凄迷处。lù zhòng yān nóng fú bù qǐ,chūn zài zuì qī mí chù。
旧事朦胧,芳情摇漾,香雾空蒙护。jiù shì méng lóng,fāng qíng yáo yàng,xiāng wù kōng méng hù。
夜凉如水,推窗犹恐惊汝。yè liáng rú shuǐ,tuī chuāng yóu kǒng jīng rǔ。

壶中天花气

宗婉

春愁未醒,忽春风吹送,春情如水。chūn chóu wèi xǐng,hū chūn fēng chuī sòng,chūn qíng rú shuǐ。
春浅春深春不觉,暗袭春人衣袂。chūn qiǎn chūn shēn chūn bù jué,àn xí chūn rén yī mèi。
春思朦胧,春魂淡宕,春梦霏霏坠。chūn sī méng lóng,chūn hún dàn dàng,chūn mèng fēi fēi zhuì。
日高春暖,晓莺啼破春睡。rì gāo chūn nuǎn,xiǎo yīng tí pò chūn shuì。
堪爱阑亚凭香,帘低浮艳,画到空蒙际。kān ài lán yà píng xiāng,lián dī fú yàn,huà dào kōng méng jì。
一片浓芬无著处,散入碧纱窗里。yī piàn nóng fēn wú zhù chù,sàn rù bì shā chuāng lǐ。
不是旃檀,并非沈速,薰遍繁华地。bù shì zhān tán,bìng fēi shěn sù,xūn biàn fán huá dì。
隔墙邻女,可曾猜是花气。gé qiáng lín nǚ,kě céng cāi shì huā qì。

壶中天花愁

宗婉

花开花谢,算年年总被,东君耽误。huā kāi huā xiè,suàn nián nián zǒng bèi,dōng jūn dān wù。
欲说平生多少憾,提起不胜酸楚。yù shuō píng shēng duō shǎo hàn,tí qǐ bù shèng suān chǔ。
几日芳菲,几番摇落,几度惊风雨。jǐ rì fāng fēi,jǐ fān yáo luò,jǐ dù jīng fēng yǔ。
夕阳影里,荣华如水流去。xī yáng yǐng lǐ,róng huá rú shuǐ liú qù。
知否我自春来,为花憔悴,未忍和花诉。zhī fǒu wǒ zì chūn lái,wèi huā qiáo cuì,wèi rěn hé huā sù。
花果聪明应会得,只恐忧伤情绪。huā guǒ cōng míng yīng huì dé,zhǐ kǒng yōu shāng qíng xù。
病里春残,酒边梦绕,梦醒春何处。bìng lǐ chūn cán,jiǔ biān mèng rào,mèng xǐng chūn hé chù。
绿凄红惨,有怀难向人语。lǜ qī hóng cǎn,yǒu huái nán xiàng rén yǔ。

点绛唇·初夏夜作

宗婉

新月如钩,画帘倒影云拖地。xīn yuè rú gōu,huà lián dào yǐng yún tuō dì。
二分还未。èr fēn hái wèi。
未有团圆意。wèi yǒu tuán yuán yì。
冷侵吟魂,悄向栏杆倚。lěng qīn yín hún,qiāo xiàng lán gān yǐ。
花阴底。huā yīn dǐ。
落红堆砌。luò hóng duī qì。
一阵东风起。yī zhèn dōng fēng qǐ。
36123