古诗词

琵琶短引

杨慎

汉宫佳丽呼韩妇,黄金捍拨春风手。hàn gōng jiā lì hū hán fù,huáng jīn hàn bō chūn fēng shǒu。
鹓凤宜承馺娑恩,犬羊翻作穹卢偶。yuān fèng yí chéng sà suō ēn,quǎn yáng fān zuò qióng lú ǒu。
行行北斗望南看,马上一声堪白首。xíng xíng běi dòu wàng nán kàn,mǎ shàng yī shēng kān bái shǒu。
茫茫烟草叫胡笳,漠漠尘沙杂刁斗。máng máng yān cǎo jiào hú jiā,mò mò chén shā zá diāo dòu。
塞垣三秋少雁鸿,幕庭四月无花柳。sāi yuán sān qiū shǎo yàn hóng,mù tíng sì yuè wú huā liǔ。
枫香绝调今共怜,粪英幽恨君知否。fēng xiāng jué diào jīn gòng lián,fèn yīng yōu hèn jūn zhī fǒu。
遗谱谁将异代传,艳辞自出骚人口。yí pǔ shuí jiāng yì dài chuán,yàn cí zì chū sāo rén kǒu。
贺段本领昔已荒,穆曹官调知何有。hè duàn běn lǐng xī yǐ huāng,mù cáo guān diào zhī hé yǒu。
定子新从北里来,管儿不是东墙搂。dìng zi xīn cóng běi lǐ lái,guǎn ér bù shì dōng qiáng lǒu。
华表工雕犀四棱,锦绦自结丝千缕。huá biǎo gōng diāo xī sì léng,jǐn tāo zì jié sī qiān lǚ。
撚弦运轸翠虬盘,促挝急节朱鸾走。niǎn xián yùn zhěn cuì qiú pán,cù wō jí jié zhū luán zǒu。
轮袍哉引连琐新,惊帆截浪忽雷吼。lún páo zāi yǐn lián suǒ xīn,jīng fān jié làng hū léi hǒu。
曲终赚尾复重头,掩却瓶笙兼瓦缶。qū zhōng zhuàn wěi fù zhòng tóu,yǎn què píng shēng jiān wǎ fǒu。
良夜邀欢松炬㸐,主翁爱客江鱼剖。liáng yè yāo huān sōng jù rán,zhǔ wēng ài kè jiāng yú pōu。
善谑欣逢宋魏三,知音况对唐元九。shàn xuè xīn féng sòng wèi sān,zhī yīn kuàng duì táng yuán jiǔ。
饱谙世事反覆多,甘向天涯沦落久。bǎo ān shì shì fǎn fù duō,gān xiàng tiān yá lún luò jiǔ。
船中肯湿马曹衫,樽前且进牛殳酒。chuán zhōng kěn shī mǎ cáo shān,zūn qián qiě jìn niú shū jiǔ。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

雪关绝粒谕从者

杨慎

仆痡马病漫兴嗟,戎旅华封本一家。pū fū mǎ bìng màn xīng jiē,róng lǚ huá fēng běn yī jiā。
我骨巳仙元不馁,何须食柏与餐霞。wǒ gǔ sì xiān yuán bù něi,hé xū shí bǎi yǔ cān xiá。

冰雪封途马蹄踏之铿然有声

杨慎

积雪层冰路百盘,银杯逐马玉鸣銮。jī xuě céng bīng lù bǎi pán,yín bēi zhú mǎ yù míng luán。
老狂不怕玄冬冷,呵手挥毫兴未阑。lǎo kuáng bù pà xuán dōng lěng,hē shǒu huī háo xīng wèi lán。

赠贾东亩

杨慎

兰叟和光卧白云,贾生东亩挹清芬。lán sǒu hé guāng wò bái yún,jiǎ shēng dōng mǔ yì qīng fēn。
何人为续稽康传,题作杨林两隐君。hé rén wèi xù jī kāng chuán,tí zuò yáng lín liǎng yǐn jūn。

于役江乡归经板桥

杨慎

千里长征不惮遥,解鞍明日问归桡。qiān lǐ zhǎng zhēng bù dàn yáo,jiě ān míng rì wèn guī ráo。
真如谢脁宣城路,南浦新林过板桥。zhēn rú xiè tiǎo xuān chéng lù,nán pǔ xīn lín guò bǎn qiáo。

三题板桥馆壁

杨慎

朔雪玄冬冻不开,仆夫疲病马虺隤。shuò xuě xuán dōng dòng bù kāi,pū fū pí bìng mǎ huī tuí。
鬓毛尽向风尘白,往复滇云十四回。bìn máo jǐn xiàng fēng chén bái,wǎng fù diān yún shí sì huí。

丘鸿夫苏时霖杨元达联席同宿广心楼枕上口占

杨慎

六齿琼头饮百瓯,水楼寒榻话绸缪。liù chǐ qióng tóu yǐn bǎi ōu,shuǐ lóu hán tà huà chóu móu。
只须棋局销长夜,何用埋忧与寄愁。zhǐ xū qí jú xiāo zhǎng yè,hé yòng mái yōu yǔ jì chóu。

高峣雨中闷坐以果实散诸村童因忆儿辈

杨慎

不为全生狎楚童,自缘嬉戏感衰翁。bù wèi quán shēng xiá chǔ tóng,zì yuán xī xì gǎn shuāi wēng。
昨霄梦里分明见,让枣推梨在眼中。zuó xiāo mèng lǐ fēn míng jiàn,ràng zǎo tuī lí zài yǎn zhōng。

华亭寺僧德林送山茶花

杨慎

宝地香风吹雨花,林公分送子云家。bǎo dì xiāng fēng chuī yǔ huā,lín gōng fēn sòng zi yún jiā。
玄亭丈室同岑寂,相望白牛山月斜。xuán tíng zhàng shì tóng cén jì,xiāng wàng bái niú shān yuè xié。

梅会斋惠金晕酒杯

杨慎

药王绕瓷巧制新,红绡金錽?陶巾。yào wáng rào cí qiǎo zhì xīn,hóng xiāo jīn wàn táo jīn。
不须彩绣殷勤捧,花露仙?别有春。bù xū cǎi xiù yīn qín pěng,huā lù xiān bié yǒu chūn。

赠门生杨静夫北上

杨慎

滇海门生廿载遥,飞腾次第上云霄。diān hǎi mén shēng niàn zài yáo,fēi téng cì dì shàng yún xiāo。
衰年七十犹羁旅,谁向玄亭慰寂寥。shuāi nián qī shí yóu jī lǚ,shuí xiàng xuán tíng wèi jì liáo。

春帖用宋人四句例

杨慎

离别江阳初饯腊,淹留滇徼又逢春。lí bié jiāng yáng chū jiàn là,yān liú diān jiǎo yòu féng chūn。
敬恭四海皆兄弟,文字三都尽主宾。jìng gōng sì hǎi jiē xiōng dì,wén zì sān dōu jǐn zhǔ bīn。

春帖用宋人四句例

杨慎

江国梅花头并白,高峣杨柳眼还青。jiāng guó méi huā tóu bìng bái,gāo yáo yáng liǔ yǎn hái qīng。
八村烟水移春槛,九寺云山借景亭。bā cūn yān shuǐ yí chūn kǎn,jiǔ sì yún shān jiè jǐng tíng。

春帖用宋人四句例

杨慎

礼年雪?行天马,上日春还帖户鸡。lǐ nián xuě xíng tiān mǎ,shàng rì chūn hái tiē hù jī。
天运盈虚与消息,吾生南北又东西。tiān yùn yíng xū yǔ xiāo xī,wú shēng nán běi yòu dōng xī。

谢平江送至广通

杨慎

明月清风渡两桥,相随百里不辞遥。míng yuè qīng fēng dù liǎng qiáo,xiāng suí bǎi lǐ bù cí yáo。
共怜话别无长夜,红烛清樽碧玉箫。gòng lián huà bié wú zhǎng yè,hóng zhú qīng zūn bì yù xiāo。

二月廿二日饮段宪卿金枢楼

杨慎

金枢楼上醉流霞,何羡扶风豪士家。jīn shū lóu shàng zuì liú xiá,hé xiàn fú fēng háo shì jiā。
丹砂唱罢初生月,烛剪银台第几花。dān shā chàng bà chū shēng yuè,zhú jiǎn yín tái dì jǐ huā。