古诗词

题枯木图为王子启作

刘崧

高堂展图飒寒景,古桧峨峨出苍顶。gāo táng zhǎn tú sà hán jǐng,gǔ guì é é chū cāng dǐng。
坐上疑闻啄木声,空中忽落蛟龙影。zuò shàng yí wén zhuó mù shēng,kōng zhōng hū luò jiāo lóng yǐng。
干株偃蹇势回薄,梢节盘撑气深猛。gàn zhū yǎn jiǎn shì huí báo,shāo jié pán chēng qì shēn měng。
寻常岩壑真有此,六月炎风为之冷。xún cháng yán hè zhēn yǒu cǐ,liù yuè yán fēng wèi zhī lěng。
密叶中含雷雨垂,危标上逼云霄迥。mì yè zhōng hán léi yǔ chuí,wēi biāo shàng bī yún xiāo jiǒng。
悬猿清秋怯倒上,饥鸢落日愁相并。xuán yuán qīng qiū qiè dào shàng,jī yuān luò rì chóu xiāng bìng。
浦口回舟望北林,原头立马瞻西岭。pǔ kǒu huí zhōu wàng běi lín,yuán tóu lì mǎ zhān xī lǐng。
刘郎此图昔所画,物色笔势生雄骋。liú láng cǐ tú xī suǒ huà,wù sè bǐ shì shēng xióng chěng。
王君得此绮绣重,玉立阶墀见清挺。wáng jūn dé cǐ qǐ xiù zhòng,yù lì jiē chí jiàn qīng tǐng。
经年烽火万山赤,赭伐还闻到条梗。jīng nián fēng huǒ wàn shān chì,zhě fá hái wén dào tiáo gěng。
天寒荒野霜露白,萧瑟阴风助悲哽。tiān hán huāng yě shuāng lù bái,xiāo sè yīn fēng zhù bēi gěng。
岂无千尺栋梁具,摧绝泥沙竟谁省。qǐ wú qiān chǐ dòng liáng jù,cuī jué ní shā jìng shuí shěng。
深山大泽龙虎死,惨淡相看愁不醒。shēn shān dà zé lóng hǔ sǐ,cǎn dàn xiāng kàn chóu bù xǐng。
海波万一解经天,亦欲乘槎掠参井。hǎi bō wàn yī jiě jīng tiān,yì yù chéng chá lüè cān jǐng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题金碧山水

刘崧

山根下浸水茫茫,金碧楼台出上方。shān gēn xià jìn shuǐ máng máng,jīn bì lóu tái chū shàng fāng。
好似庐山三石寺,瀑泉云锦挂飞梁。hǎo shì lú shān sān shí sì,pù quán yún jǐn guà fēi liáng。

墨兰一幅赠胡思孔并为之题

刘崧

猗兰出石翠交加,春露初开四五花。yī lán chū shí cuì jiāo jiā,chūn lù chū kāi sì wǔ huā。
玉砌雕阑谁种得,幽香偏入野人家。yù qì diāo lán shuí zhǒng dé,yōu xiāng piān rù yě rén jiā。

为南山张道写墨竹并题

刘崧

道人别我度云岑,归隐茅庵旧竹林。dào rén bié wǒ dù yún cén,guī yǐn máo ān jiù zhú lín。
袖里独携东海石,满天风雨听龙吟。xiù lǐ dú xié dōng hǎi shí,mǎn tiān fēng yǔ tīng lóng yín。

题竹石图寄赠汤子敏

刘崧

松石山房看竹时,十年风雨最相思。sōng shí shān fáng kàn zhú shí,shí nián fēng yǔ zuì xiāng sī。
白头归老谁同调,爱杀秋林绿玉枝。bái tóu guī lǎo shuí tóng diào,ài shā qiū lín lǜ yù zhī。

寄谢左子方声寄沈均德笔二枝

刘崧

抱病归来卧一窗,思君安得酒盈缸。bào bìng guī lái wò yī chuāng,sī jūn ān dé jiǔ yíng gāng。
沈家好笔无钱买,多谢新来寄一双。shěn jiā hǎo bǐ wú qián mǎi,duō xiè xīn lái jì yī shuāng。

题红梅为易谦赋

刘崧

姑射仙人绰约容,已无情态向春风。gū shè xiān rén chuò yuē róng,yǐ wú qíng tài xiàng chūn fēng。
何时学得餐霞法,尽把冰肌换暖红。hé shí xué dé cān xiá fǎ,jǐn bǎ bīng jī huàn nuǎn hóng。

为易谦画竹并系以题

刘崧

渭川烟雨三千亩,筼谷清风四五竿。wèi chuān yān yǔ sān qiān mǔ,yún gǔ qīng fēng sì wǔ gān。
不是轩庭难种得,高情宜向画中看。bù shì xuān tíng nán zhǒng dé,gāo qíng yí xiàng huà zhōng kàn。

夏日过玄晖旧隐赋二首以寄之

刘崧

青松深处一茅庐,知是萧郎旧隐居。qīng sōng shēn chù yī máo lú,zhī shì xiāo láng jiù yǐn jū。
安得鹤飞报童子,便篘新酒钓新鱼。ān dé hè fēi bào tóng zi,biàn chōu xīn jiǔ diào xīn yú。

夏日过玄晖旧隐赋二首以寄之

刘崧

便篘新酒钓新鱼,况是林塘雨过初。biàn chōu xīn jiǔ diào xīn yú,kuàng shì lín táng yǔ guò chū。
为扫松阴苔藓石,醉来容我卧看书。wèi sǎo sōng yīn tái xiǎn shí,zuì lái róng wǒ wò kàn shū。

晚兴和周所安韵

刘崧

江上看云踏雪归,满墙竹色净柴扉。jiāng shàng kàn yún tà xuě guī,mǎn qiáng zhú sè jìng chái fēi。
十年京国春风梦,犹忆承恩出紫薇。shí nián jīng guó chūn fēng mèng,yóu yì chéng ēn chū zǐ wēi。

江上

刘崧

沙觜微波漾绿蘋,山头落日驻红轮。shā zī wēi bō yàng lǜ píng,shān tóu luò rì zhù hóng lún。
依稀灯火枫林鼓,岸上人家赛水神。yī xī dēng huǒ fēng lín gǔ,àn shàng rén jiā sài shuǐ shén。

步月

刘崧

乘凉步月过西邻,草露霏微湿葛巾。chéng liáng bù yuè guò xī lín,cǎo lù fēi wēi shī gé jīn。
一径竹阴无犬吠,飞萤来往暗随人。yī jìng zhú yīn wú quǎn fèi,fēi yíng lái wǎng àn suí rén。

余归自南京与舍弟子彦相见于清江舟中别去承寄绝句六章依韵奉答

刘崧

十年奔走度晨曛,望断江南水竹村。shí nián bēn zǒu dù chén xūn,wàng duàn jiāng nán shuǐ zhú cūn。
不是田园无旧业,极知天地有深恩。bù shì tián yuán wú jiù yè,jí zhī tiān dì yǒu shēn ēn。

余归自南京与舍弟子彦相见于清江舟中别去承寄绝句六章依韵奉答

刘崧

云亭河口旧渔矶,此日扁舟海上归。yún tíng hé kǒu jiù yú jī,cǐ rì biǎn zhōu hǎi shàng guī。
夜月未倾桑落酒,秋风先制芰荷衣。yè yuè wèi qīng sāng luò jiǔ,qiū fēng xiān zhì jì hé yī。

余归自南京与舍弟子彦相见于清江舟中别去承寄绝句六章依韵奉答

刘崧

清江烟雨暗蓬蒿,城下帆樯百尺高。qīng jiāng yān yǔ àn péng hāo,chéng xià fān qiáng bǎi chǐ gāo。
自掩短蓬支病骨,不教人识旧兵曹。zì yǎn duǎn péng zhī bìng gǔ,bù jiào rén shí jiù bīng cáo。