古诗词

题枯木图为王子启作

刘崧

高堂展图飒寒景,古桧峨峨出苍顶。gāo táng zhǎn tú sà hán jǐng,gǔ guì é é chū cāng dǐng。
坐上疑闻啄木声,空中忽落蛟龙影。zuò shàng yí wén zhuó mù shēng,kōng zhōng hū luò jiāo lóng yǐng。
干株偃蹇势回薄,梢节盘撑气深猛。gàn zhū yǎn jiǎn shì huí báo,shāo jié pán chēng qì shēn měng。
寻常岩壑真有此,六月炎风为之冷。xún cháng yán hè zhēn yǒu cǐ,liù yuè yán fēng wèi zhī lěng。
密叶中含雷雨垂,危标上逼云霄迥。mì yè zhōng hán léi yǔ chuí,wēi biāo shàng bī yún xiāo jiǒng。
悬猿清秋怯倒上,饥鸢落日愁相并。xuán yuán qīng qiū qiè dào shàng,jī yuān luò rì chóu xiāng bìng。
浦口回舟望北林,原头立马瞻西岭。pǔ kǒu huí zhōu wàng běi lín,yuán tóu lì mǎ zhān xī lǐng。
刘郎此图昔所画,物色笔势生雄骋。liú láng cǐ tú xī suǒ huà,wù sè bǐ shì shēng xióng chěng。
王君得此绮绣重,玉立阶墀见清挺。wáng jūn dé cǐ qǐ xiù zhòng,yù lì jiē chí jiàn qīng tǐng。
经年烽火万山赤,赭伐还闻到条梗。jīng nián fēng huǒ wàn shān chì,zhě fá hái wén dào tiáo gěng。
天寒荒野霜露白,萧瑟阴风助悲哽。tiān hán huāng yě shuāng lù bái,xiāo sè yīn fēng zhù bēi gěng。
岂无千尺栋梁具,摧绝泥沙竟谁省。qǐ wú qiān chǐ dòng liáng jù,cuī jué ní shā jìng shuí shěng。
深山大泽龙虎死,惨淡相看愁不醒。shēn shān dà zé lóng hǔ sǐ,cǎn dàn xiāng kàn chóu bù xǐng。
海波万一解经天,亦欲乘槎掠参井。hǎi bō wàn yī jiě jīng tiān,yì yù chéng chá lüè cān jǐng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题万初上人枯木兰竹图

刘崧

苍龙跃海鳞鬣古,翡翠出林毛羽鲜。cāng lóng yuè hǎi lín liè gǔ,fěi cuì chū lín máo yǔ xiān。
即色已非身外相,生香应悟定中禅。jí sè yǐ fēi shēn wài xiāng,shēng xiāng yīng wù dìng zhōng chán。

题孙碧霄画四时小景为王存睿赋

刘崧

高楼乘晓望春归,日照桃花锦作围。gāo lóu chéng xiǎo wàng chūn guī,rì zhào táo huā jǐn zuò wéi。
最爱野桥杨柳外,绿波晴影漾人衣。zuì ài yě qiáo yáng liǔ wài,lǜ bō qíng yǐng yàng rén yī。

题孙碧霄画四时小景为王存睿赋

刘崧

遥山楼观隐晴霞,芳树庭台瞰浦沙。yáo shān lóu guān yǐn qíng xiá,fāng shù tíng tái kàn pǔ shā。
白鹭惊人忽飞去,满湖风动绿荷花。bái lù jīng rén hū fēi qù,mǎn hú fēng dòng lǜ hé huā。

题高僧图二首为心传上人赋

刘崧

斑竹匡床锦石屏,宝花磨衲间云翎。bān zhú kuāng chuáng jǐn shí píng,bǎo huā mó nà jiān yún líng。
昼长闲却军持水,自数明珠记佛经。zhòu zhǎng xián què jūn chí shuǐ,zì shù míng zhū jì fú jīng。

题高僧图二首为心传上人赋

刘崧

日落袈裟出定迟,满头霜雪映修眉。rì luò jiā shā chū dìng chí,mǎn tóu shuāng xuě yìng xiū méi。
白云坐断岩前石,问着游方了不知。bái yún zuò duàn yán qián shí,wèn zhe yóu fāng le bù zhī。

题孙碧霄画四时小景为王存睿赋

刘崧

野园寒落露初零,采采黄花酒半醒。yě yuán hán luò lù chū líng,cǎi cǎi huáng huā jiǔ bàn xǐng。
怅望故人愁欲暮,隔江烟淡数峰青。chàng wàng gù rén chóu yù mù,gé jiāng yān dàn shù fēng qīng。

题孙碧霄画四时小景为王存睿赋

刘崧

冰厓霜树隐房栊,明月澄波夜正中。bīng yá shuāng shù yǐn fáng lóng,míng yuè chéng bō yè zhèng zhōng。
间有早梅花发尽,冲寒惊起独吟翁。jiān yǒu zǎo méi huā fā jǐn,chōng hán jīng qǐ dú yín wēng。

题山水小景

刘崧

不见高人唐子华,秋江烟树渺云沙。bù jiàn gāo rén táng zi huá,qiū jiāng yān shù miǎo yún shā。
短筇野服青林下,绝似高吟坐日斜。duǎn qióng yě fú qīng lín xià,jué shì gāo yín zuò rì xié。

题山水小景画

刘崧

林下高人不可期,支筇野服澹相宜。lín xià gāo rén bù kě qī,zhī qióng yě fú dàn xiāng yí。
偶然坐石忘归去,正是前山云起时。ǒu rán zuò shí wàng guī qù,zhèng shì qián shān yún qǐ shí。

题萧安韶所藏崔群白鹅

刘崧

曾从雪夜混军声,又向山阴换道经。céng cóng xuě yè hùn jūn shēng,yòu xiàng shān yīn huàn dào jīng。
争似飞鸣江渚上,水云淡淡草青青。zhēng shì fēi míng jiāng zhǔ shàng,shuǐ yún dàn dàn cǎo qīng qīng。

余归自南京承永新欧阳子韶寄书辄赋奉答

刘崧

白发萧萧两鬓疏,越南蓟北困驰驱。bái fā xiāo xiāo liǎng bìn shū,yuè nán jì běi kùn chí qū。
归田已落渊明后,惭对林间一纸书。guī tián yǐ luò yuān míng hòu,cán duì lín jiān yī zhǐ shū。

为王孟极觅桃李栽

刘崧

闻说磻溪桃李多,清阴朱实满林阿。wén shuō pán xī táo lǐ duō,qīng yīn zhū shí mǎn lín ā。
移根不与新栽得,奈此江南春雨何。yí gēn bù yǔ xīn zāi dé,nài cǐ jiāng nán chūn yǔ hé。

题捕鱼图为郭士端赋

刘崧

竹竿操罟撩泥浅,桥栈攀罾出水迟。zhú gān cāo gǔ liāo ní qiǎn,qiáo zhàn pān zēng chū shuǐ chí。
争似放船归去早,短篷新酒醉眠时。zhēng shì fàng chuán guī qù zǎo,duǎn péng xīn jiǔ zuì mián shí。

题墨竹为郭持中赋

刘崧

闲写幽篁遗所知,两竿秋玉带横枝。xián xiě yōu huáng yí suǒ zhī,liǎng gān qiū yù dài héng zhī。
山林偃蹇寻常事,直上云霄自有期。shān lín yǎn jiǎn xún cháng shì,zhí shàng yún xiāo zì yǒu qī。

题捕鱼图四首为松观曾一愚赋

刘崧

罾举船头春水深,攀援俯仰费机心。zēng jǔ chuán tóu chūn shuǐ shēn,pān yuán fǔ yǎng fèi jī xīn。
何人亦有临渊羡,犹负鸬鹚赴远寻。hé rén yì yǒu lín yuān xiàn,yóu fù lú cí fù yuǎn xún。