古诗词

菩萨蛮·咏

吴湘(婉罗)

寂寂空庭寒料峭。jì jì kōng tíng hán liào qiào。
黄花开遍秋光老。huáng huā kāi biàn qiū guāng lǎo。
朔雁正南飞。shuò yàn zhèng nán fēi。
东篱剩数枝。dōng lí shèng shù zhī。
玉人妆未竟。yù rén zhuāng wèi jìng。
漫摘簪云鬓。màn zhāi zān yún bìn。
菊已瘦霜痕。jú yǐ shòu shuāng hén。
人还瘦几分。rén hái shòu jǐ fēn。
猜您喜欢

小秦王柳浪闻莺

吴湘(婉罗)

香雾蒙蒙不肯收。xiāng wù méng méng bù kěn shōu。
丝丝垂柳绾春愁。sī sī chuí liǔ wǎn chūn chóu。
玉骢也解游人意,却听莺声便欲留。yù cōng yě jiě yóu rén yì,què tīng yīng shēng biàn yù liú。

菩萨蛮·回文

吴湘(婉罗)

好花闻遍啼莺老。hǎo huā wén biàn tí yīng lǎo。
老莺啼遍闻花好。lǎo yīng tí biàn wén huā hǎo。
香暖透轻■,■轻透暖香。xiāng nuǎn tòu qīng,qīng tòu nuǎn xiāng。
燕来春■■。yàn lái chūn。
■■春来燕。chūn lái yàn。
流■■■■,■■■■流。liú,liú。

菩萨

吴湘(婉罗)

谁家玉笛声呜咽。shuí jiā yù dí shēng wū yàn。
小亭夜月增凄切。xiǎo tíng yè yuè zēng qī qiè。
月又不分明。yuè yòu bù fēn míng。
教人怎么听。jiào rén zěn me tīng。
更深人已尽。gèng shēn rén yǐ jǐn。
悄有灯和影。qiāo yǒu dēng hé yǐng。
灯尽欲抛奴。dēng jǐn yù pāo nú。
谁怜影也无。shuí lián yǐng yě wú。