古诗词

虞美人·再柬雯卿

汪淑娟

秋千影落闲庭院。qiū qiān yǐng luò xián tíng yuàn。
明月移花转。míng yuè yí huā zhuǎn。
几天不挂玉帘钩。jǐ tiān bù guà yù lián gōu。
难道春来总是、不梳头。nán dào chūn lái zǒng shì bù shū tóu。
绿窗还是摊书好。lǜ chuāng hái shì tān shū hǎo。
何苦寻烦恼。hé kǔ xún fán nǎo。
自家去验小腰肢。zì jiā qù yàn xiǎo yāo zhī。
却比垂杨肥了、那丝丝。què bǐ chuí yáng féi le nà sī sī。

汪淑娟

汪淑娟,字玉卿,钱唐人。孝廉金绳武室,绳武有《泡影词》。 汪淑娟的作品>>

猜您喜欢

卖花声

汪淑娟

古月出弯弯。gǔ yuè chū wān wān。
绣涩苔瘢。xiù sè tái bān。
定情消受美人难。dìng qíng xiāo shòu měi rén nán。
如此相贻原抵得,约指连环。rú cǐ xiāng yí yuán dǐ dé,yuē zhǐ lián huán。
检盝替伊安。jiǎn lù tì yī ān。
更剪罗纨。gèng jiǎn luó wán。
中央四角蝠云蟠。zhōng yāng sì jiǎo fú yún pán。
仿作盘中诗样子,画与伊看。fǎng zuò pán zhōng shī yàng zi,huà yǔ yī kàn。

金缕曲

汪淑娟

无计堪怜汝。wú jì kān lián rǔ。
只踌躇、秋来瘦得,腰围如许。zhǐ chóu chú qiū lái shòu dé,yāo wéi rú xǔ。
君本多愁多病者,那禁这般情绪。jūn běn duō chóu duō bìng zhě,nà jìn zhè bān qíng xù。
又几日、眠餐无主。yòu jǐ rì mián cān wú zhǔ。
叠了罗衾全不寐,听潇潇、如此西窗雨。dié le luó qīn quán bù mèi,tīng xiāo xiāo rú cǐ xī chuāng yǔ。
恁怪我,太烦絮。nèn guài wǒ,tài fán xù。
珠沤槿艳无凭据。zhū ōu jǐn yàn wú píng jù。
算人生、因缘离合,偶然萍聚。suàn rén shēng yīn yuán lí hé,ǒu rán píng jù。
侬从于君相结爱,其乃痛无分处。nóng cóng yú jūn xiāng jié ài,qí nǎi tòng wú fēn chù。
况侬也、悲秋儿女。kuàng nóng yě bēi qiū ér nǚ。
一日伤心三日病,命恹恹、抵死支持住。yī rì shāng xīn sān rì bìng,mìng yān yān dǐ sǐ zhī chí zhù。
休忘了,这番语。xiū wàng le,zhè fān yǔ。

十六字令

汪淑娟

休。xiū。
第一枝香便断头。dì yī zhī xiāng biàn duàn tóu。
愁郎见,不敢理熏篝。chóu láng jiàn,bù gǎn lǐ xūn gōu。

梦江口题自绘落花蝴蝶箑子

汪淑娟

双蝴蝶,画里见些些。shuāng hú dié,huà lǐ jiàn xiē xiē。
好梦作成三个月,痴情闹了一生花。hǎo mèng zuò chéng sān gè yuè,chī qíng nào le yī shēng huā。
风怎肯饶它。fēng zěn kěn ráo tā。
1912