古诗词

寄殷给事人歌

李梦阳

斑鸠赋形百鸟内,化为苍鹰百鸟避。bān jiū fù xíng bǎi niǎo nèi,huà wèi cāng yīng bǎi niǎo bì。
秋空万里试一击,洒毛纷纷称鹰意。qiū kōng wàn lǐ shì yī jī,sǎ máo fēn fēn chēng yīng yì。
回旋簸荡风沙开,海宁光清鸾凤来。huí xuán bǒ dàng fēng shā kāi,hǎi níng guāng qīng luán fèng lái。
天地炯炯元精回,此以赠君君毋猜。tiān dì jiǒng jiǒng yuán jīng huí,cǐ yǐ zèng jūn jūn wú cāi。
金陵虽隔黄金台,汝翊紫盖临三台。jīn líng suī gé huáng jīn tái,rǔ yì zǐ gài lín sān tái。
飞章御览不十日,道路阒静豺狼哀。fēi zhāng yù lǎn bù shí rì,dào lù qù jìng chái láng āi。
惜昔匹马长安走,殷何徐陆皆吾友。xī xī pǐ mǎ zhǎng ān zǒu,yīn hé xú lù jiē wú yǒu。
楚姬娉婷华色并,殷生棱眉独方口。chǔ jī pīng tíng huá sè bìng,yīn shēng léng méi dú fāng kǒu。
何郎短小亦不丑,仳离今各经年久。hé láng duǎn xiǎo yì bù chǒu,pǐ lí jīn gè jīng nián jiǔ。
梦寐犹存上苑花,飘零寂寞西湖柳。mèng mèi yóu cún shàng yuàn huā,piāo líng jì mò xī hú liǔ。
丈夫致身贵不朽,陟要阶华亦何有。zhàng fū zhì shēn guì bù xiǔ,zhì yào jiē huá yì hé yǒu。
贾谊才名信早知,姚崇相位非难取。jiǎ yì cái míng xìn zǎo zhī,yáo chóng xiāng wèi fēi nán qǔ。
大江滚滚东北趋,群龙霜蛰鼍叫呼。dà jiāng gǔn gǔn dōng běi qū,qún lóng shuāng zhé tuó jiào hū。
汝登凤台念老夫,为我致一凤之雏。rǔ dēng fèng tái niàn lǎo fū,wèi wǒ zhì yī fèng zhī chú。
我不敢玩亦不敢狎,诚心喂饲毛羽全,使听箫韶翔舜都。wǒ bù gǎn wán yì bù gǎn xiá,chéng xīn wèi sì máo yǔ quán,shǐ tīng xiāo sháo xiáng shùn dōu。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

牡丹赏归柬边王二子

李梦阳

非因绝代专芳品,岂复郊园守后时。fēi yīn jué dài zhuān fāng pǐn,qǐ fù jiāo yuán shǒu hòu shí。
夜静两姿应更剧,野寒风蕊莫频吹。yè jìng liǎng zī yīng gèng jù,yě hán fēng ruǐ mò pín chuī。
空斋独忆香仍满,晴日重寻路不迟。kōng zhāi dú yì xiāng réng mǎn,qíng rì zhòng xún lù bù chí。
肯拟飞觞留徒笔,愿扳骢马护高枝。kěn nǐ fēi shāng liú tú bǐ,yuàn bān cōng mǎ hù gāo zhī。

霖淫想郊园牡丹

李梦阳

园途雨泞花遥阻,倚杖流云洒北郊。yuán tú yǔ nìng huā yáo zǔ,yǐ zhàng liú yún sǎ běi jiāo。
纵使彩烟遍国本,岂逾清露足春梢。zòng shǐ cǎi yān biàn guó běn,qǐ yú qīng lù zú chūn shāo。
卷心暗蕊须时苦,绿湿红沾任俗抛。juǎn xīn àn ruǐ xū shí kǔ,lǜ shī hóng zhān rèn sú pāo。
传道魏绯累满眼,傍株今可结游庖。chuán dào wèi fēi lèi mǎn yǎn,bàng zhū jīn kě jié yóu páo。

郊园饯御史许君属牡丹盛开

李梦阳

旷圃风郊尔独开,国香仙色敢辞猜。kuàng pǔ fēng jiāo ěr dú kāi,guó xiāng xiān sè gǎn cí cāi。
若先桃李名应减,纵隔城池客自来。ruò xiān táo lǐ míng yīng jiǎn,zòng gé chéng chí kè zì lái。
秾压野栏张燕待,饯临官路挽骢陪。nóng yā yě lán zhāng yàn dài,jiàn lín guān lù wǎn cōng péi。
万须千萼非容易,忍遣台霜近酒杯。wàn xū qiān è fēi róng yì,rěn qiǎn tái shuāng jìn jiǔ bēi。

看牡丹晚移席草堂再赠许君

李梦阳

晚坐移花酒并移,几镫窗月转春姿。wǎn zuò yí huā jiǔ bìng yí,jǐ dèng chuāng yuè zhuǎn chūn zī。
情真解缆争侵夜,意不怜香岂尽卮。qíng zhēn jiě lǎn zhēng qīn yè,yì bù lián xiāng qǐ jǐn zhī。
汹汹野风諠树恼,冥冥波浪去途疑。xiōng xiōng yě fēng xuān shù nǎo,míng míng bō làng qù tú yí。
亦知仙种贪行豸,醉听邻鸡是别期。yì zhī xiān zhǒng tān xíng zhì,zuì tīng lín jī shì bié qī。

王左史宅赏牡丹

李梦阳

槐庭弦管称春筵,草圃繁华近暮天。huái tíng xián guǎn chēng chūn yán,cǎo pǔ fán huá jìn mù tiān。
老为名花扳自放,醉逢国色转须怜。lǎo wèi míng huā bān zì fàng,zuì féng guó sè zhuǎn xū lián。
娟娟影静金尊里,冉冉香回玉笛前。juān juān yǐng jìng jīn zūn lǐ,rǎn rǎn xiāng huí yù dí qián。
莫问平章旧时宅,沉香亭巳入荒烟。mò wèn píng zhāng jiù shí zhái,chén xiāng tíng sì rù huāng yān。

郊园牡丹复花容往

李梦阳

问主寻芳客故来,百花开尽此花开。wèn zhǔ xún fāng kè gù lái,bǎi huā kāi jǐn cǐ huā kāi。
凄凉野径堪车马,烂熳天香只草莱。qī liáng yě jìng kān chē mǎ,làn màn tiān xiāng zhǐ cǎo lái。
穿叶自由蜂逐逐,坐枝频起燕回回。chuān yè zì yóu fēng zhú zhú,zuò zhī pín qǐ yàn huí huí。
杨花暮合风沙迥,绕树猫倾醉后杯。yáng huā mù hé fēng shā jiǒng,rào shù māo qīng zuì hòu bēi。

夏日盆荷阶葵芬敷率尔成句

李梦阳

候及名丛每自芳,物华渍暑倍年光。hòu jí míng cóng měi zì fāng,wù huá zì shǔ bèi nián guāng。
出波翠盖枝枝静,入院丹心朵朵香。chū bō cuì gài zhī zhī jìng,rù yuàn dān xīn duǒ duǒ xiāng。
向日岂期回俗眼,折筒聊得洗诗肠。xiàng rì qǐ qī huí sú yǎn,zhé tǒng liáo dé xǐ shī cháng。
不应种近榴花夺,绕槛巡池泪数行。bù yīng zhǒng jìn liú huā duó,rào kǎn xún chí lèi shù xíng。

山行见梅

李梦阳

长至山行梅不迟,攀条触雨益垂垂。zhǎng zhì shān xíng méi bù chí,pān tiáo chù yǔ yì chuí chuí。
云暗野桥直独见,岁寒蜂蝶敢相欺。yún àn yě qiáo zhí dú jiàn,suì hán fēng dié gǎn xiāng qī。
时心巳抱调?实,久色难销傲雪姿。shí xīn sì bào diào shí,jiǔ sè nán xiāo ào xuě zī。
愁在不缘乡国乱,白头心事本同期。chóu zài bù yuán xiāng guó luàn,bái tóu xīn shì běn tóng qī。

谷园二月梅集

李梦阳

江南海花苦繁剧,江北有梅花不肥。jiāng nán hǎi huā kǔ fán jù,jiāng běi yǒu méi huā bù féi。
春枝巳矜雪后媚,玉蕊即妨风处稀。chūn zhī sì jīn xuě hòu mèi,yù ruǐ jí fáng fēng chù xī。
金尊绮席不时赏,快马轻车堪夜归。jīn zūn qǐ xí bù shí shǎng,kuài mǎ qīng chē kān yè guī。
遥忆暗香月色动,莫令遽掩东园扉。yáo yì àn xiāng yuè sè dòng,mò lìng jù yǎn dōng yuán fēi。

梅下限韵作

李梦阳

闻说仙芳每避凡,托根长傍竹松岩。wén shuō xiān fāng měi bì fán,tuō gēn zhǎng bàng zhú sōng yán。
那期野圃深随酒,可柰风花细扑衫。nà qī yě pǔ shēn suí jiǔ,kě nài fēng huā xì pū shān。
斜日席移春欲透,步丛香起雪犹衔。xié rì xí yí chūn yù tòu,bù cóng xiāng qǐ xuě yóu xián。
岁寒朋旧今何处,徙倚裁书手自缄。suì hán péng jiù jīn hé chù,xǐ yǐ cái shū shǒu zì jiān。

赏归忆谷园梅

李梦阳

临梅真惜先开蕊,后蕊吾归应更繁。lín méi zhēn xī xiān kāi ruǐ,hòu ruǐ wú guī yīng gèng fán。
藉草无愁细细落,有蜂只恐垂垂翻。jí cǎo wú chóu xì xì luò,yǒu fēng zhǐ kǒng chuí chuí fān。
折曾烂熳春携袖,醉记扶疏月坐园。zhé céng làn màn chūn xié xiù,zuì jì fú shū yuè zuò yuán。
巳觉时心向桃李,肯缘孤洁重回轩。sì jué shí xīn xiàng táo lǐ,kěn yuán gū jié zhòng huí xuān。

咏蝉

李梦阳

秋来雨多凉气深,寂寞寒蝉愁暮阴。qiū lái yǔ duō liáng qì shēn,jì mò hán chán chóu mù yīn。
幸值开晴方听汝,不缘清切转关心。xìng zhí kāi qíng fāng tīng rǔ,bù yuán qīng qiè zhuǎn guān xīn。
故逾丛棘沾沾入,却倚高槐细细吟。gù yú cóng jí zhān zhān rù,què yǐ gāo huái xì xì yín。
曹赋仅能推感激,骆诗徒亦拟同音。cáo fù jǐn néng tuī gǎn jī,luò shī tú yì nǐ tóng yīn。

和清明后见燕

李梦阳

坐栋穿帘尔亦惊,纷纷红紫遍春城。zuò dòng chuān lián ěr yì jīng,fēn fēn hóng zǐ biàn chūn chéng。
群冲海雾寒应阻,对语堂花暖却明。qún chōng hǎi wù hán yīng zǔ,duì yǔ táng huā nuǎn què míng。
去住溪山他日梦,主宾天地世人情。qù zhù xī shān tā rì mèng,zhǔ bīn tiān dì shì rén qíng。
即论迟暮心难巳,切恐差池恨转生。jí lùn chí mù xīn nán sì,qiè kǒng chà chí hèn zhuǎn shēng。

秋日睹白云生率尔遣兴

李梦阳

天际游云白袅袅,渭阳羁客泪纵横。tiān jì yóu yún bái niǎo niǎo,wèi yáng jī kè lèi zòng héng。
抟风弄雨有谁见,木落秋高堪自行。tuán fēng nòng yǔ yǒu shuí jiàn,mù luò qiū gāo kān zì xíng。
变幻楼台番有态,突然龙豹转须惊。biàn huàn lóu tái fān yǒu tài,tū rán lóng bào zhuǎn xū jīng。
老夫趁此欲登望,怪尔轻遮翡翠城。lǎo fū chèn cǐ yù dēng wàng,guài ěr qīng zhē fěi cuì chéng。

和李大隔墙见予家海棠次其韵

李梦阳

种汝深愁深不长,数年今遽出吾墙。zhǒng rǔ shēn chóu shēn bù zhǎng,shù nián jīn jù chū wú qiáng。
临衢幸不矜全色,隔院应难掩暗香。lín qú xìng bù jīn quán sè,gé yuàn yīng nán yǎn àn xiāng。
敢向纷纷争俗眼,私怜袅袅压时妆。gǎn xiàng fēn fēn zhēng sú yǎn,sī lián niǎo niǎo yā shí zhuāng。
胭脂强半喧蜂少,倘过同倾花下觞。yān zhī qiáng bàn xuān fēng shǎo,tǎng guò tóng qīng huā xià shāng。