古诗词

玄明宫行

李梦阳

今冬有人自京至,向我道说玄明宫。jīn dōng yǒu rén zì jīng zhì,xiàng wǒ dào shuō xuán míng gōng。
木土侈丽谁办此,乃今遗臭京城东。mù tǔ chǐ lì shuí bàn cǐ,nǎi jīn yí chòu jīng chéng dōng。
割夺面势创巀嶪,出入日月开帡幪。gē duó miàn shì chuàng jié yè,chū rù rì yuè kāi píng méng。
矫托敢与天子竞,立观忍将双阙向。jiǎo tuō gǎn yǔ tiān zi jìng,lì guān rěn jiāng shuāng quē xiàng。
前矻石柱双蟠龙,飞梁逶迤三彩虹。qián kū shí zhù shuāng pán lóng,fēi liáng wēi yí sān cǎi hóng。
宝构合沓殿其后,俨如山岳翔天中。bǎo gòu hé dá diàn qí hòu,yǎn rú shān yuè xiáng tiān zhōng。
金银为堂玉布地,千门万户森相通。jīn yín wèi táng yù bù dì,qiān mén wàn hù sēn xiāng tōng。
光景闪烁倏忽异,云烟鬼怪芃杳蒙。guāng jǐng shǎn shuò shū hū yì,yún yān guǐ guài péng yǎo méng。
以东金榜祠更侈,树之松槚双梧桐。yǐ dōng jīn bǎng cí gèng chǐ,shù zhī sōng jiǎ shuāng wú tóng。
溟池岛屿鰋鲤跃,孔雀翡翠兼罴熊。míng chí dǎo yǔ yǎn lǐ yuè,kǒng què fěi cuì jiān pí xióng。
那知势极有消歇,前日虎豹今沙虫。nà zhī shì jí yǒu xiāo xiē,qián rì hǔ bào jīn shā chóng。
窗扉自开卫不守,人时游玩摇玲珑。chuāng fēi zì kāi wèi bù shǒu,rén shí yóu wán yáo líng lóng。
陛隅龙兽折其角,近有盗换香炉铜。bì yú lóng shòu zhé qí jiǎo,jìn yǒu dào huàn xiāng lú tóng。
青苔生泥獍面锁,野鸽哺子雕花栊。qīng tái shēng ní jìng miàn suǒ,yě gē bǔ zi diāo huā lóng。
忆昔此阉握乾柄,帝推赤心阉罔忠。yì xī cǐ yān wò qián bǐng,dì tuī chì xīn yān wǎng zhōng。
威刑霹雳缙绅毒,自尊奴仆侯与公。wēi xíng pī lì jìn shēn dú,zì zūn nú pū hóu yǔ gōng。
变更累朝意叵测,掊克四海真困穷。biàn gèng lèi cháo yì pǒ cè,póu kè sì hǎi zhēn kùn qióng。
长安夺第塞巷陌,心复艳此阉何蒙。zhǎng ān duó dì sāi xiàng mò,xīn fù yàn cǐ yān hé méng。
构结拟绝天下巧,搜剔遂尽输倕工。gòu jié nǐ jué tiān xià qiǎo,sōu tī suì jǐn shū chuí gōng。
神厂择木内苑竭,官坑选石西山空。shén chǎng zé mù nèi yuàn jié,guān kēng xuǎn shí xī shān kōng。
夷坟伐屋白日黑,挥汗如两斤成风。yí fén fá wū bái rì hēi,huī hàn rú liǎng jīn chéng fēng。
转身唾骂阉得知,退朝督劳何匆匆。zhuǎn shēn tuò mà yān dé zhī,tuì cháo dū láo hé cōng cōng。
人心嗟怨入骨髓,鬼也孰复安高崇。rén xīn jiē yuàn rù gǔ suǐ,guǐ yě shú fù ān gāo chóng。
峨碑照耀颂何事,或有送男充道童。é bēi zhào yào sòng hé shì,huò yǒu sòng nán chōng dào tóng。
闻言怆恻黯无答,私痛圣祖开疆功。wén yán chuàng cè àn wú dá,sī tòng shèng zǔ kāi jiāng gōng。
渠干威福开者谁,法典虽严柰怙终。qú gàn wēi fú kāi zhě shuí,fǎ diǎn suī yán nài hù zhōng。
锦衣玉食巳叨窃,琳宫宝宇将安雄。jǐn yī yù shí sì dāo qiè,lín gōng bǎo yǔ jiāng ān xióng。
何宫不镌护敕碑,来者但看玄明宫。hé gōng bù juān hù chì bēi,lái zhě dàn kàn xuán míng gōng。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

少林寺

李梦阳

林深谷暝客子入,钟鸣叶落秋山空。lín shēn gǔ míng kè zi rù,zhōng míng yè luò qiū shān kōng。
烟云细袅石涧底,峦岫乱积松窗中。yān yún xì niǎo shí jiàn dǐ,luán xiù luàn jī sōng chuāng zhōng。
唐碑汉碣藓字剥,虎啼猿啸萝灯红。táng bēi hàn jié xiǎn zì bō,hǔ tí yuán xiào luó dēng hóng。
独坐悠悠息尘想,少室影下月出东。dú zuò yōu yōu xī chén xiǎng,shǎo shì yǐng xià yuè chū dōng。

望少林次韵

李梦阳

三十六峰云气通,何峰寺西何者东。sān shí liù fēng yún qì tōng,hé fēng sì xī hé zhě dōng。
林岩霜横远亦静,烟岚日破重还空。lín yán shuāng héng yuǎn yì jìng,yān lán rì pò zhòng hái kōng。
千山尽历暮转碧,一树不落秋能红。qiān shān jǐn lì mù zhuǎn bì,yī shù bù luò qiū néng hóng。
渐闻钟声出杳霭,得路谁怜马仆功。jiàn wén zhōng shēng chū yǎo ǎi,dé lù shuí lián mǎ pū gōng。

宿少林次韵

李梦阳

万山微暝一钟鸣,古寺深秋倦客情。wàn shān wēi míng yī zhōng míng,gǔ sì shēn qiū juàn kè qíng。
僧本折芦翻面壁,人非骑鹤故吹笙。sēng běn zhé lú fān miàn bì,rén fēi qí hè gù chuī shēng。
寒催乱木风交响,白动虚严月自生。hán cuī luàn mù fēng jiāo xiǎng,bái dòng xū yán yuè zì shēng。
惭愧劳劳不成寐,丁丁卧听早樵声。cán kuì láo láo bù chéng mèi,dīng dīng wò tīng zǎo qiáo shēng。

暑日过雪台子园庄

李梦阳

蝉声树色村村似,一坐君亭日每斜。chán shēng shù sè cūn cūn shì,yī zuò jūn tíng rì měi xié。
静里柴门惟燕雀,老来樽酒是桑麻。jìng lǐ chái mén wéi yàn què,lǎo lái zūn jiǔ shì sāng má。
年丰邻里家家麦,时至园林处处花。nián fēng lín lǐ jiā jiā mài,shí zhì yuán lín chù chù huā。
苦热只今忧赤土,几时龙起沛天涯。kǔ rè zhǐ jīn yōu chì tǔ,jǐ shí lóng qǐ pèi tiān yá。

寺前

李梦阳

返照孤城落木中,尽船秋水坐来空。fǎn zhào gū chéng luò mù zhōng,jǐn chuán qiū shuǐ zuò lái kōng。
影涵楼阁人齐过,香引蒹葭路转通。yǐng hán lóu gé rén qí guò,xiāng yǐn jiān jiā lù zhuǎn tōng。
云气袭樽温复冷,笛声将柂北还东。yún qì xí zūn wēn fù lěng,dí shēng jiāng yí běi hái dōng。
不须预问天边月,波上馀霞闪闪红。bù xū yù wèn tiān biān yuè,bō shàng yú xiá shǎn shǎn hóng。

立夏后晴游我庄

李梦阳

郊出不知昨夜雨,日高烟翠湿空林。jiāo chū bù zhī zuó yè yǔ,rì gāo yān cuì shī kōng lín。
杨花欲尽村村雪,梅子先传树树金。yáng huā yù jǐn cūn cūn xuě,méi zi xiān chuán shù shù jīn。
笑向市城开俗眼,喜从园野见吾心。xiào xiàng shì chéng kāi sú yǎn,xǐ cóng yuán yě jiàn wú xīn。
绕亭溪啻千千竹,夏日黄鹂更好音。rào tíng xī chì qiān qiān zhú,xià rì huáng lí gèng hǎo yīn。

徐将军园亭

李梦阳

将军别墅今停马,五月塘池莲半红。jiāng jūn bié shù jīn tíng mǎ,wǔ yuè táng chí lián bàn hóng。
举眼江山惟赤日,快人楼阁自凉风。jǔ yǎn jiāng shān wéi chì rì,kuài rén lóu gé zì liáng fēng。
穿林竹翠沾衣满,布席葵香扑酒空。chuān lín zhú cuì zhān yī mǎn,bù xí kuí xiāng pū jiǔ kōng。
平世主人虚抱武,醉来夸挽六钧弓。píng shì zhǔ rén xū bào wǔ,zuì lái kuā wǎn liù jūn gōng。

清明下粮厅题杏花

李梦阳

清明箸处花争发,一树庭前尔独迟。qīng míng zhù chù huā zhēng fā,yī shù tíng qián ěr dú chí。
不为炎天能结实,岂应官署许生枝。bù wèi yán tiān néng jié shí,qǐ yīng guān shǔ xǔ shēng zhī。
桃蹊李径虽多宠,扑酒飞帘自一时。táo qī lǐ jìng suī duō chǒng,pū jiǔ fēi lián zì yī shí。
巳办青钱贪酩酊,合教红蕾赴深期。sì bàn qīng qián tān mǐng dīng,hé jiào hóng lěi fù shēn qī。

柑至

李梦阳

丹橘黄柑世所珍,年年随贡走风尘。dān jú huáng gān shì suǒ zhēn,nián nián suí gòng zǒu fēng chén。
内廷赐出人人羡,近市收来颗颗匀。nèi tíng cì chū rén rén xiàn,jìn shì shōu lái kē kē yún。
翻讶久藏香不逸,迥疑初摘蒂犹新。fān yà jiǔ cáng xiāng bù yì,jiǒng yí chū zhāi dì yóu xīn。
金盘玉箸真谁事,寂寞文园自病身。jīn pán yù zhù zhēn shuí shì,jì mò wén yuán zì bìng shēn。

李梦阳

世上虚名白发悲,霜前幽壑迥春姿。shì shàng xū míng bái fā bēi,shuāng qián yōu hè jiǒng chūn zī。
闲巡独树真怜汝,醉折寒花欲赠谁。xián xún dú shù zhēn lián rǔ,zuì zhé hán huā yù zèng shuí。
官舍野堂浑一色,冷风凄露漫相欺。guān shě yě táng hún yī sè,lěng fēng qī lù màn xiāng qī。
高年渐觉馨香远,万里徒伤酒一卮。gāo nián jiàn jué xīn xiāng yuǎn,wàn lǐ tú shāng jiǔ yī zhī。

牡丹盛开群友来看

李梦阳

吾家何处牡丹园,杨子冈西古宋原。wú jiā hé chù mǔ dān yuán,yáng zi gāng xī gǔ sòng yuán。
忽有芳菲妍岸阁,岂期车马驻江村。hū yǒu fāng fēi yán àn gé,qǐ qī chē mǎ zhù jiāng cūn。
怜香实怕青萝掩,在野虚愁蔓草繁。lián xiāng shí pà qīng luó yǎn,zài yě xū chóu màn cǎo fán。
碧草春风筵席罢,何人道有国花存。bì cǎo chūn fēng yán xí bà,hé rén dào yǒu guó huā cún。

冬至菊

李梦阳

至日贪看九日花,弄霜吞雪转宜夸。zhì rì tān kàn jiǔ rì huā,nòng shuāng tūn xuě zhuǎn yí kuā。
思将正色留天地,肯使阴阳管岁华。sī jiāng zhèng sè liú tiān dì,kěn shǐ yīn yáng guǎn suì huá。
寒蒂巳包重放萼,暖根应抱更生芽。hán dì sì bāo zhòng fàng è,nuǎn gēn yīng bào gèng shēng yá。
书云莫误祯祥奏,斗酒东篱自有家。shū yún mò wù zhēn xiáng zòu,dòu jiǔ dōng lí zì yǒu jiā。

王左史宅赏冬菊

李梦阳

菊筵元向春前约,共忆霜黄薄牡丹。jú yán yuán xiàng chūn qián yuē,gòng yì shuāng huáng báo mǔ dān。
冬日此逢香欲暖,夜堂偏醉色终寒。dōng rì cǐ féng xiāng yù nuǎn,yè táng piān zuì sè zhōng hán。
闲居四海嗟吾赏,晚岁三杯称尔官。xián jū sì hǎi jiē wú shǎng,wǎn suì sān bēi chēng ěr guān。
疏影独枝看转剧,好添华烛近高阑。shū yǐng dú zhī kàn zhuǎn jù,hǎo tiān huá zhú jìn gāo lán。

乙亥春郊圃牡丹盛开聿予离兹倏尔四载实兄莳艺成功约客往赏属雨发咏焉

李梦阳

牡丹元种无多本,别久丛分郁映杯。mǔ dān yuán zhǒng wú duō běn,bié jiǔ cóng fēn yù yìng bēi。
秾剧只宜鸰鸟戏,品增疑傍棣花开。nóng jù zhǐ yí líng niǎo xì,pǐn zēng yí bàng dì huā kāi。
支离野圃群葩掩,杳袅春庭细雨来。zhī lí yě pǔ qún pā yǎn,yǎo niǎo chūn tíng xì yǔ lái。
高会主宾忻并健,冲泥车马莫空回。gāo huì zhǔ bīn xīn bìng jiàn,chōng ní chē mǎ mò kōng huí。

人有送牡丹花至者与客同赋

李梦阳

大梁城郭万人家,太半朱门竞此花。dà liáng chéng guō wàn rén jiā,tài bàn zhū mén jìng cǐ huā。
不为国姿宁用折,玩传宾手转须嗟。bù wèi guó zī níng yòng zhé,wán chuán bīn shǒu zhuǎn xū jiē。
双牵戏蝶临书牖,独惹游丝扑钓槎。shuāng qiān xì dié lín shū yǒu,dú rě yóu sī pū diào chá。
我亦有园新植此,往来无倦出城车。wǒ yì yǒu yuán xīn zhí cǐ,wǎng lái wú juàn chū chéng chē。